Sau khi bái kiến Thái Thượng Hoàng, Mạnh Thiến Thiến đến Trường Xuân cung gặp Chu Nam Yên.
Chu Nam Yên là phi tần đầu tiên của Tông Chính Hy, được phong làm Quý phi, đứng đầu trong tứ phi.
Hậu cung của Tông Chính Hy chỉ có hai người — Hoàng hậu và Quý phi.
"Chị Mạnh!"
Chu Nam Yên thấy Mạnh Thiến Thiến, vui mừng khôn xiết chạy ra đón.
"Nương nương!"
Cung nữ hoảng hốt.
Chu Nam Yên nắm tay Mạnh Thiến Thiến, quay sang nói với các cung nữ và thái giám: "Các ngươi lui xuống đi, ta có chuyện muốn nói riêng với chị Mạnh."
"Tuân lệnh."
Mọi người lui ra ngoài điện.
Hai người ngồi xuống trên sập phía trong cung.
Mạnh Thiến Thiến vén mái tóc mềm trên gương mặt Chu Nam Yên ra sau tai, khẽ hỏi: "Mấy ngày nay ở đây có tốt không?"
Chu Nam Yên thở dài: "Ăn mặc ở đi lại đều không có gì để chê, chỉ là buồn quá."
Mạnh Thiến Thiến mỉm cười: "Tiểu Như và Nhu Nhi không phải hôm qua mới vào cung thăm em sao?"
Chu Nam Yên ấm ức: "Nhưng ngày mai lại không có ai đến."
Mạnh Thiến Thiến nói: "Em muốn ngày nào cũng có người đến thăm à?"
Chu Nam Yên dựa đầu vào vai Mạnh Thiến Thiến: "Ừ."
Mạnh Thiến Thiến khẽ cong môi: "Biết rồi, ngày mai ta sẽ đến thăm em."
Chu Nam Yên mắt sáng lên, ngồi thẳng dậy hỏi đầy kinh ngạc: "Thật không?"
"Ừ."
Mạnh Thiến Thiến gật đầu với nụ cười trên môi.
Chu Nam Yên vui mừng khôn xiết, lại dựa vào vai Mạnh Thiến Thiến: "Chị Mạnh à, thực ra sống trong cung cũng không tệ như em tưởng. Hoàng hậu không khó gần, Hoàng thượng bận việc triều chính, hầu như không bước chân vào hậu cung. Em cảm thấy cũng chẳng khác gì khi còn ở nhà."
Mạnh Thiến Thiến nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Vậy thì tốt. Nếu có bị ức hiếp, nhớ nói với ta. Đằng sau em không chỉ có Chu gia, mà còn có Thập Nhị Vệ cùng Đô đốc phủ."
Chu Nam Yên ôm chặt Mạnh Thiến Thiến: "Chị Mạnh, chị nói em mà được gả cho chị thì tốt biết mấy?"
Mạnh Thiến Thiến: "..."
Chợt nhớ ra điều gì, Chu Nam Yên nói: "À chị Mạnh, em nghe nói Hoàng thượng sắp xuất cung đi thu điền. Ngài chắc chắn sẽ đưa Hoàng hậu đi, lúc đó em có thể trốn khỏi cung đến tìm chị chơi không?"
Việc đi săn mùa thu được xác nhận vào buổi tối từ miệng Lục Nguyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-281-mot-mui-ten-trung-hai-dich.html.]
Cả nhà đang dùng bữa.
Bạch Ngọc Vi không nhịn được hỏi: "Thu điền là gì?"
Mạnh Thiến Thiến giải thích: "Là cuộc đi săn mùa thu của đế vương. 'Cổ chi đế vương, xuân sưu hạ miêu, thu điền đông thú, tứ thời xuất giao, dĩ thị vũ vu thiên hạ.' Thời Thái Thượng Hoàng tại vị, cứ ba năm tổ chức thu điền một lần. Danh nghĩa là đi săn, thực chất là luyện binh. Các đạo quân lớn thi đấu với nhau, đội thắng sẽ được thiên tử ban thưởng hậu hĩnh. Ngoài ra, còn sẽ chọn ra một vị tướng quân dũng mãnh phi thường."
"Tướng quân?"
Cuối cùng cũng không phải là mấy thứ văn chương nữa, Bạch Ngọc Vi có chút hứng thú.
Mạnh Thiến Thiến kiên nhẫn giải thích: "Tướng quân là 'thợ săn' giỏi nhất trong kỳ thu điền, địa vị tương đương với trạng nguyên trên bảng vàng."
Bạch Ngọc Vi hỏi: "Tức là võ trạng nguyên?"
Mạnh Thiến Thiến nói: "Có thể hiểu như vậy."
Phiêu Vũ Miên Miên
Bạch Ngọc Vi suy nghĩ một chút: "Vậy có võ thám hoa, võ bảng nhãn không?"
Mạnh Thiến Thiến lắc đầu: "Chỉ có một tướng quân."
Năm xưa, sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi cho Tông Chính Hy, Tông Chính Hy còn nhỏ, thêm vào đó là liên tiếp chiến sự nơi biên ải, nên chưa từng dẫn quân đi thu điền.
Mùa xuân năm nay, biên ải đại thắng, cùng năm đó là khoa thi xuân, Tông Chính Hy cũng đã đại hôn và thân chính.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, đúng là nên tổ chức một kỳ thu điền để luyện binh.
Bạch Ngọc Vi không quan tâm đến lý do của thu điền, cô chỉ quan tâm mình có thể đi chơi hay không, bởi ở Miêu Cương cô vốn thích đi săn.
"Hai người có đi không?"
Cô hỏi Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên.
Hai người nhìn nhau, hiểu ý: "Đi."
Ra khỏi sân viện.
Mạnh Thiến Thiến hỏi Lục Nguyên: "Cả hai ta đều đi, có ổn không? Phải có một người ở lại trông nhà chứ. Nói lý do của ngươi đi."
Lục Nguyên: "Tìm người."
Mạnh Thiến Thiến nhướng mày: "Trùng hợp đấy, ta cũng vậy."
Lục Nguyên liếc nhìn cô, hai tay khoanh sau lưng, thản nhiên nói: "Thu điền, Tuân gia sẽ đi, Lạc Tam cũng nhất định sẽ đến. Một mình ta bắt hắn là đủ."
Mạnh Thiến Thiến lẩm bẩm: "Ai bảo ta đi tìm Lạc Tam?"
Lục Nguyên nghi ngờ nhìn cô.
Mạnh Thiến Thiến vỗ tay: "Ta đi tìm đàn ông."
Lục Nguyên sắc mặt tối sầm, sát khí ngập trời: "Mạnh Tiểu Cửu!"
Mạnh Thiến Thiến run rẩy: "Ta ta ta không phải tìm cho mình! Là cho Uẩn Bình công chúa! Ta tìm phò mã cho nàng!"
Đại gian thần: Đàn ông của mình còn chưa ăn được, đã lo tìm phò mã cho người khác ╭(╯^╰)╮