Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 146: Cuộc Sống Tân Hôn
Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:53:10
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày 17 tháng tư, trời trong gió mát.
Hôm qua Đô đốc tổ chức hôn lễ long trọng, tiếng chiêng trống vang khắp kinh thành, khiến cả thành xôn xao. Hôm nay khi dân chúng biết được tân nương của ngài chính là Mạnh Thiến Thiến, cả thành như nổ tung.
Trong tửu lâu, thư sinh không giảng sách nữa, chỉ tập trung bàn tán về vị phu nhân mới của Đô đốc phủ.
"Mạnh Thiến Thiến? Là cô Mạnh Thiến Thiến mà ta biết không?"
Một thanh niên ăn mặc như thư sinh hỏi, tuy mang dáng dấp nho sinh nhưng rõ ràng chẳng ưa đọc sách, đã ngồi lê trong tửu lâu cả buổi sáng.
Một công tử bên cạnh đáp: "Không phải cô ấy thì còn ai? Ở kinh thành có nhiều người tên đó lắm sao?"
"Không phải..." Thư sinh nghi hoặc, "Ta nghe nói cô ấy đã từng kết hôn rồi ly dị?"
"Là Nghĩa Tuyệt!" Công tử điều chỉnh, "Chính Thái thượng hoàng hạ chỉ."
Thư sinh nói: "Dù là Nghĩa Tuyệt thì cũng đã từng thành hôn, Đô đốc địa vị cao quý, sao lại cưới người đã tái giá?"
Một vị khách khác nói: "Đúng vậy, ta nhớ hôn thê của Đô đốc rõ ràng là thiên kim tiểu thư Miêu Cương mà!"
"Tái giá thì sao? Nhà các ngươi cũng có con gái chưa chồng, Đô đốc có thèm ngó ngàng không?"
"Này – cậu nói chuyện kiểu gì vậy?"
"Tiểu gia ta vốn nói thế!"
"Cậu là ai của cô ta?"
"Ta là đệ đệ của cô ấy!"
Vị công tử kia không ai khác chính là Hàn Lâm – người nhận Uất Lễ làm đại ca.
Hàn Lâm ngồi tửu lâu cả buổi sáng, cãi nhau với những kẻ nghi ngờ Mạnh Thiến Thiến suốt buổi. Đánh nhau thì chưa thắng bao giờ, nhưng cãi lý thì chưa thua lần nào.
Tin tức lan khắp kinh thành, khi truyền đến hoàng cung thì đã trưa.
Lệ Quý phi gần đây vô cùng đắc ý, con trai sắp đại hôn, hoàng hậu tương lai lại là cháu gái ruột của mình.
Đến lúc đó, có thể nhân danh thiên tử đã trưởng thành mà bắt đầu thân chính.
Dĩ nhiên, Lục Nguyên không dễ dàng buông bỏ quyền lực triều chính, nhưng sự ngạo mạn cũng có giới hạn. Dù Lục Nguyên có lợi hại đến đâu, không muốn buông quyền thế nào, cũng không thể không tuân theo tổ chế.
Vương thái giám hớt hải chạy vào, hành lễ: "Nương nương!"
Lệ Quý phi đang nằm trên sập, để một cung nữ dùng móng tay nhuộm màu đỏ cho mình.
Màu móng mới khiến bà rất hài lòng.
"Nương nương."
Thấy Lệ Quý phi mải mê ngắm móng tay, Vương thái giám lại gọi.
"Nghe rồi."
Lệ Quý phi ngắm nghía bàn tay trái vừa nhuộm xong, "Không thấy bản cung đang bận sao?"
Vương thái giám nói: "Nương nương, có chuyện lớn."
Lệ Quý phi thản nhiên: "Không phải Lục Nguyên không vào triều? Hắn mới cưới vợ, đắm chìm trong sắc đẹp có gì lạ? Hắn càng mê muội, càng có lợi cho bản cung và hoàng thượng."
Vương thái giám sốt ruột: "Đô đốc cưới không phải thiên kim Miêu Cương, Miêu Cương căn bản chẳng có tiểu thư nào đến!"
Lệ Quý phi nhíu mày: "Vậy hắn cưới ai?"
