Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc - Chương 136.

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:10:05
Lượt xem: 25

Khương Oản Oản, đang nằm trên chiếc giường lớn chơi điện thoại, khi thấy Khương Lưu Huỳnh dám ngang nhiên xông vào phòng mình như vậy thì há hốc miệng, ngơ ngác nhìn cô, hốt hoảng hét lên:

“Khương! Khương Lưu Huỳnh, cô làm gì ở đây? Tôi cảnh cáo cô, hôm nay anh cả và anh hai đều đang ở nhà đấy!”

Khương Lưu Huỳnh không nói gì, chỉ đi thẳng đến giường cô ta…

Sau khi được cấp cứu tại bệnh viện, Khương Thành Du nhìn chiếc giường bệnh được đẩy ra từ phòng phẫu thuật, vội vã lao đến hét lớn:

“Anh cả! Anh cả?”

Nhìn thấy anh trai nhắm chặt mắt, tim Khương Thành Du như bị bóp nghẹt, lửa giận trào dâng trong lồng ngực. Anh ta quay ngoắt lại, túm lấy bác sĩ gào lên:

“Sao anh ấy vẫn còn hôn mê! Anh tôi rốt cuộc bị làm sao!! Nói đi chứ!”

Bác sĩ thấy bàn tay của anh ta sắp chạm vào mình, liền nhanh chóng né sang một bên, tránh được một cú đụng chạm nguy hiểm.

Khương Thành Du thấy vậy, như bị dội một chậu nước đá từ đầu đến chân, lập tức quỳ sụp xuống đất. Giây sau, anh ta bật khóc như một đứa trẻ:

“Anh cả, anh… anh đừng bỏ em… Em không còn anh nữa rồi… hu hu hu…”

Các y tá đứng xung quanh nhìn nhau, cuối cùng vẫn có một người dũng cảm bước lên, đỡ anh ta dậy và nói:

“Cơ thể bệnh nhân vẫn ổn, hôn mê có lẽ là do… thuốc gây mê chưa tan hết thôi?”

Tiếng khóc của Khương Thành Du lập tức dừng lại. Anh ta run rẩy đưa tay kiểm tra hơi thở của Khương Tư Niên, rồi kinh ngạc mở to mắt, nhưng viền mắt vẫn đỏ hoe:

“Tốt quá rồi, anh còn sống, tốt quá rồi…”

Hạt Dẻ Rang Đường

Những y tá xung quanh nhìn cảnh tượng ấy, lần đầu tiên thấy một “Ảnh đế” diễn một màn đầy cảm xúc ngay trong bệnh viện. Có chút buồn cười, lại mang theo cảm giác… đẹp đẽ vụn vỡ. Chỉ tiếc là đầu óc anh ta có vẻ không được sáng suốt lắm. Bảo sao bao năm nay chưa từng dính tin đồn tình ái. Đàn ông như vậy dù có đẹp đến đâu chắc cũng không ai dám yêu.

“Cút… cút ngay…”

Khương Tư Niên khó khăn mở mắt. Dù chưa bị bệnh tật hành hạ chết, anh ta cũng suýt bị tiếng khóc bi thương của em trai dọa chết.

Vị bác sĩ vừa né tránh cũng quay lại, giải thích:

“Bệnh nhân do vấn đề ăn uống kéo dài nên dẫn đến thủng dạ dày nghiêm trọng. Sau phẫu thuật cần chú ý…”

“Thành Du! Đi… lấy kính VR của anh lại đây.”

Khương Tư Niên vừa nghe được hai câu, đã không thèm để ý đến bác sĩ mà cắt ngang lời.

Khuôn mặt bác sĩ lập tức sầm xuống, nhưng vẫn giữ nguyên thái độ chuyên nghiệp, giải thích hết mới rời đi.

Khương Thành Du tìm khắp phòng bệnh cũng không thấy kính của anh trai mình, liền đoán:

“Chắc chắn là thằng nhóc Khương Diễm lấy trộm rồi! Không thì… anh cả dùng kính của em đi.”

Nghe thì có vẻ là ý tốt, nhưng thực chất Khương Thành Du chỉ đang tìm cớ để trốn tránh việc phải xem tiếp buổi phát trực tiếp. Dù sao hiện tại cũng không có camera nào chiếu vào anh ta, nên dù anh ta không dám xem tiếp, cũng chẳng ai biết. Hơn nữa, anh tự thấy mình đã nhận ra sai lầm sâu sắc rồi, không cần phải xem thêm nữa.

Chờ đến khi Khương Lưu Huỳnh quay về, anh ta nhất định sẽ xin lỗi cô, bất kể cô yêu cầu điều gì anh ta cũng sẽ đồng ý hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-136.html.]

