Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 241: Tát vào mặt
Cập nhật lúc: 2025-04-13 16:22:11
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Công chúa Uẩn Bình nhíu mày, giọng đầy khinh miệt: "Mạnh Tiểu Cửu, ngươi ít nhất cũng phải kiếm thứ gì đáng tin chứ? Thêu thùa, lại còn là thêu hai mặt, ngươi nghĩ gì vậy?"
Giữa nàng và Mạnh Thiến Thiến chỉ cách một người là phu nhân Hình.
Giọng nói của công chúa không lớn, chỉ đủ để Mạnh Thiến Thiến nghe thấy.
Phu nhân Hình giả vờ như không nghe thấy gì.
Mạnh Thiến Thiến thở dài khẽ: "Công chúa, người thật sự không tin tưởng ta đến vậy sao?"
Công chúa Uẩn Bình trừng mắt: "Những việc ngươi làm, ai mà dám tin?"
Phu nhân Hình kẹt giữa hai người, trong lòng thầm nghĩ: Ta tin mà!
"Lục Nguyên sao lại nhìn trúng ngươi?"
Công chúa Uẩn Bình thật sự không hiểu nổi, ngoài việc xinh đẹp, giỏi chiến đấu, thông y thuật, biết chiều lòng người, lại còn am hiểu đạo làm giàu, thì cô gái này còn có điểm tốt nào nữa?
"Công chúa..."
"Ngươi mua bằng bao nhiêu tiền?"
"Hả?"
Không đợi Mạnh Thiến Thiến trả lời, công chúa Uẩn Bình giơ tay ra hiệu ngừng lại.
Đồ vật từ Yên Vũ Các vốn đã đắt đỏ, huống chi là tác phẩm thêu hai mặt hiếm có, giá trị ít nhất cũng phải trăm lượng vàng.
Dưới lệnh cấm của phụ hoàng, việc tặng hoàng hậu món quà quý giá như vậy chẳng khác nào công khai hối lộ.
Công chúa Uẩn Bình bực bội nói: "Lát nữa cứ nói cái quạt này là do bản công chúa tặng ngươi, ngươi không biết giá trị của nó."
Lời này mới thật sự là không ai tin nổi... Nhưng công chúa Uẩn Bình lại muốn giúp nàng giải vây, điều này thực sự khiến Mạnh Thiến Thiến bất ngờ.
Suy nghĩ của công chúa Uẩn Bình rất đơn giản: Lục Nguyên thích Mạnh Thiến Thiến, nàng không thể đuổi đi, vậy thì hãy dùng khả năng của mình để bảo vệ Mạnh Thiến Thiến, cho Lục Nguyên thấy rằng nàng có thể chung sống hòa thuận với cô gái này.
Ai lại không thích một vị công chúa rộng lượng chứ?
Mạnh Thiến Thiến cười hỏi: "Công chúa, tại sao người lại giúp ta?"
Công chúa Uẩn Bình thẳng thắn đáp: "Đương nhiên là vì bản công chúa muốn làm chính thất."
Mạnh Thiến Thiến suy nghĩ một chút: "Vậy là bắt Lục Nguyên làm thiếp?"
Công chúa Uẩn Bình: "..."
Phu nhân Trường Ninh Bá lên tiếng: "Thiếu phu nhân họ Lục, ngươi làm như vậy là không đúng rồi. Ngươi lấy đồ thêu của Yên Vũ Các làm của mình, không chỉ lừa gạt hoàng hậu, mà còn vi phạm mệnh lệnh của thái thượng hoàng. Nếu không phải tiểu nữ kịp thời phát hiện, ngày sau thái thượng hoàng truy cứu, chẳng phải sẽ liên lụy đến hoàng hậu nương nương sao?"
Mạnh Thiến Thiến bình thản đáp: "Khéo đặt chuyện quá, bà chuyên đan nón lá à?"
Công chúa Uẩn Bình nhíu mày: "Chỉ là một chiếc quạt thôi mà, phủ Trường Ninh Bá nghèo đến mức nào, lại có thể coi nó là hối lộ?"
