Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 97: Con như vậy thật quá hèn hạ a!
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:34:35
Lượt xem: 496
Cố Diệp Quân nhìn thấy weibo của đồng đội heo nhà mình, không nhịn được gọi điện cho Cố Diệp Ngọc. Lúc này Cố Diệp Ngọc vẫn luôn lướt weibo, muốn xem em gái có trả lời anh ta không. Bởi vì lúc trước anh ta thấy Nhan Hạ cũng trả lời Tống Dịch Nhàn.
Thấy điện thoại đến liền bấm nghe:
“Anh hai, sao anh lại gọi điện thoại cho em?”
Giọng Cố Diệp Quân vô cùng mất hứng:
“Đầu óc mày có bệnh không thế, sao lại chạy theo phát weibo như vậy?”
Cố Diệp Ngọc vừa nghe, liền biết anh hai hắn đang nói cái gì.
Anh ta rất khó hiểu:
“Em đăng weibo như vậy thì làm sao?”
Không phải nói muốn tranh thủ để Hạ Hạ về nhà sao? Anh ta không phải đang cố gắng sao.
Cố Diệp Quân tức c.h.ế.t đi được:
“Mày cố gắng cái rắm, mày đúng là đồng đội heo mà.”
Em năm của hắn là người không có đầu óc nhất trong nhà, làm việc gì cũng thiếu một sợi gân.
Cố Diệp Ngọc cảm thấy ủy khuất:
"Sao em lại là đồng đội heo? Em chỉ muốn tỏ lòng tốt với Hạ Hạ mà thôi.”
Lúc trước không phải mẹ bọn họ đã nói sao? Bọn họ phải cho Hạ Hạ bậc thang, để em ấy về nhà. Anh hai cũng quá không nói đạo lý, tự nhiên mắng hắn, đúng là có bệnh.
Cố Diệp Quân: "......
Hắn đột nhiên cảm thấy lúc trước Nhan Hạ ở trong chương trình thực tế mắng thằng năm rất đúng, tên này chính là não úng nước. Đồ ngốc nhà ngươi.
Hắn ta nói:
“Em phát weibo như vậy, bảo Du Du và Quý Lăng làm sao bây giờ?”
Cố Diệp Ngọc nói một cách đương nhiên:
“Bọn họ cũng cùng phát a! Tất cả mọi người đều tham gia chương trình thực tế, đều cùng đăng chúc mừng không phải sẽ tốt sao?"
Như vậy còn có thể giảm bớt căng thẳng với Hạ Hạ, thật tốt biết bao. Cố Diệp Quân thật sự muốn bổ não hắn ra xem, có phải bên trong đều là nước hay không.
“Hay cái rắm. Nếu Du Du và Quý Lăng cùng đăng bài, Nhan Hạ không phản ứng, không phải càng xấu hổ và mất mặt hơn sao?”
"Bây giờ mày đã lên tiếng, vậy hai người họ thì sao?”
“ Mày làm họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như vậy còn nghĩ mình làm đúng, đúng là đồ óc heo”
Cố Diệp Ngọc cũng tức giận:
“Anh mới là đầu heo, nếu không phải anh ra tay tàn nhẫn như vậy, Hạ Hạ sao lại nháo thành như vậy với chúng ta?”
Anh ta chỉ muốn giảm bớt căng thẳng với em ấy, anh ta không cảm thấy có gì sai. Nếu Du Du và Quý Lăng không muốn đăng thì đừng đăng nữa, có gì phải rối rắm đâu.
Có đôi khi anh ta thật không thể hiểu được, trong đầu các anh trai của anh ta sao lại có nhiều khúc khuỷu như vậy? Thẳng thắn dứt khoát, rõ ràng không tốt sao? Anh ta không thể hiểu được mạch não của anh hai của mình. Muốn đăng thì đăng, không muốn đăng thì không đăng, chuyện này có gì mà khó?
Cố Diệp Quân nghe xong tức giận:
“Không nói với mày nữa, người như mày không thể nào nói chuyện chung được.”
Em năm của hắn thật sự là không có não.
Cố Diệp Ngọc càng không nói gì:
“Lời này tặng cho anh, cùng người như anh, em mới không cách nào giao tiếp.”
Anh hai của anh ta tâm nhãn nhiều nhất, đầu óc lại cong cong, quả thật căn bản không thể nào cùng nói chuyện tiếp được.
Cố Diệp Quân cười lạnh một tiếng, cúp điện thoại. Cố Diệp Ngọc nghe thấy tiếng bận, cũng cười lạnh, cho rằng anh hai càng ngày càng có bệnh. Anh ta cảm thấy mình nên đề nghị đề nghị anh hai đi bệnh viện kiểm tra.
Nghĩ như vậy, thật sự gửi một tin nhắn cho Cố Diệp Quân.
[Anh hai, em cảm thấy Hạ Hạ nói rất đúng, đầu óc anh có thể thật sự có bệnh, ngày mai đi bệnh viện kiểm tra đi, đừng kéo dài kẻo càng thêm nghiêm trọng.]
Cố Diệp Quân nhìn thấy tin nhắn này, thiếu chút nữa bị tức hộc máu. Sao hắn lại có một đứa em trai ngu ngốc như vậy?
Nhịn xúc động muốn về nhà đánh Cố Diệp Ngọc một trận, trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-97-con-nhu-vay-that-qua-hen-ha-a.html.]
[Cút!]
Tiếp theo càng nghĩ càng giận, lại gửi một tin:
“Anh cũng cảm thấy Nhan Hạ nói rất đúng, trong đầu mày toàn là nước, mau đi đổ đi.”