“Mày không dám xem nữa sao?”

Khương Tư Niên dễ dàng nhận ra suy nghĩ của thằng em trai ngốc nghếch này. Nó lúc nào cũng như vậy, cứ gặp khó khăn là trốn tránh, nghĩ rằng chỉ cần không để ý đến những gì xảy ra với Huỳnh Huỳnh thì có thể coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra.

Khương Thành Du bị hỏi đến mức cứng họng, đối diện với ánh mắt đầy áp lực của anh trai.

“Em… không có.”

Cuối cùng, dưới sự ép buộc của Khương Tư Niên, Khương Thành Du không cam lòng đeo kính vào, còn Tư Niên thì mở TV trong phòng bệnh VIP và chiếu trực tiếp qua điện thoại.

Ngay khoảnh khắc hai người vừa vào phòng livestream:

“AAAAA——Khương Lưu Huỳnh, rốt cuộc cô muốn làm gì!!”

Khương Oản Oản bị hành động dữ dội của Khương Lưu Huỳnh dọa cho mất hồn, cơ thể vô thức lùi lại phía sau. Đừng nói đến việc để ý tới điện thoại, cô ta còn không giữ được bình tĩnh.

Đúng lúc đó, điện thoại chưa kịp tắt màn hình, để Khương Lưu Huỳnh thuận lợi lấy được thứ cô muốn, tiết kiệm được một đống công sức.

Chỉ thấy ngón tay cô nhanh chóng lướt qua các ứng dụng trong điện thoại,

Ngay cả Khương Oản Oản có ngốc đến mấy cũng hiểu mục tiêu của Khương Lưu Huỳnh không phải là cô, mà là…

“Cô nghe thấy rồi? Cô lại nghe thấy rồi sao?!”

Khi hỏi câu này, Khương Oản Oản đã lăn đến mép giường bên kia, ánh mắt nhìn Khương Lưu Huỳnh đầy vẻ không thể tin nổi.

Không chỉ mình cô, mà cả chục triệu người xem cũng không thể tin vào mắt mình:

[Hahaha, không chịu nổi nữa, cô ta làm tôi cười c.h.ế.t mất, biểu cảm đúng là meme để đời.]

[Khương Lưu Huỳnh, đỉnh thật đấy, xông thẳng vào phòng của Khương Oản Oản, một ánh mắt dọa cho Oản Oản khóc thét, chất phát ngất luôn!]

[Phòng của Khương Oản Oản cái gì, rõ ràng là của Huỳnh Huỳnh mà, nhưng mà đúng là Khương Oản Oản làm tôi bất ngờ thật. Lúc bình thường nhìn cô ta hống hách thế, ai ngờ…]

[Đúng là một cảnh đầy kịch tính, tôi gần như không ngờ cô gái đáng thương này lại sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ người em trai ghét bỏ mình, cầu Chúa phù hộ cô ấy.]IP: Anh Quốc

[Tôi thấy cô gái này trông rất giống họa sĩ Bạch Điểu Hội Lý của nước tôi, chẳng lẽ là em gái thất lạc nhiều năm của cô ấy?]IP: Nhật Bản

Ánh mắt của Khương Tư Niên dừng lại ở dòng chữ: “Để bảo vệ em trai.”

Ý nghĩa là gì…

“Thành Du, vừa rồi livestream chiếu cái gì? Sao mọi người lại nói Huỳnh Huỳnh vào phòng cũ của Oản Oản để bảo vệ A Diễm ?”

Khương Thành Du vốn không xem thì làm sao biết, nhưng đối mặt với câu hỏi của anh trai, anh ta cũng không dám nói thật,

Đành đoán mò:

“Chắc là vì Oản Oản giành công chăm sóc A Diễm! Sau đó… A Diễm tưởng Lưu Huỳnh bắt nạt Oản Oản… hoặc là, Oản Oản không cẩn thận làm A Diễm bị thương khi chơi cùng nó… hoặc có thể là…”

“Thôi được rồi, im đi!”

Nói năng chẳng ra đâu vào đâu, đến cuối lại còn dùng chữ ‘có thể’.

Khương Tư Niên thực sự không muốn nghe Thành Du đoán mò, liền ngắt lời anh ta, tiếp tục nhìn vào màn hình với tâm trạng rối bời. Đoạn này dù có ấn tượng, nhưng anh ta không nhớ rõ lắm.

Chỉ biết thầm cầu nguyện rằng mình chưa từng làm gì tổn thương đến Huỳnh Huỳnh.

Loading...