Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 143: Nhìn không thuận mắt, trút giận

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:52:12
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tiệc, Đàn nhi bị bao vây tứ phía.

Hôm nay Đàn nhi cũng mặc trang phục cực kỳ lộng lẫy, tóc buộc hai búi bằng dây đỏ, khác hẳn mọi khi khiến nhiều tiểu thư thoạt đầu không nhận ra.

Nhưng một khi đã nhận ra, cô bé không còn yên ổn nữa.

"Đàn nhi, tân nương thật là tiểu thư nhà cậu sao?"

"Đúng rồi!"

"Nhưng... không phải nói vị hôn thê của đại đô đốc là thiên kim Miêu tộc sao?"

"Toàn là mấy người nói!"

Mọi người suy nghĩ lại, hình như đại đô đốc chưa từng trực tiếp thừa nhận, nhưng tin tức ban đầu là từ cung Lệ quý phi, tin của bà ta có thể sai sao?

Nhưng sự thật chứng minh, tin của Lệ quý phi thật sự sai, khiến cả kinh thành hiểu lầm.

"Nói thật, tiểu thư nhà cậu làm sao gả được cho đại đô đốc?"

Phiêu Vũ Miên Miên

Vị tiểu thư này nói lên tâm tư của tất cả mọi người.

Dù sao Mạnh Thiến Thiến cũng là tái giá, sao đại đô đốc lại lấy người tái giá?

Tuy nàng lập công ở biên cương, nhưng lấy vợ phải hiền, nàng quá mạnh mẽ, không phải lựa chọn tốt nhất.

Đàn nhi khoanh tay: "Đó là suy nghĩ của mấy người! Đại đô đốc khác mấy đàn ông ngoài kia! Mẹ ta nói rồi, đàn ông không có bản lĩnh mới muốn lấy phụ nữ yếu đuối dễ bắt nạt!"

Suy nghĩ của Đàn nhi khiến các tiểu thư không đồng tình, phu xướng phụ tùy, phụ nữ vốn phải nghe lời đàn ông.

Nhưng họ cũng không hiểu, tái giá, mạnh mẽ, chỉ một trong hai đã khó lấy chồng, Mạnh Thiến Thiến chiếm cả hai, vậy mà còn gả được cho đại đô đốc chưa từng kết hôn.

Hôn lễ tráng lệ này, ngay cả người đầu hôn cũng không dám nghĩ tới, huống chi tái giá.

Công chúa xuất giá cũng không khiến người ta ghen tị đến thế.

Đàn nhi không biết họ nghĩ gì, nếu biết chắc sẽ chống nạnh đứng lên bàn, tranh luận với họ, công chúa sao so được với chị nàng?

Chị nàng ở biên cương g.i.ế.c bao nhiêu quân Bắc Lương, cứu bao nhiêu binh sĩ dân chúng, vinh quang của chị nàng là từng nhát kiếm giành lấy, thậm chí có thể nói là đổi bằng mạng sống!

Chị nàng không sinh ra trong hoàng tộc, nhưng con gái hoàng tộc không bằng chị!

Một bên khác, An Viễn hầu hỏi thăm vài đồng liêu, cuối cùng cũng hiểu rõ lai lịch tân nương.

"Tiểu Cửu họ Mạnh này không đơn giản đâu."

"Không... không đơn giản thế nào?"

Uẩn thị lo lắng hỏi.

Dù trên tiệc ai cũng bàn tán về tân nương, nhưng mỗi người nói một kiểu, bà nghe loạn cả lên, cảm giác như họ nói không phải một người mà là mấy người khác nhau.

An Viễn hầu nói: "Xuất thân nàng không cao, chỉ là con gái nhà buôn, gả cho nhà họ Lục ở kinh thành, chồng trước là Trấn Bắc tướng quân Lục Lăng Tiêu, năm ngoái hai người vừa phụng chỉ nghĩa tuyệt, chưa đầy mấy tháng, nàng vừa lập công, lại tiếp nhận Thập Nhị Vệ, không trách đại đô đốc coi trọng nàng thế."

Theo An Viễn hầu, đại đô đốc lấy Mạnh Tiểu Cửu, phần lớn là vì phía sau nàng có Hắc Giáp Vệ và mười vạn quân biên cương.

Uẩn thị mặt càng tái.

Giống như những gì bà nghe từ các phu nhân.

Hôm đó dự tiệc ở đô đốc phủ, các phu nhân chủ động đi thăm một vị khách thậm chí không xuất hiện, hình như cũng tên Mạnh Tiểu Cửu, vậy cũng là nàng?

Hôm đó nàng không phải bị Uất Lễ dẫn đi, mà được Hình phu nhân mời!

Không trách nàng dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với bà, ngay cả ân huệ của bà cũng cự tuyệt không chút do dự.

Phải rồi, đã leo lên cành cao, sao còn thèm của bà?

Lúc này, do tân lang vắng mặt, Mạnh Thiên Lãm thay mặt chiêu đãi khách vừa đến gần, An Viễn hầu vội tiến lên chào.

