Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 261: Vạch Trần, Tát Vào Mặt

Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:55:13
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ lão phu nhân dắt tay Mạnh Thiến Thiến bước ra khỏi sân viện, gặp ngay người đầu tiên chính là tam nhi tẩu của bà.

Mạnh Thiến Thiến cũng không ngờ bà ta có thể kiên nhẫn chờ đợi đến tận bây giờ.

– Mẫu thân, cô ta là ai vậy? Vừa rồi con hỏi đại tẩu, đại tẩu lại không chịu nói gì cả.

Tạ tam phu nhân chỉ thẳng vào Mạnh Thiến Thiến, thẳng thừng chất vấn.

Chỉ qua mấy lời này, không khó để nhận ra trong lòng bà ta dành cho Uất thị chẳng có chút tôn trọng nào.

Uất thị tuy xuất thân từ gia đình nho giáo, nhưng danh tiếng chỉ loanh quanh ở U Châu, chứ ở kinh thành thì chẳng đáng là bao.

Mà từ đó suy ra, Tạ lão phu nhân đối với nàng dâu Uất thị này có lẽ cũng không hề đặc biệt bảo vệ.

Thứ nhất, Uất thị chẳng giúp được gì cho sự nghiệp của An Viễn Hầu. Thứ hai, khi Uất thị gả về kinh thành, gia đình họ Uất phản đối kịch liệt, tự nhiên chẳng chuẩn bị cho nàng hồi môn gì hậu hĩnh.

Chỉ có điều, đối với phủ An Viễn Hầu, cũng chẳng tìm được người phụ nữ nào phù hợp hơn Uất thị để làm chủ mẫu.

Rốt cuộc, có mấy người phụ nữ chịu từ bỏ việc sinh con đẻ cái, một lòng nuôi dưỡng hai đứa con do nguyên phối để lại?

Uất thị với tư cách là vợ, là mẹ kế, là nàng dâu, từng vai trò đều không thể chê vào đâu được, mới có thể đứng vững trong phủ hầu.

Tạ lão phu nhân quay sang nói với tam nhi tẩu:

– Thiến Thiến là chị song sinh của Linh Nhi thất lạc nhiều năm, từ nay về sau sẽ là đại tiểu thư của phủ ta.

Tạ tam phu nhân không tin nổi:

– Linh Nhi là song sinh? Còn thất lạc một đứa nữa? Chuyện lớn như vậy sao tôi chưa từng nghe qua?

Lỗ mỗ mỗ cười:

– Tam phu nhân, lúc đó bà còn chưa về nhà chồng, đây vốn là chuyện đau lòng, để tránh Hầu gia buồn phiền, trong phủ không nhắc đến nữa.

– Nhưng mà…

Tạ tam phu nhân cảm thấy quá đột ngột, hình như có gì đó không ổn.

Tạ lão phu nhân nghiêm mặt nói:

– Hôm nay có khách, có chuyện gì đợi sau yến tiệc nói cũng không muộn.

Sau khi đuổi tam phu nhân đi, Tạ lão phu nhân tiếp tục dẫn Mạnh Thiến Thiến hướng về đại sảnh.

Hôm nay phủ Tạ gia cao bằng mãn tọa, náo nhiệt phi thường.

An Viễn Hầu cùng Uất thị đang tiếp đãi khách.

Tạ nhị gia phu phụ cùng Tạ tam gia cũng đều có mặt.

Có thể thấy, Tạ gia đối với thọ yến lần này vô cùng coi trọng, cao điệu khoe ra trước mặt khách khứa sự giàu sang quyền quý của phủ hầu.

– Khách nhiều thật.

Mạnh Thiến Thiến khẽ nói.

Con người vốn rất kỳ lạ, dễ dàng rơi vào cái bẫy thành kiến, ví như Tạ lão phu nhân rõ biết địa vị hiện tại của Mạnh Thiến Thiến quý không gì sánh được, nhưng bà vẫn vô thức dùng thân phận con nhà buôn của nàng để đóng dấu lên người nàng.

Kết luận rút ra chính là Mạnh Thiến Thiến không đủ năng lực ứng phó với loại tình huống này.

Tạ lão phu nhân ân cần vỗ vỗ mu bàn tay Mạnh Thiến Thiến:

– Đừng căng thẳng, có bà ở đây.

– Mọi người xem, là cô ta!

Có người nhận ra Mạnh Thiến Thiến.

– Ai vậy?

– Vừa nãy ở cổng chính tự xưng là đại tiểu thư phủ hầu, kết quả suýt nữa bị Tạ tam phu nhân đuổi đi đấy.

– Sao cô ta lại đi cùng Tạ lão phu nhân? Chẳng lẽ cô ta thật là đại tiểu thư phủ hầu?

– Đại tiểu thư không phải là Tạ Linh Nhi sao?

– Khó nói lắm, có khi là con ngoài giá thú của An Viễn Hầu.

– An Viễn Hầu làm việc quang minh lỗi lạc, làm gì có con ngoài giá thú?

Những lời xì xào bàn tán của mọi người, Tạ lão phu nhân đều nghe thấy.

Bà đưa cho Mạnh Thiến Thiến một ánh mắt an ủi, sau đó nói với mọi người:

– Hôm nay phủ hầu bày tiệc, đa tạ chư vị đã đến dự. Nhân đây, lão thân muốn thông báo một tin vui, đại tôn nữ thất lạc nhiều năm của lão thân đã tìm được.

Một nữ quyến kinh ngạc:

– Đại tôn nữ thất lạc nhiều năm? Cô… cô ta thật là đại tiểu thư phủ hầu? Mẹ cô ta là ai?