Đào Thi Vũ không dám đối đáp với công chúa, chỉ nhẹ nhàng giải thích: "Công chúa Uẩn Bình, người không biết đấy thôi, thêu hai mặt là tuyệt kỹ độc nhất của đông gia Yên Vũ Các, ngay cả đệ tử thân truyền cũng chưa chắc được học. Vì vậy, ta có thể khẳng định, chiếc quạt này chắc chắn là tác phẩm của đông gia Yên Vũ Các."
Lời vừa dứt, mọi người đều hít một hơi lạnh.
Tác phẩm của đông gia Yên Vũ Các vốn là thứ ngàn vàng khó mua, quý giá hơn cả châu báu, còn nói không phải hối lộ?
Đây chẳng phải là tự nhận tội sao?
Mạnh Thiến Thiến cười: "Ngươi khẳng định? Ngươi hiểu biết bao nhiêu về đông gia Yên Vũ Các?"
Đào Thi Vũ đầy tự tin: "Ta vừa nói rồi, sư phụ ta là đệ tử thân truyền của đông gia Yên Vũ Các—"
Mạnh Thiến Thiến ngắt lời: "Ngươi là đồ đệ của Ngô thú nương? Ta còn nói ta là đồ đệ của đông gia Yên Vũ Các đây! Bà ấy dạy ta thêu! Sao? Không được à? Đằng nào cũng là một cái miệng, ngươi nói được thì ta cũng nói được!"
Phu nhân Hình nhẹ nhàng nhắc nhở: "Đào tiểu thư, không có chứng cứ mà vu khống người khác là không tốt đâu."
Đào Thi Vũ nghe vậy, không những không hoang mang, ngược lại còn nở nụ cười đắc thắng: "Thật trùng hợp, sư phụ ta, Ngô thú nương, hôm nay cũng nhập cung, hiện đang ở Khôn Ninh cung. Xin hoàng hậu nương nương cho người mời sư phụ ta đến, ai đúng ai sai, tự khắc sẽ rõ!"
Mạnh Thiến Thiến thản nhiên: "Được, mời đi."
Phu nhân Trường Ninh Bá cười lạnh: "Làm ra vẻ ta đây không có tác dụng gì đâu. Nếu biết điều, hãy mau xin lỗi hoàng hậu nương nương, tin rằng nương nương rộng lượng sẽ không so đo với ngươi."
"Di muội, theo bản cung, việc này thôi bỏ qua đi."
Diêu Thanh Loan không muốn chuyện này đi quá xa.
Mạnh Thiến Thiến đứng dậy, nghiêm túc nói: "Hoàng hậu nương nương, thân chính không sợ bóng nghiêng. Xin hãy triệu Ngô thú nương đến, ta cũng muốn biết, vị Đào tiểu thư này có thật sự là đồ đệ của bà ấy hay không!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-241-tat-vao-mat.html.]
Diêu Thanh Loan cảm thấy rất khó xử.
Mạnh Thiến Thiến là thành viên Thập Nhị Vệ, thân phận đặc biệt, lại có công dẹp loạn dịch bệnh. Nếu nàng bị kết tội ở Cảnh Nhân cung, e rằng sẽ khiến thái thượng hoàng không vui.
Nhưng chính Mạnh Thiến Thiến lại yêu cầu như vậy.
Những tướng lĩnh ra trận, có phải đều như thế này không?
Diêu Thanh Loan đành phải sai người đến Khôn Ninh cung mời Ngô thú nương.
Ngô thú nương đến rất nhanh.
Trong điện, rất nhiều phu nhân và tiểu thư đều là khách quen của Yên Vũ Các, từng gặp Ngô thú nương và biết bà ta đúng là đệ tử thân truyền của đông gia Yên Vũ Các.
"Nô tỳ xin bái kiến hoàng hậu nương nương, chúc nương nương vạn tuế vạn vạn tuế!"
Mọi người âm thầm kinh ngạc, một người thợ thêu nhỏ bé mà lễ nghi lại không thua kém gì các mệnh phụ phu nhân, đủ thấy đông gia Yên Vũ Các là nhân vật phi thường.
Diêu Thanh Loan không vội cho bà ta đứng dậy, mà hỏi: "Ngươi là sư phụ của Đào tiểu thư, có đúng không?"
Ngô thú nương cúi đầu, không dám nhìn lung tung: "Đúng vậy, nô tỳ tình cờ phát hiện thiên phú về nữ công của Đào tiểu thư, nên nhận nàng làm đồ đệ, đã được hai năm rồi."