Vương thái giám đành nói: "Mạnh Tiểu Cửu."
Lệ Quý phi giật mình, cung nữ lỡ tay làm thuốc nhuộm dính lên ngón tay, vội quỳ xuống xin tha tội.
Vương thái giám trừng mắt: "Còn không cút ra! Dám làm phiền nương nương sao?"
"Vâng! Vâng!"
Cung nữ vội vàng lui ra.
Lệ Quý phi lạnh giọng: "Ngươi không nhầm chứ?"
Vương thái giám nói: "Không sai được! Hôm nay vào triều, các đại thần đích thân nói! Hôm qua hôn lễ long trọng lắm, kiệu hoa tám người khiêng, người khiêng kiệu là Trương Phi Hổ và những tướng quân lập đại công khác!"
Lệ Quý phi tức giận, thật sự tức giận!
Lục Nguyên cướp ngày lành của con trai bà, bà tưởng do người chị điên kia chủ mưu, nên nhường nhịn ngay.
Lục Nguyên... Lục Nguyên đang trả thù bà, muốn nạp Mạnh Thiến Thiến làm phi!
Đúng là kế hoàn hảo, trước dùng kế nghi binh khiến bà tưởng hắn cưới thiên kim Miêu Cương, sau đó tranh thủ trước đại hôn đế hậu mà đưa Mạnh Thiến Thiến về nhà. Khi bà phát hiện thì đã muộn!
Bà có thể để con trai hạ chỉ nạp Mạnh Thiến Thiến làm phi, nhưng không thể cướp vợ của bề tôi chứ!
Đáng lẽ bà còn gửi lễ vật quý giá –
"Lục Nguyên đáng chết... dám đùa cợt với bản cung như vậy!"
Phiêu Vũ Miên Miên
Khi biết tân phu nhân của Lục Nguyên là Mạnh Thiến Thiến, có người tức giận, tự nhiên cũng có kẻ vui mừng.
Như Vương phu nhân và mấy người khác.
Lục Nguyên gửi thiếp mời đến Vương gia, Chu gia, nhưng Vương phu nhân tưởng hắn cưới thiên kim Miêu Cương, kiên quyết không đến chúc mừng, cũng không cho Vương ngự sử đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-146-cuoc-song-tan-hon.html.]
Hình phu nhân, Chu phu nhân, Lận phu nhân tuy không cấm chồng, nhưng bản thân họ cùng Vương phu nhân, rất có khí tiết từ chối dự tiệc.
Đêm đó, ba vị phu nhân mới biết sự thật, hối hận vì đã bỏ lỡ hôn lễ.
Sáng hôm sau, cả ba không hẹn mà cùng đến nhà Vương phu nhân, báo tin vui về hôn nhân của Mạnh Thiến Thiến.
Vương phu nhân buồn bã: "Ta biết rồi, ta mắng Vương Đại Ngưu cả đêm."
Hình phu nhân nghi hoặc: "Chị mắng ông ấy làm gì?"
Vương phu nhân thở dài: "Ông ấy là đàn ông, sao chẳng có chút chủ kiến nào? Phu vi thê cương, ta là phụ nữ, sao ông ấy lại nghe ta? Nếu ông ấy không nghe ta, cứ kéo ta đi dự tiệc, ta đã không bỏ lỡ hôn lễ của Thiến Thiến rồi!"
Ba người: "..."
Chu gia, Chu Nam Yên cũng nghe tin tân nương là Mạnh tỷ, cô chợt hiểu ra: "Hóa ra là vậy."
"Gì vậy?"
Chu Diệp tươi cười đi tới.
Chu Nam Yên quay lại ngạc nhiên: "Nhị ca? Ca được nghỉ sao?"
Chu Diệp đang học ở Quốc Tử Giám, hôm nay không phải ngày nghỉ.
Chu Diệp nói: "Quốc Tử Giám nghỉ ba ngày."
Đột nhiên nghỉ, là để chúc mừng Đô đốc phủ đại hôn sao?
Chu Nam Yên gật đầu hiểu ra.
Chu Diệp cười: "Em ngồi đây một lúc rồi, đang suy nghĩ chuyện gì mà mặt mày đăm chiêu thế?"
