Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 47: Dập đầu xin tha nhanh lên!

Cập nhật lúc: 2025-01-19 17:00:17
Lượt xem: 189

Đêm hè mát mẻ, trăng sáng sao thưa.

Bầu trời tối đen như bị đổ vào một nghiên mực, chỉ còn lại ngọn lửa đỏ hồng rực cháy để soi sáng màn đêm.

Sáu người quyết định chia buổi tối thành ba phần theo thứ tự bốc thăm và thay phiên nhau canh gác.

Thời gian canh gác còn chưa tới.

Lục Dạng, Lục Minh Tự và Ôn Tiên quây quần bên đống lửa, nói chuyện phiếm.

Lâm Tân Mông đi theo Chu Mạt Lê quanh khu cắm trại, hai người cầm đuốc tìm kiếm thông tin của nhiệm vụ 3.

Còn Tần Diệc Đàm vẫn ôm chặt lấy ba lô, cuộn tròn ở trong lều.

Ôn Tiên chống cằm lên đầu gối, nhìn chằm chằm vào khoảng không tối đen như mực, run rẩy nói:

“Ban đêm ở đây im ắng quá, tự nhiên thấy hơi rùng rợn.”

Ở bờ biển tốt xấu gì cũng còn có tiếng sóng biển xen kẽ, nơi này ngoại trừ sự tĩnh lặng cũng chỉ có tiếng kẽo kẹt và âm thanh nức nở.

Nghe vậy, Lục Dạng đề nghị: “Anh ơi, anh hát một bài khuấy động không khí đi?”

“Muốn nghe bài nào,” Lục Minh Tự hất cằm nói, “Anh trai chính là kho nhạc Trung Hoa, cái gì cũng biết.”

Lục Dạng: “Bài 《 Bụi cây 》mà hôm nay Ôn Tiên nói có được không?”

Ôn Tiên như được tiêm m.á.u gà, ngồi thẳng dậy, xung phong nhận việc: “Tôi cũng hát! Bài này là song ca nam nữ mà, nào nào!”

“Được thôi.” Lục Minh Tự gật đầu.

【 Lục Minh Tự không phải từng nói, để cậu ta hát khuấy động bầu không khí chính là vũ nhục cậu ta sao? Không phải cậu ta tự nhận mình thanh cao à? 】

Lục Dạng nâng tay lên, bấm mấy cái trên đồng hồ.

【 Cô ấy phát hiện ra cái gì hả? Hay lại mua đồ gì? 】

Sự nghi ngờ của cư dân mạng rất nhanh đã được giải đáp.

# Khách mời Lục Dạng dùng 3 điểm đổi lấy nhạc đệm của bài 《 Bụi cây 》#

Mắt chó hợp kim Titan của dân mạng đồng loạt ngây người.

Đống tích điểm này mấy người khác đều xem như cục cưng mà không dám dùng, cô lại mua bừa bãi một bài nhạc đệm!

Nhạc đệm thì có ích gì?! Không thể ăn cũng không thể sử dụng!

Mua xong, Lục Dạng nói với bọn họ: “Em vừa đổi điểm lấy bài nhạc đệm.”

Khi Ôn Tiên đang còn kinh ngạc, Lục Dạng đã chọn phát nhạc, khúc nhạc dạo vang lên, Ôn Tiên theo sát nhịp, lập tức tiến vào trạng thái:

“Chuyến tàu đêm đi qua hướng tây thành,

Gió lạnh lặng yên tiến vào lồng ngực.”

Lục Minh Tự tiếp lời: “Xé nát bầu trời khiến tôi phải từ bỏ quyền được bay.”

Giọng của hắn không giống bình thường, khi giọng hát cất lên, gương mặt trở nên nghiêm túc, giọng nói như có ma lực, dẫn vào nhập cảnh.

【 Ôn Tiên và Lục Minh Tự khi không tấu hề thì giọng nói lúc cất tiếng hát vô cùng chữa lành! Vừa dịu dàng vừa dễ nghe! 】

Trong đó, Lục Minh Tự có một đoạn rap.

Hắn hát từng chữ rõ ràng, nắm chắc tiết tấu.

