Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 285: Tắm Suối Nước Nóng
Cập nhật lúc: 2025-04-15 11:15:45
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đàn Nhi thường xuyên thốt ra những từ ngữ kỳ lạ, Mạnh Thiến Thiến đã quen, chỉ càng tò mò về người mẹ hay nói những lời kinh người của cô bé.
Xe ngựa nhanh chóng tới hoàng gia viên uyển.
Thời tiền triều, nơi đây có một hành cung nhỏ, sau một trận động đất bị phá hủy, xây lại sẽ hao tổn nhân lực tài lực, Thái Tổ bản triều chỉ cho xây một tòa quan đệ.
Thiên tử ở quan đệ.
Tướng sĩ tự dựng trại, để tranh giành một bãi tập rộng, cấm vệ quân và cẩm y vệ suýt đánh nhau.
Đại thần quyền cao chức trọng được phân những ngôi nhà nhỏ ít ỏi, do địa hình đặc biệt nên phân tán khắp nơi.
Trùng hợp thay, dinh thự đô đốc phủ và tướng phủ nằm đối diện hai bên con đường nhỏ.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Các dinh thự đều bằng nhau, chỉ khác là duy nhất đông viện đô đốc phủ có suối nước nóng.
Tuân gia tới muộn một bước, không giành được đông viện, đành chọn tây viện.
Cách mười trượng có suối nước nóng thứ hai, cũng là nơi ở không tồi.
Đông viện là ngôi nhà hai lớp, Uất Tử Xuyên, Tỵ Xà Cơ Ly ở hai gian chính tiền viện, Vũ Ca và tiểu đồng ở gian phụ, Bán Hạ theo vợ chồng trẻ ở hậu viện.
Bạch Ngọc Vi, A Man một phòng, Bán Hạ và Đàn Nhi một phòng.
Bốn tỳ nữ khác chia hai phòng.
Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên dẫn Bảo Thư ở chính gian.
Phân xong chỗ ở, mọi người bắt đầu dọn dẹp, trải giường.
Đàn Nhi thì khác, cô bé đi tìm suối nước nóng khắp nơi.
"Suối nước nóng! Suối nước nóng! Suối nước nóng!"
Suối nước nóng ở hậu viện, có mái che gỗ, bên trong kê ghế dài để quần áo.
Nước trong hồ là nước chảy, tuy không lớn lắm nhưng sạch sẽ.
"Suối nước nóng! Em! Tới! Đây!"
Ùm!
Đàn Nhi nhảy xuống nước!
"Đàn Nhi - em có biết bơi không?"
Bán Hạ không kịp ngăn, sợ hãi thất sắc.
"Biết biết biết! Em biết bơi lắm!"
Đàn Nhi trồi lên mặt nước, trả lời xong lại lặn xuống, bơi tung tăng.
Bảo Thư đứng ngoài sân, nhìn con suối nhỏ trước mặt... tưởng là suối nước nóng, dồn hết sức nhảy xuống.
Xoẹt.
Giữa không trung, cô bé bị người bố bạc tình túm lại.
Lục Nguyên đặt cô bé lên bờ.
Cô bé lại nhảy xuống.
Lại bị túm.
Bảo Thư bực mình, đẩy Lục Nguyên ra, không cho chạm vào mình, còn tỏ vẻ chán ghét dịch ra xa, tránh xa người bố phiền phức.
Lần thứ ba nhảy xuống mương, Lục Nguyên trực tiếp xách cô bé vào sân.
Ngày đầu bận rộn, bữa tối không thịnh soạn, chút thịt rừng và vài cái bánh, mọi người ăn qua loa rồi đi tắm suối nước nóng.
Lần này, Bảo Châu Châu cuối cùng cũng được xuống nước.
Thanh Sương ngồi trong hồ, tay cầm cần câu, đầu câu là chiếc vợt vớt một con Bảo Châu Châu.
"Hì hục hì hục!"
"Ùm ùm!"
Bảo Thư bơi chó hết sức trong nước.
Cần câu của Thanh Sương theo động tác của cô bé, dẫn cô bé tiến lên, lùi lại, bơi qua bơi lại, phối hợp ăn ý.
Chẳng mấy chốc, Bán Hạ và Mạnh Thiến Thiến cũng tới.
Hai người đã tắm rửa, mặc áo ngủ mỏng, Bán Hạ hơi ngại ngùng.
Mạnh Thiến Thiến nói: "Đều là con gái cả, đừng ngại."
Bán Hạ ấp úng: "Em... em ra ngoài canh vậy, phòng khi có người vào."
Mạnh Thiến Thiến mỉm cười: "Cửa đã khóa rồi, không ai vào đâu."
Bán Hạ mới theo Mạnh Thiến Thiến xuống nước.
Cô không biết bơi, lại lần đầu tắm suối nước nóng, khó tránh khỏi căng thẳng, ngồi chỗ nông nhất.
Chỗ sâu nhất có một con Đàn Nhi cá đang quẫy đạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-285-tam-suoi-nuoc-nong.html.]
