SAU KHI BỊ VỨT BỎ THÊ THẢM, TÔI ĐƯỢC PHẢN DIỆN CƯNG CHIỀU SỦNG ÁI - CHƯƠNG 99: NỤ HÔN BẤT NGỜ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-11 16:04:19
Lượt xem: 263

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì động tác đột ngột này, Ôn Dao không kịp chuẩn bị, suýt nữa thì ngã vào người anh, may mà Quý Minh Trần kịp thời giữ lấy vai cô, đồng thời hơi cong eo cúi người áp sát cô: "Bảo bối..."

Ôn Dao trong nháy mắt ngay cả ngón tay cũng tê dại, cô không dám động đậy, chỉ có thể cảm nhận được chóp mũi tràn ngập mùi hương ấm áp trên người người đàn ông, ngoài mùi hương hoa hồng nhạt quen thuộc kia, lúc này còn xen lẫn mùi m.á.u tanh nhẹ.

Quý Minh Trần nhẹ nhàng luồn ngón tay vào tóc cô, đôi môi mỏng lạnh lẽo nhẹ nhàng lướt qua vành tai cô, hơi thở mập mờ: "Lúc đó tình huống như vậy, ai biết em coi anh là ai..."

"Nếu bây giờ anh nói cho em biết, anh chính là có ý này..."

Tim Ôn Dao run lên, tay không khỏi nắm chặt ga giường.

Quý Minh Trần thấy cô không bài xích sự tiếp xúc thân mật của mình, lại hơi được nước lấn tới, anh kéo tay cô đặt lên vai mình, đồng thời tay đặt lên sau gáy cô, nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô.

Khoảng cách càng lúc càng gần, hơi thở của nhau quấn quýt, Ôn Dao có thể nghe thấy tiếng thở dốc nhẹ của người đàn ông, cũng có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, chấn động màng nhĩ, khiến lòng người rối loạn.

"Tôi..."

Cô không biết đây có được coi là thích anh hay không, nhưng cô biết, dù biết người đàn ông này có ý đồ bất chính với mình, cô cũng không chịu nổi nữa, cô dường như theo bản năng từ bỏ kháng cự, cam tâm tình nguyện sa ngã dưới lớp vỏ bọc mê hoặc lòng người này của anh.

Anh giăng bẫy cho cô, cô rơi vào, sau đó cô hình như không thoát ra được nữa...

Ôn Dao cam chịu nghĩ, người đàn ông trước mặt cũng khẽ cười cúi đầu, ngay sau đó có thứ mềm mại ấm áp áp lên cánh môi cô, rồi từ từ đè xuống, từng chút nghiền ép, mút mát thăm dò.

Chỉ trong khoảnh khắc này, đầu óc trống rỗng của cô bùng nổ pháo hoa, cảm giác ngứa ngáy say lòng người hóa thành những mảnh vụn pháo hoa lan tràn, rồi theo m.á.u trong nháy mắt chảy qua kinh mạch toàn thân, tay chân tê dại.

Dưới sự kích thích sinh lý, hàng mi cô run rẩy, đôi mắt xinh đẹp trong veo lập tức phủ một tầng hơi nước m.ô.n.g lung.

Trong cơn mê man, Ôn Dao cảm thấy có thứ gì đó vỡ vụn, lại như có thứ gì đó bùng cháy, kích thích cơ thể cô run rẩy, theo bản năng phản kháng, nhưng lại bị giam cầm chặt hơn.

Gáy bị tay người đàn ông ấn chặt, bàn tay đó từ từ trượt xuống, lại giữ chặt vai lưng cô, mà hai tay cô cũng nắm chặt áo sơ mi trước n.g.ự.c anh.

Quý Minh Trần không hề nhắm mắt, ngược lại cứ thế dùng đôi mắt phượng nhuốm màu dục vọng câu dẫn cô tiếp tục sa ngã, theo động tác hôn môi đóng mở, yết hầu trắng nõn gợi cảm của người đàn ông chậm rãi trượt lên xuống.

Tiếng nước nhỏ giọt vang lên khe khẽ trong không gian yên tĩnh, ham muốn tiềm ẩn trong cơ thể như lửa cháy lan ra đồng cỏ khô, mỗi tế bào trên toàn thân đều kêu gào khát vọng được chạm vào.

Cơn đau xé tim và niềm vui sướng khi hôn môi cùng ập đến, ép người ta dần dần rơi vào điên cuồng...

Nhưng ngay khi anh kéo cô nằm xuống giường, định đổi tư thế để hôn sâu hơn, cửa phòng bỗng nhiên bị gõ.

Người gõ cửa không hề khách sáo, tiếng "cộc cộc cộc" phá vỡ tất cả bầu không khí ám muội và mặn nồng trong phòng: "Lão đại! Lão đại, anh tỉnh chưa?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-99-nu-hon-bat-ngo.html.]

Ôn Dao nghe thấy tiếng động lớn này thì hoảng hốt trong giây lát, ý thức được tình hình đang phát triển theo hướng nào, kinh hãi và xấu hổ ập đến.