Hết đoạn rap là đến phần hát của Ôn Tiên: “Quên đi thế nào là chân tình để bước vào đáy biển nơi ngã ba đường.”

“Sau khi gió thổi, không biết những ngôi sao trên bầu trời đêm sẽ đi về đâu.” Lục Minh Tự kết bài.

Một ca khúc đầy hàm súc đã kết thúc nhưng cư dân mạng vẫn chưa đã thèm.

【 Không ngờ Lục Minh Tự rap lại tốt như vậy, từ trước đến giờ đều chưa từng nghe cậu ta rap. 】

【 Những cái khác không nói, nhưng chắc là bởi vì thường xuyên có người nói xấu Lục Minh Tự, nên mọi người đều bỏ qua một danh ca sĩ ưu tú của cậu ấy, bài nào của cậu ấy cũng hay lắm! Tôi cực kỳ thích cậu ấy! 】

【 Màn song ca nam nữ này của Ôn Tiên và Lục Minh Tự có cảm giác quá, tôi có thể ship họ không!? 】

Nửa đêm, đến phiên Lâm Tân Mông và Chu Mạt Lê trực ban.

Lâm Tân Mông liên tục kiếm chuyện để nói với Chu Mạt Lê, nhưng mà, anh ta lúc đầu còn có kiên nhẫn trả lời cô ta, về sau kiên nhẫn mất sạch, Chu Mạt Lê chỉ có lệ “Ừ” một tiếng.

Lâm Tân Mông: “Lý tưởng của anh nhất định đều sẽ được thực hiện!”

Chu Mạt Lê: “…… Ừ.”

Lâm Tân Mông vừa định mở miệng, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã vang lên trong đầu.

[ Lục Minh Tự gặp nguy hiểm, ký chủ mời căn cứ vào lời nhắc, đi phía trước cứu người. ]

Đôi mắt của Lâm Tân Mông lập tức phát sáng.

Cuối cùng cũng tới!

Kịch bản vạn người mê của cô ta!

Lâm Tân Mông tùy tiện tìm một cái cớ, sau đó vui vẻ rời đi, đi theo phương hướng mà hệ thống chỉ dẫn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-47-dap-dau-xin-tha-nhanh-len.html.]

Nhưng cô ta không ngờ, người cô ta đụng phải không phải là Lục Minh Tự, mà là Tần Diệc Đàm.

“Sao anh lại ở chỗ này?” Lâm Tân Mông kinh ngạc không thôi.

Lục Minh Tự đâu?

Cô ta tìm quanh bốn phía, nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của những người khác.

Tần Diệc Đàm nhìn không chớp mắt vào hang động trước mặt.

Hang động rất lớn, đủ để một người đàn ông trưởng thành trèo vào.

Lâm Tân Mông: “Anh đang nhìn cái gì thế?”

Tần Diệc Đàm: “Suỵt! Đừng nói lớn quá.”

Trong hang không ngừng có âm thanh xì xì truyền ra, Tần Diệc Đàm nhặt một cây gậy gỗ lên, cẩn thận mà tiến gần về phía trước.

Lâm Tân Mông đang liên hệ với hệ thống: Lục Minh Tự đâu!?

[ Cốt truyện ban đầu là Lục Minh Tự và Tần Diệc Đàm cùng ngủ trong một chiếc lều, Lục Minh Tự bị Tần Diệc Đàm chọc tức mà giận dữ rời đi, gặp phải nguy hiểm, cùng ký chủ phá được cửa ải khó khăn. ]

Lâm Tân Mông: Cho nên?!

[ Sau khi Lục Dạng tới, Lục Minh Tự âm dương quái khí thế nào mà năng lực mạnh hơn trước kia, người bị chọc giận biến thành Tần Diệc Đàm. ]

[ Ký chủ cùng Tần Diệc Đàm phá được cửa ải khó khăn, cũng có thể làm cậu ta mê muội cô. ]

Lâm Tân Mông bĩu môi, nhìn về phía Tần Diệc Đàm đang di chuyển chậm rãi ở đằng trước, tỏ vẻ ghét bỏ.