Chu Nam Yên quá phấn khích, không nói ra sẽ nổ tung.
Cô nhìn xung quanh, kéo Chu Diệp nói nhỏ: "Nhị ca, chậu thược dược thứ hai của hoàng thượng thực ra là gửi đến nhà Mạnh tỷ."
Chu Diệp giật mình: "Em nói gì? Hoàng thượng muốn nạp Mạnh Tiểu Cửu làm phi?"
Chu Nam Yên vội bịt miệng anh: "Suỵt! Nhị ca nói nhỏ thôi! Đừng để người khác nghe! Em hứa với Mạnh tỷ không tiết lộ! Em còn chưa nói với mẫu thân nữa!"
Chu Diệp gỡ tay em gái, gật đầu hiểu ra: "Không trách Đô đốc vội vàng thành hôn, sau đại hôn đế hậu sẽ chính thức nạp phi, lúc đó chỉ dụ ban xuống, Mạnh Tiểu Cửu không vào cung là phạm thượng."
Thực ra Chu Diệp hy vọng em gái cũng gặp được người đàn ông có thể vì nàng mà kháng chỉ đoạt thê như vậy, như thế nàng không phải nhập cung.
Chỉ tiếc, người như vậy khó tìm dưới gầm trời.
Trước đây anh hiểu lầm Đô đốc rất nhiều, nhưng qua chuyện này, anh đã hiểu, Lục Nguyên là người đàn ông tuyệt vời.
Đô đốc phủ.
Cha mẹ Lục Nguyên không ở phủ, lý ra hôm nay tân nương không cần dâng trà.
Không ngờ lão thái quân vừa tỉnh dậy đã đòi gặp Lục Nguyên: "Tằng tôn nữ tế của ta đâu? Mau gọi hắn tới dâng trà!"
Hạ nhân kinh hãi nhìn lão thái quân, dám ra lệnh Đô đốc dâng trà, không sợ c.h.ế.t sao?
Nhưng không ngờ, Lục Nguyên thật sự tới.
Mạnh Thiến Thiến đang trong sân dạy Bảo Thư tập đi, thấy hắn vô cùng ngạc nhiên: "Đô đốc, ngài tới làm gì?"
Lục Nguyên lạnh nhạt: "Không phải ngươi gọi ta tới sao?"
Mạnh Thiến Thiến: "Hả?"
"Còn không theo ta?"
"Vâng."
Mạnh Thiến Thiến đưa Bảo Thư cho Thanh Sương, theo Lục Nguyên vào chính đường Đình Lan uyển.
Lão thái quân vui vẻ ngồi chủ vị: "Mau mau! Tằng tôn nữ tế, ta muốn uống trà!"
Mạnh Thiến Thiến: "Tằng tổ mẫu..."
Tỳ nữ dâng trà, Lục Nguyên tiếp lấy, kính cẩn dâng lên: "Tằng tổ mẫu, xin mời dùng trà."
Mạnh Thiến Thiến tròn mắt nhìn hắn.
Lão thái quân cười không ngậm được miệng: "Tốt lắm! Trà tằng tôn nữ tế dâng, ngon tuyệt! Thiến Thiến, đến lượt cháu!"
Mạnh Thiến Thiến tiếp lấy chén trà, bước lên: "Tằng tổ mẫu, xin mời dùng trà."
Lão thái quân cười hi hi: "Dễ nói, dễ nói."
Uống xong trà, lão thái quân đưa cho hai người phong bì nặng trịch, lại kéo tay họ đặt lên nhau: "Từ nay về sau hương hỏa Mạnh gia nhờ các cháu rồi, phải sớm sinh con đẻ cái cho Mạnh gia, hiểu không?"
Lục Nguyên mặt không đổi sắc: "Vâng, tằng tổ mẫu."
Mạnh Thiến Thiến tròn mắt nhìn hắn.
"Đi đi đi!"
Lão thái quân vui vẻ nói.
Lục Nguyên và Mạnh Thiến Thiến đứng dậy, cùng rời khỏi chính đường.
Vừa buông tay, lão thái quân nhảy xuống ghế, lại nắm tay hai người, nghiêm túc nói: "Nắm chặt!"
Mạnh Thiến Thiến: "..."