Đã là thiên kim phủ hầu, cha đương nhiên là An Viễn Hầu rồi, chỉ không biết là do nàng hầu nào sinh ra.

Uất thị cúi mắt, che giấu sự bất an thoáng qua.

Mạnh Thiến Thiến đáp:

– Mẹ tôi là đại phu nhân phủ hầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-261-vach-tran-tat-vao-mat.html.]

Mẹ ruột của Tạ Linh Nhi là nguyên phối đích thê của An Viễn Hầu phủ, đại phu nhân đời thứ nhất chính là bà, Uất thị là đại phu nhân đời thứ hai.

– Đúng không, bà nội?

Mạnh Thiến Thiến cười nhìn Tạ lão phu nhân.

Tạ lão phu nhân gật đầu ân cần:

– Đúng vậy, mẹ con là đại phu nhân phủ ta.

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Uất thị.

Mạnh Thiến Thiến cũng nhìn nàng.

Ánh mắt giao nhau trong chốc lát, thân thể Uất thị lập tức căng cứng.

An Viễn Hầu an ủi vỗ vai nàng:

– Không sao, mẹ đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Uất thị hít một hơi thật sâu, đúng vậy, mẹ chồng thủ đoạn cao minh, hơn bất kỳ người phụ nữ hậu trạch nào nàng từng gặp, bà có thể dẫn Mạnh Thiến Thiến ra ngoài dự tiệc, chứng tỏ đã thuyết phục được nàng.

Hơn nữa, thứ Mạnh Thiến Thiến muốn chỉ là sự thừa nhận của nàng, nàng đã hứa sẽ yêu thương nàng như Tạ Linh Nhi, nàng nên biết đủ rồi.

Nhưng không hiểu sao, trong lòng nàng dần dâng lên một dự cảm chẳng lành…

Tạ lão phu nhân than thở:

– Đó là dâu trẻ đã khuất của lão thân, Thiến Thiến cùng Linh Nhi là song sinh, Thiến Thiến là chị, vì xảy ra một chút biến cố, Thiến Thiến bị người hạ nhân lén bế đi. Những năm qua chúng tôi không ngừng tìm kiếm tung tích của Thiến Thiến, may mắn trời cao không phụ lòng người, cuối cùng cũng tìm được.

Tạ lão phu nhân vừa nói vừa đưa ánh mắt yêu thương nhìn Mạnh Thiến Thiến.

Ai ngờ Mạnh Thiến Thiến lại ngơ ngác:

– Tạ lão phu nhân, bà đang nói gì vậy? Rõ ràng tôi là con gái nhà họ Mạnh, sao lại trở thành con của phủ hầu?

Tạ lão phu nhân sững sờ.

Mạnh Thiến Thiến đứng dậy đi đến trước mặt Uất thị, thẳng thắn kéo bàn tay lạnh ngắt của nàng:

– Đây mới là mẹ tôi.

Uất thị toàn thân run rẩy!

Sắc mặt An Viễn Hầu cũng biến đổi.

Các vị khách bị tình huống đột ngột này giáng cho một đòn chí mạng.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lời lẽ của cô gái này và Tạ lão phu nhân sao lại trái ngược nhau như vậy?

Phiêu Vũ Miên Miên

Rốt cuộc cô ta là con gái của tiền phu nhân, hay là con gái của Uất thị?

– Mọi người có thấy… cô ta và Uất thị giống nhau không?

Lời của vị nữ quyến này vừa dứt, mọi người không khỏi gật đầu lia lịa.

Đúng vậy, ngũ quan của hai người vô cùng giống nhau, chỉ là ánh mắt của Mạnh Thiến Thiến quá anh tú, còn khí chất của Uất thị lại quá nhu hòa, tạo cảm giác khác biệt một trời một vực.

Lúc này ánh mắt Mạnh Thiến Thiến cũng trở nên dịu dàng, cùng Uất thị quả thật giống như một cặp mẹ con.

Tạ tam phu nhân cười lạnh:

– Con lớn hơn Linh Nhi, ý con là nói đại tẩu và đại ca vô mưu cấu hợp, trước khi về nhà chồng đã mang thai con rồi sinh ra con?

– Đủ rồi!

Tạ lão phu nhân đập bàn quát lớn, “Mạnh Thiến Thiến! Vừa nãy con không nói như vậy!”

Mạnh Thiến Thiến mỉm cười nhạt:

– Tôi chỉ là xem trên tình nghĩa mẹ tôi, gọi bà một tiếng bà nội, chứ chưa từng nói sẽ phản bội gia đình họ Mạnh sinh thành dưỡng dục tôi, để làm con gái nhà họ Tạ.

Tạ lão phu nhân ngã phịch xuống ghế, cả đời tinh ranh, không ngờ lại bị một nhóc con chơi cho một vố!

Nghĩ kỹ lại, vừa rồi đúng là bà tự nói một mình, con nhóc này chẳng hứa hẹn gì với bà cả!

Tạ tam phu nhân chất vấn Uất thị:

– Đại tẩu! Rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Uất thị rút tay ra khỏi tay Mạnh Thiến Thiến:

– Mạnh Thiến Thiến! Con đủ rồi đấy! Theo ta ra ngoài ngay!

Mạnh Thiến Thiến không nhúc nhích:

– Có chuyện gì nói rõ ngay tại đây. Bà là mẹ tôi, bà có thừa nhận hay không? Nếu thừa nhận, bà nói rõ thân thế của tôi, không thừa nhận, tôi sẽ tự nói rõ thân thế của mình.

– Con…

Uất thị mặt mày tái mét.

An Viễn Hầu bước lên:

– Thiến Thiến! Có gì từ từ nói!

Loading...