Phu nhân Trường Ninh Bá lộ vẻ đắc ý: "Lục thiếu phu nhân, giờ ngươi còn không tin con gái ta nói dối nữa chứ?"
Mạnh Thiến Thiến: "Ta cũng không nói dối!"
Ngô thú nương nghe thấy giọng nói quen thuộc, khẽ giật mình, liếc nhìn Mạnh Thiến Thiến.
Mạnh Thiến Thiến mỉm cười với bà ta.
Ngô thú nương vô cùng kinh ngạc.
Nhưng điều khiến bà ta chấn động hơn nữa vẫn còn ở phía sau.
Diêu Thanh Loan sai cung nữ đem chiếc quạt thêu hai mặt đến trước mặt bà ta: "Ngươi có nhận ra chiếc quạt này không?"
Ngô thú nương cầm lấy chiếc quạt, xem xét cả hai mặt, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Thêu hai mặt? Đây là—"
Đào Thi Vũ nói: "Sư phụ, chiếc quạt này là tác phẩm của đông gia đúng không? Con nhớ sư phụ từng nói, kỹ thuật thêu hai mặt của đông gia không truyền ra ngoài, là tuyệt kỹ độc nhất của bà ấy."
Ngô thú nương nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm quạt, giọng trầm xuống: "Thêu hai mặt quá khó, ta theo sư phụ mười năm, cũng chỉ học được chút da lông."
Đào Thi Vũ quay sang Mạnh Thiến Thiến: "Nghe thấy chưa? Trong kinh thành chỉ có Vân nương tử biết thêu hai mặt, ngươi còn dám nói là tự tay mình thêu?"
Ngô thú nương không tin nổi nhìn Mạnh Thiến Thiến.
Mạnh Thiến Thiến nhìn bà ta với ánh mắt đầy ý vị: "Ngô thú nương, ngươi xem kỹ đi, nó thật sự là tác phẩm của sư phụ ngươi sao? Ngươi theo bà ấy mười năm, không lẽ không phân biệt được đồ của sư phụ và người khác?"
Ngô thú nương lấy lại bình tĩnh: "Tác phẩm này... rất giống phong cách của sư phụ."
Không, nó không phải của sư phụ, tác phẩm của sư phụ còn tinh xảo hơn nhiều.
Nhưng sư phụ không nói sao?
Phiêu Vũ Miên Miên
Bọn họ chưa đến lúc học thêu hai mặt, sư phụ không muốn truyền thụ tinh túy, vậy mà lại dạy cho một tiểu nữ tân binh!
Sư phụ đã dốc bao nhiêu tâm huyết, để trong thời gian ngắn như vậy, cô gái này đã học được thêu hai mặt?
Rõ ràng sư phụ vốn không kiên nhẫn dạy đồ đệ!
Lòng ghen tị sâu sắc khiến Ngô thú nương buột miệng nói ra câu đó.
Dù sao bà ta cũng không nói sai, nó rất giống mà.
Là sư đồ, tác phẩm giống nhau cũng là chuyện thường, nhưng hoàng hậu không hỏi, phải không?
Vậy bà ta có thể không nói.
Hơn nữa, có lẽ đây thật sự là tác phẩm của sư phụ, bà ấy thêu hỏng, tặng lại cho Mạnh Thiến Thiến.
Bà ta không thể chấp nhận việc mình bái sư mười năm, lại thua một tiểu sư muội mới vào môn.
Rõ ràng, bà ta mới là đệ tử được sư phụ coi trọng nhất, là người xứng đáng kế thừa y bát của sư phụ.
Mạnh Thiến Thiến nhìn thấu tâm tư của đối phương, khẽ cười: "Sư tỷ Ngô, ngươi không nghĩ hôm nay chỉ có mình ngươi vào cung chứ?"
Trước khi Ngô thú nương kịp hiểu ý Mạnh Thiến Thiến, bên ngoài điện vang lên tiếng thái giám bẩm báo:
"Yên Vũ Các Vân nương tử cầu kiến!"
Thiến Thiến: "Sư phụ khắp thiên hạ, yêu ma quỷ quái cũng không sợ!"