Mạnh Thiên Lãm liếc nhìn Uẩn thị bên cạnh, cười hỏi: "Vị này là—"

An Viễn hầu không dám làm cao trước tam thúc của đô đốc phu nhân, khách khí nói: "Tạ Húc Đình."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-143-nhin-khong-thuan-mat-trut-gian.html.]

Mạnh Thiên Lãm làm ra vẻ chợt hiểu: "Thì ra là An Viễn hầu, thất lễ thất lễ, vị này là—"

Hắn nhìn Uẩn thị.

An Viễn hầu nói: "Tiện nội Uẩn thị."

Mạnh Thiên Lãm nhìn thẳng Uẩn thị: "Ôi, Tạ hầu gia, phu nhân của ngài nhìn giống một cố nhân của Mạnh mỗ quá."

An Viễn hầu ngạc nhiên: "Ồ? Mạnh tam gia là người phương nào?"

Nghe giọng Mạnh Thiên Lãm không phải người kinh thành.

Mạnh Thiên Lãm nói: "U Châu."

An Viễn hầu cười: "Trùng hợp thật, tiện nội cũng là người U Châu. Mạnh tam gia, cố nhân đó là ai vậy?"

Mạnh Thiên Lãm nhìn Uẩn thị đầy ý nghĩa: "Cố nhân của ta à..."

Uẩn thị nắm cổ tay An Viễn hầu: "Hầu gia, thiếp đột nhiên thấy chóng mặt."

An Viễn hầu nói nhỏ: "Bây giờ?"

Uẩn thị gắng gượng gật đầu: "Ừ."

Mạnh Thiên Lãm cười lạnh: "Đã phu nhân không khỏe, đô đốc phủ không giữ khách nữa, Tạ hầu gia mau đưa phu nhân về nghỉ đi."

Phải nói, tiếp xúc lâu với Lục Nguyên, học được một hai phần thần thái của hắn, thỉnh thoảng cười khinh bỉ, khiến người ta khó hiểu.

An Viễn hầu không biết mình xúc phạm Mạnh tam gia chỗ nào, dường như hắn không hài lòng với hai vợ chồng họ.

Hai người đi rồi, thất thúc công đi tới: "Ngươi để ý làm gì nó?"

Mạnh Thiên Lãm ngang ngược: "Nhìn không thuận mắt, trút giận thôi!"

Thất thúc công lắc đầu, năm đó Uẩn thị quyết liệt thế nào để thoát khỏi họ Mạnh, ông đều thấy rõ, giờ Tam tiểu đầu đã vượt lên, chỉ hy vọng khí tiết ngày xưa của bà ta còn.

"Không nhắc nó nữa, ta đi mời rượu đây!"

"Ngày vui của Tam tiểu đầu, đừng uống quá chén!"

"Biết rồi biết rồi."

Mạnh Thiên Lãm vẫy tay qua loa, không uống say là không thể, nhưng lão thất nhắc nhở hắn, cháu rể tốt của hắn đâu?

Sao chưa ra tiếp khách?

Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Lục Nguyên thần sắc tươi tỉnh trở lại tiệc.

Tân lang trở về, nếu là trước đây, tiệc nhất định sẽ im phăng phắc, nhưng không biết có phải vì những trò hề liên tiếp của ai đó trên lễ đường, khiến không ít khách mời nhìn đại đô đốc bằng con mắt khác.

Mọi người chỉ liếc nhìn hắn, tiếp tục ăn uống cười nói.

Trương Phi Hổ xách hai vò nữ nhi hồng, đặt mạnh trước mặt Lục Nguyên, một chân đạp lên ghế, không khách khí nói: "Đại đô đốc, dám uống với lão Trương không?"

Thượng Quan Lăng lập tức chen vào: "Trương tướng quân, làm gì thế?"

Trương Phi Hổ lạnh lùng: "Đây là chuyện giữa ta và hắn! Biết điều thì tránh ra! Ta biết đánh không lại ngươi, nhưng hôm nay dù có c.h.ế.t tại đây cũng phải dạy cho thằng nhóc này một bài học! Ai cho phép hắn động đến Tiểu Cửu? Hắn tưởng hắn là ai? Đại đô đốc thì ghê gớm lắm sao?"

Đằng sau Trương Phi Hổ, Niệm Hàn Sơn một đoàn người cũng không sợ c.h.ế.t đặt vò rượu lên bàn.

Thượng Quan Lăng méo miệng: "Không phải chứ... các người định uống c.h.ế.t ai đây... Thanh Sương!"

Hắn bắt đầu gọi người.

Thanh Sương xuất hiện, vừa định cầm vò rượu, Lục Nguyên chặn tay nàng lại.

Lục Nguyên nắm lấy vò rượu trước mặt Trương Phi Hổ, không chút do dự, ngửa đầu uống cạn.

Mạnh Tiểu Cửu: Đại đô đốc, nói rồi đấy, chúng ta là giả kết hôn, phải ngủ phòng riêng.

Đại đô đốc: Đã say, không về.

Loading...