Cố Diệp Ngọc nhìn thấy tin nhắn: "......
Anh hai của anh ta chính là người mà trên mạng gọi là não có bệnh. Anh ta là người bình thường, không nên cùng người có bệnh so đo, về sau anh ta sẽ ít lui tới với anh hai, đỡ bị lây nhiễm. Vì thế anh ta không phản ứng gì, tiếp tục lướt weibo.
Cố Diệp Quân thấy Cố Diệp Ngọc không trả lời, trong lòng cũng quyết định, sau này phải ít nói chuyện với tên ngốc này, đỡ phải bị lây bệnh ngu xuẩn. Lúc này hai anh em đều ghét bỏ cùng chán ghét lẫn nhau.
Bên kia.
Cố Diệp Du ở nhà, rất muốn xông tới mắng Cố Diệp Ngọc một trận nhưng vì duy trì hình tượng em gái chu đáo, chỉ có nhịn, chính mình hờn dỗi. Cô suy nghĩ một chút, gửi cho Quý Lăng một tin nhắn, hỏi đối phương có muốn đăng weibo hay không.
Quý Lăng trả lời:
[Cô đừng tự tìm mất mặt.]
Sau đó Cố Diệp Du lại gửi hai tin nhắn muốn nói chuyện phiếm, nhưng Quý Lăng không trả lời. Qua một hồi lâu cũng không có phản ứng, trong lòng Cố Diệp Du không thoải mái lắm. Liền cố ý gửi tin nhắn cho mẹ Quý, hỏi Quý Lăng có chuyện gì không mà sao không trả lời tin nhắn của cô ta. Cô ta rất lo lắng anh ta gặp chuyện gì đó.
Tại Quý gia.
Sau khi Quý Lăng nhìn thấy Cố Diệp Du lại gửi tin nhắn tới, chẳng những không muốn trả lời, còn phiền não ném điện thoại di động sang một bên. Tiếp tục lấy một chai rượu mở ra, rót vào trong ly uống.
Hắn đối với việc Nhan Hạ cự tuyệt Thời Hi Diễn, quyết định mở studio riêng của mình cũng không ngoài ý muốn. Dù sao hắn ta biết, cô luôn luôn tự cường tự lập, đây cũng chính là điểm hắn rất thích ở cô. Thật ra bây giờ hắn càng muốn ở bên cô, ăn bữa cơm chúc mừng cô đã mở studio.
Nhưng cũng biết cô sẽ không để ý đến mình. Gần đây hắn luôn cố gắng liên lạc với Nhan Hạ, nhưng toàn bộ đều thất bại, cô vừa nghe giọng hắn liền cúp điện thoại. Về phần giống như Cố Diệp Ngọc đăng weibo, hắn sẽ không làm loại chuyện không có đầu óc này. Việc này chỉ khiến Nhan Hạ càng thêm chán ghét hắn.
Hắn ta hiện tại vừa bực bội vừa buồn khổ. Không biết phải làm thế nào mới có thể khiến Nhan Hạ buông bỏ chuyện này, quay về với nhau như trước.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên. Quý Lăng nói:
“Vào đi.”
Mẹ Quý nghe tiếng liền đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Quý Lăng mang theo một loại chán chường, ngồi dưới đất uống rượu.
Bà ta nhíu mày:
“Con làm cái gì vậy? Bỗng dưng biến mình thành như vậy.”
Quý Lăng nhìn ly rượu nói:
“Không có gì, chỉ là tâm tình không tốt.”
Mẹ Quý nhìn thấy hắn như vậy, rất không vui:
“Vì chuyện trên mạng kia? Hay là vì Nhan Hạ?”
Quý Lăng không trả lời, giương mắt hỏi:
“Mẹ có chuyện gì sao?”
Mẹ Quý nhíu mày càng sâu:
“Du Du gửi tin nhắn cho con, sao con không trả lời? Lễ phép của con đâu? Bình thường mẹ dạy con như vậy sao?”
Quý Lăng vốn phiền phức, hơn nữa còn uống chút rượu. Nghe mẹ Quý nói vậy, hắn đột nhiên đem chén rượu trong tay đập xuống đất. Bà ta giật nảy mình, vừa mới chuẩn bị quát mắng, Quý Lăng lại mở miệng trước.
Hắn ta đỏ mắt nhìn bà:
“Du Du, Du Du, có phải trong mắt mẹ, một người ngoài còn quan trọng hơn con trai mình phải không? Con được mẹ dạy dỗ khi nào vậy? Từ nhỏ đến lớn con là do ông nội nuôi lớn.”
Lần đầu tiên hắn rống lên:
“Con nói lần cuối cùng, con không có tình cảm nam nữ với Cố Diệp Du, con sẽ không ở bên cô ấy. Con chỉ thích Nhan Hạ.”
Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.
Lần đầu tiên mẹ Quý bị con trai hung dữ và phản bác như vậy, đặc biệt là hắn còn cãi lại ý bà ta.
“Rốt cuộc Nhan Hạ đã hạ mê dược gì cho con? Cô ta làm sao so được với Du Du? Hơn nữa cô ta ở trên mạng làm nhiều chuyện khiến mọi người khó xử, con lại còn thương nhớ cô ta.”
Bà ta tức giận không nhẹ, thở phì phò nói:
“Con như vậy quá hèn hạ a!”
Nhan Hạ kia có cái gì tốt? Không biết con trai bà ta thích gì ở nó. Trong lòng bà ta, con trai bà ta làm sao có thể làm trái ý của bà? Không được. Tuyệt đối không thể giống như đứa con gái nghiệp chướng kia, luôn đối đầu với mẹ ruột của mình.
(Tiểu Yến mập mạp)