Cô như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đẩy Quý Minh Trần ra, rồi nhanh chóng xoay người xuống khỏi giường bệnh của người đàn ông, dùng tay áo che miệng, chạy như bay ra cửa mở cửa.

Địch Đại Hổ thấy cô, còn ngạc nhiên một chút, cười hì hì hỏi: "Dao tiểu thư, sao cô lại ở đây?"

Ôn Dao nào còn tâm trạng trả lời câu hỏi này, đủ loại cảm xúc hỗn loạn ùa đến, khiến cô xấu hổ đến mức không thể đối mặt với bất kỳ ai.

Cô thậm chí còn không nhìn rõ người đứng ở cửa, đã nhanh chóng xoay người rời đi.

Địch Đại Hổ nhìn bóng lưng vội vã của cô gái, mơ hồ không hiểu mà gãi đầu.

Hắn ta nhớ tới chuyện quan trọng của mình, cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp xông vào phòng nói: “Lão đại, người khu 1 Đông Châu tới người…”

Lời còn chưa báo cáo xong, hắn ta đột nhiên phát hiện trên đầu mình nóng lên, đưa tay sờ thử lại bị bỏng đến mức hét lên một tiếng: “Á!”

“Lão đại, anh đốt…đốt tóc tôi làm gì?”

“Á!”

Quý Minh Trần ngửa người nằm trên giường, hai má nhiễm một chút hồng nhạt, giống như mỹ nhân say rượu, biểu cảm vẫn luôn mỉm cười, nhưng giờ khắc này ánh mắt lại lạnh lẽo đến cực điểm: “Cút.”

“Á! Lão đại tôi sai rồi, tôi cút ngay…”

“Lão đại đừng đốt nữa, á!”

“…”

Năm phút sau, Địch Đại Hổ với cái đầu tổ quạ bị lửa đốt cháy đi tới đại sảnh tầng một của biệt thự cổ, tóc hắn ta dựng đứng như lông nhím, nhìn kỹ còn có từng sợi khói bốc lên.

Làn da vốn đã ngăm đen giờ phút này đầy vết đen, quần áo cũng bị cháy rách nát, cả người giống như vừa từ trong đống lửa bò ra, khiến cho các nhân viên trong đại sảnh biệt thự cổ liên tục liếc mắt nhìn.

Melissa cũng tỏ vẻ rất kinh ngạc: “Bảo anh đi báo tin cho lão đại, anh đây là đi dẫm phải mìn bị nổ à?”

Địch Đại Hổ khóc lóc thảm thiết: “Tôi thật sự bị nổ rồi! Lão đại này cũng không biết làm sao nữa, lại phát điên, tôi đắc tội anh ấy chỗ nào? Tôi còn chưa nói xong đã bị đốt thành thế này rồi…”

Melissa nhíu mày, phẩy tay như đuổi ruồi: “Vậy anh đi rửa mặt nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi qua nói.”

“…”

Ôn Dao một đường không nhìn ai, cũng không để ý ai, cứ thế đi về phía phòng ở tầng năm, đợi đến khi vào phòng và khóa cửa lại, cả người cô mới hơi bình tĩnh lại.

Cô sờ lên gò má nóng bừng, chân mềm nhũn đi về phía phòng tắm.

Trong gương thủy tinh bên cạnh phòng tắm, cô gái da trắng nõn hai má ửng hồng, mái tóc mềm mại hơi rối, đôi mắt hạnh xinh đẹp long lanh nước, ướt át.

Đôi môi cũng từ màu hồng nhạt ban đầu bị hôn đến đỏ mọng, cánh môi căng mọng, màu sắc tươi tắn, cảm giác như vẫn còn dư vị, vừa tê vừa ngứa…

Ôn Dao cụp mi xuống, mở vòi nước, tiếng nước ào ào, tưới lên những ngón tay trắng nõn thon dài của cô…

Cùng với tiếng nước chảy, đầu óc cô ong ong, suy nghĩ rối loạn, như bị ma làm, không ngừng nhớ lại mọi chuyện xảy ra cách đây không lâu.

“So với người nhà, người yêu có lẽ thích hợp hơn…”

“Ý tôi chính là vậy…”

“Cho nên bảo bối, em có đồng ý hay không…”

Sau đó cô liền bị anh dụ dỗ mà sa ngã…

Ôn Dao tắt vòi nước, nhất thời không biết rốt cuộc là ai trong hai người bọn họ có vấn đề.

Quý Minh Trần, trời sinh kiêu ngạo tao nhã lại quý trọng bản thân, mỗi ngày giống như một chú chim bồ câu xinh đẹp sợ người khác chiếm tiện nghi của anh, kết quả bây giờ anh đang làm gì? Dụ dỗ cô kéo cô xuống hố?

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Còn cô trước đây từng rút đao c.h.é.m anh, không có chút thương hại và đồng cảm nào, bây giờ lại liên tục vì anh mà tâm trạng phức tạp, suy nghĩ hỗn loạn, vừa rồi còn vì sa vào sắc đẹp của anh, suýt chút nữa đã cùng anh làm chuyện hoang đường trên giường…

“…”

Luôn cảm thấy chuyện này rất vô lý.

Loading...