Bên kia, Cơ Ly gõ cửa phòng Tỵ Xà: "A Xà, đi tắm suối nước nóng."
"Được."
Tỵ Xà không từ chối.
Cơ Ly chép miệng: "Nhanh thế? Không giống ngươi."
Tỵ Xà bình tĩnh nói: "Làm quen địa hình, tiện bắt người."
Cơ Ly mặt đen: "Năm đồng tiền một ngày thôi, cần gì tận tâm thế?"
Ra ngoài gặp Lục Nguyên và Uất Tử Xuyên.
"Tắm suối nước nóng."
Tỵ Xà nói, "Ngươi cũng đi, có người ta không quen."
Lục Nguyên vui vẻ đồng ý: "Được."
Cơ Ly nhíu mày: "Có người?"
Tới suối nước nóng sau núi, Cơ Ly hiểu ngay ý tứ của hai người.
Hóa ra nơi này không chỉ có họ.
Cơ Ly nhận ra Tuân Dực và Thượng Quan Lăng.
Hai người kia, xin lỗi, hắn không quen.
Hai bên đối mặt bên bờ suối, không khí đột nhiên căng thẳng.
Ánh mắt Tuân Dực quét qua bốn người, dừng lại trên gương mặt lạnh lùng của Lục Nguyên: "Ồ, tôi tưởng ai, hóa ra là tứ đệ, lâu không gặp. Lục đệ Thất đệ, không chào tứ ca sao?"
Tuân Thất văn nhã cười: "Tứ ca."
Cơ Ly dùng quạt che miệng, thì thầm với Tỵ Xà: "A Xà, sao người này có đôi mắt giống ngươi thế? Cùng quê à?"
Phiêu Vũ Miên Miên
Tỵ Xà không nói gì.
Tuân Thất cười nhìn hai người, dường như không để ý đến mắt Tỵ Xà: "Hai vị hẳn là Tỵ Xà vệ và Dậu Kê vệ trứ danh, ngưỡng mộ đã lâu."
Tuân Lục ít nói, chỉ gọi Lục Nguyên một tiếng tứ ca rồi im lặng.
Thượng Quan Lăng cười ha hả: "Tắm suối nước nóng đi, lát nữa nguội!"
Uất Tử Xuyên: "Ngươi nguội rồi nó còn chưa nguội."
Thượng Quan Lăng: "...!!"
Suối nước nóng này lớn hơn ở đông viện, ngoài Uất Tử Xuyên, bảy người kia đều xuống nước.
Hai bên chiếm mỗi bên, gườm gườm nhìn nhau.
Lục Nguyên lạnh lùng lên tiếng: "Lần trước là chủ ý của ai?"
Tuân Thất cười: "Không liên quan tam ca và lục ca, là kế hoạch của ta. Nghe nói tam ca mất một thứ quan trọng, không biết tứ ca có nhặt được không?"
Lục Nguyên thản nhiên: "Ta muốn nhặt nhất là mạng hắn."
Cơ Ly lắc quạt, ồ, trực tiếp thế à?
Sát khí lan tỏa giữa mọi người.
Tuân Dực không chớp mắt nhìn ánh mắt sắc lạnh của Lục Nguyên.
Một lúc sau, hắn bỗng cười: "Tứ đệ thật thích đùa."
Lục Nguyên cũng cười, khóe miệng nhếch lên, nghiêng nước nghiêng thành, mê hoặc lòng người: "Đúng là đùa thôi, ta sao lại muốn mạng tam ca chứ? Rõ ràng ta muốn tất cả các người."
Tuân Dực: "..."
Tuân Lục, Tuân Thất: "..."
Thượng Quan Lăng ho khan: "Hừm! Sắp hết giờ rồi, ngâm lâu hoa mắt chóng mặt, ngày mai còn phải dậy sớm, thế tử, ta về thôi."
Tuân Dực: "Các ngươi về trước, ta nói chuyện với tứ đệ."
Thượng Quan Lăng nhìn Tuân Lục, Tuân Thất, thấy hai người ngoan ngoãn lên bờ, đành kéo bộ quần áo ướt nhẹp ra khỏi hồ.
Tuân Dực từng bước tiến tới Lục Nguyên.
Cơ Ly và Tỵ Xà không nhúc nhích.
Uất Tử Xành thì siết chặt cây cung trong tay.
Tuân Dực dừng bên cạnh Lục Nguyên: "Tứ đệ, cớ gì phải chống đối ta? Ngươi nên hiểu, ta không muốn làm hại ngươi."
Lục Nguyên nắm lấy bàn tay hắn đưa tới: "Đừng dùng tay bẩn chạm vào ta."
Tuân Dực khẽ cười bên tai hắn: "Đâu phải, chưa từng chạm."
Cơ Ly đá một cước vào n.g.ự.c Tuân Dực!
Một bóng người lướt qua, kịp thời đưa Tuân Dực lên bờ.
Là Tuân Lục.
Tuân Dực cười ý vị, giang tay để tiểu đồng khoác áo cho, dẫn Tuân Lục rời đi.