Nhưng vì điểm số, cô ta vẫn theo sau Tần Diệc Đàm, nhỏ giọng hỏi: “Đây là cái gì thế?”

Tần Diệc Đàm không kiên nhẫn nói: “Tôi không có mắt xuyên thấu, sao biết là cái gì.”

Ở cửa hang xuất hiện một con vật có m.ô.n.g đầy lông, nó có bộ lông dày chuyển dần từ nâu sang đen, và một họa tiết hình bán nguyệt màu vàng nhạt chạy từ hông, dọc theo lưng đi đến mông.

Con vật đó đang bò từ trong ổ ra bên ngoài.

Lâm Tân Mông quan tâm nói: “Cẩn thận một chút.”

Tần Diệc Đàm liếc nhìn cô ta: “Nếu tôi không cẩn thận, tôi cũng sẽ không bởi vì lời cô nói mà cẩn thận.”

“……”

Chờ đến khi con vật bò ra ngoài, bọn họ mới thấy rõ hình dạng của nó.

Nó có thân hình chắc nịch và béo múp, chân tay nhỏ nhắn, tai vừa ngắn vừa tròn, mắt nhỏ mũi nhọn, cổ ngắn và dày.

Đây là một con lửng, một con lang lửng hung ác.

Lang lửng gần trong gang tấc, nó dùng đôi mắt u ám nhìn chằm chằm bọn họ.

Tần Diệc Đàm lập tức hoảng sợ, sắc mặt cứ như nhìn thấy quỷ.

Lòng hiếu kỳ lúc nãy của cậu ta đã biến mất, thay thế hoàn toàn bởi nỗi sợ hãi.

Lâm Tân Mông cứng người, âm thanh khi nói ra cũng run rẩy: “Chúng…… Chúng ta làm gì bây giờ? Chạy à?”

Lang lửng phát ra tiếng gầm gừ hung ác cùng âm thanh xì xì, Tần Diệc Đàm khẩn trương đến nỗi tim sắp vọt lên cổ họng.

“Sao tôi biết làm thế nào bây giờ! Chạy cũng chạy không nổi nó!”

Tần Diệc Đàm đột nhiên hy vọng có người có thể tới cứu cậu ta, nhưng bên cạnh ngoại trừ Lâm Tân Mông sắp bật khóc tới nơi, thì không còn ai khác.

Sâu trong lòng chợt nảy ra một ý tưởng.

Tần Diệc Đàm bụp một tiếng quỳ gối xuống, đôi tay dán trên mặt đất, thành khẩn mà nôn nóng kêu lên:

“Bố ơi, tha mạng! Bố ơi tha mạng!”

Lâm Tân Mông chưa phản ứng kịp đã bị Tần Diệc Đàm lôi kéo, quỳ trên mặt đất.

“Nhanh lên, dập đầu xin tha đi, ai cũng nói là hổ dữ không ăn thịt con, lang lửng dữ nhất định cũng không ăn thịt con!”

【 Ha ha ha ha ha ha Tần Diệc Đàm đây là cả ngày bị Lục Minh Tự nói nhiều quá, nên cảm thấy Lục Minh Tự nói không sai nữa hả? 】

【 Lang lửng rít gào: Con mẹ nó, tôi còn chưa thành niên, sao có thể có con trai lớn như cậu chứ! Cút! 】

【 Ảo ma thật, hai người bọn họ đang bái thiên địa à…… Buồn cười quá ha ha ha ha ha. 】

Lang lửng lại tru lên một tiếng, Lâm Tân Mông run cầm cập, đầu óc mịt mù, cũng dập đầu theo cậu ta.

—-------------

Lời của tác giả:

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

Nam chính sẽ xuất hiện vào sáng sớm.

Nho nhỏ báo trước một chút:

Lục Dạng đứng đắn nhìn chằm chằm tay của Giang Nghiễn Chu, nhướng mi, chân thành đặt câu hỏi: “Em có thể sờ tay của anh một chút được không?”

Cô vừa dứt lời, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đứng hình, Lục Minh Tự cũng đứng hình.

 

Loading...