Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 64: Xin chào vị hôn thê

Cập nhật lúc: 2024-09-12 20:20:14
Lượt xem: 77

Dục Minh?

Lăng Niệm Niệm giật mình.

Không phải là người cô đang nghĩ tới đấy chứ?

Chẳng lẽ anhvà Diệp Hiểu Điềm là thân thích?

Ánh đèn rất tối, Lăng Niệm Niệm không thấy rõ mặt người kia, nhưng trong lòng lại giống như đánh trống.

Nếu quả thật là anh, vậy anh nhìn thấy cô bị sốt mà còn ở chỗ này ăn chơi đàng điếm sẽ nghĩ gì đây?

Lăng Niệm Niệm có chút chột dạ, cô vội vàng cúi đầu, kéo Lục Ninh Hân bên cạnh, nói nhỏ: “Tiểu Hân Hân, đi toilet cùng tôi.”

“Được.” Lục Ninh Hân đứng dậy.

“Lấy cả túi nữa.”

Lục Ninh Hân không rõ nguyên do, nhưng vẫn “Ừ.” một tiếng cầm lấy túi, đi theo phía sau Lăng Niệm Niệm.

Hai người còn chưa đi được hai bước thì KTV đã bật lên.

Lăng Niệm Niệm vừa vặn đi tới bên cạnh Trình Dục Minh, khoảng cách giữa hai người rất gần.

Trình Dục Minh đang nhìn cô không chớp mắt, trong ánh mắt mang theo ý cười đùa cợt, tựa hồ thu hết bộ dạng chật vật của cô vào đáy mắt.

Sấm sét giữa trời quang!

Lăng Niệm Niệm ngây ngẩn cả người.

Cô cảm thấy mình giống như đứa trẻ nói dối làm chuyện xấu bị bắt tại hiện trường, chân tay luống cuống, xấu hổ cười: “Thật trùng hợp, Dục Minh.”

Trình Dục Minh nhàn nhạt “Ừ.” một tiếng rồi quay đầu không nhìn cô nữa.

Lăng Niệm Niệm biết trốn không thoát, đành phải giải thích: “Tôi muốn đi WC.” Sau đó chạy ra ngoài.

Ngồi trên bồn cầu trong phòng vệ sinh, trong lòng Lăng Niệm Niệm bất ổn, mặt cũng sắp đỏ bừng, bên tai lại càng nóng hơn.

Sao thế giới này nhỏ như thế nhỉ?

Ở đâu cũng gặp Trình Dục Minh.

Cô rửa mặt bên bồn, muốn làm trôi hết lớp trang điểm đi.

Lục Ninh Hân khó hiểu nhìn cô: “Niệm Niệm, cậu sao thế? Nhìn thấy Trình gia có cần kích động như vậy không.”

Lăng Niệm Niệm nhìn chằm chằm chính mình trong gương, chậm rãi nói: “Chỉ là vừa nãy hơi nóng nên ra mồ hôi. Cậu về trước đi, tôi trang điểm lại.”

“Tôi ở lại cùng cậu.”

“Không cần, tôi trang điểm xong sẽ trở về, có thể hơi lâu, cậu đi nói với Hiểu Điềm một tiếng trước, không người ta lại chờ.”

“Được, vậy cậu nhanh lên một chút.”

Lục Ninh Hân đi rồi, Lăng Niệm Niệm không hề phòng bị gục xuống.   

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-64-xin-chao-vi-hon-the.html.]

Làm sao bây giờ?

[Tuyên bố nhiệm vụ Uống thay, cô phải để Trình Dục Minh chủ động uống thay một ly rượu, nhiệm vụ hoàn thành +5 điểm, còn có điểm ẩn giấu nữa, xin hỏi ký chủ tiếp nhận hay từ chối?]

Dưới tình huống hiện tại, chắc Trình Dục Minh rất ghét cô, anh sẽ uống rượu thay cho cô ư?

Lỡ tự sướng thành vụng thì sao?

[Từ chối thì có trừ điểm không?]

[Xét thấy điểm hảo cảm trước mắt thấp hơn cơ bản là 60 điểm, có ba lần miễn trừ điểm khi từ chối nhiệm vụ, giờ cô cần thiết phải dùng miễn trừ điểm à?]

[Ừ.]

Lăng Niệm Niệm nói xong vội vàng ấn nút từ chối, cô cũng không muốn giống như lần trước, một khi thất bại bị trừ mấy chục điểm.

[Nhiệm vụ bị hủy bỏ.]

“Aiz.” Trong lòng Lăng Niệm Niệm thoải mái không ít, cô yên tâm, lấy đồ trang điểm từ trong túi ra.

Khi cô quay lại, mọi người đã ăn bánh.

“Niệm Niệm, thật ngại quá, bởi vì không đợi được cậu nên chúng tôi cắt bánh ngọt trước.” Diệp Hiểu Điềm bưng một miếng bánh ngọt đi tới trước mặt cô: “Nè, để lại cho cậu một miếng.”

“Xin lỗi, tôi vừa mới trang điểm lại nên mất hơi nhiều thời gian.”

“Không sao, tôi dẫn cậu đi làm quen với một người.” Nói xong, Diệp Hiểu Điềm kéo Lăng Niệm Niệm đi tới trước mặt Trình Dục Minh, mặt mày hớn hở giới thiệu: “Đây là anh họ tôi, Trình Dục Minh. Hẳn là cậu đã nghe qua đại danh của anh ấy rồi.” Diệp Hiểu Điềm cười thần bí.

“Ặc, xin chào.” Lăng Niệm Niệm vươn tay ra.

Trình Dục Minh cũng hơi nhếch môi, vươn tay, giọng nói nâng lên: “Xin chào, vị hôn thê.”

Diệp Hiểu Điềm mở to hai mắt, ánh mắt ở giữa hai người không ngừng b.ắ.n phá, có chút không thể tin.

“Hai người đính hôn ư? Không thể nào, sao em lại không biết.” Cô ấy xoay người nhìn Trình Dục Minh, bĩu môi: “Anh Dục Minh, anh đính hôn cũng không gọi em, hừ.”

“Không, không phải.” Lăng Niệm Niệm vội vàng giải thích.

Diệp Hiểu Điềm không rõ nguyên do, sự nghi hoặc trong mắt nhiều hơn.

“Nghi thức đính hôn hơn một tháng sau mới tổ chức.” Trình Dục Minh không nhanh không chậm nói, ánh mắt vẫn nghiền ngẫm nhìn Lăng Niệm Niệm.

Thế nhưng nãy giờ Diệp Hiểu Điềm vẫn không nhìn ra hai người có quan hệ, rõ ràng rất xa cách mà.

Chẳng lẽ ngượng ngùng?

Cô ấy cũng không phải người không biết điều, cười kéo cánh tay Lăng Niệm Niệm và Trình Dục Minh: “Vậy đến lúc đó nhất định phải gọi tôi đi dự tiệc đính hôn.”

“Được.”

Lăng Niệm Niệm đáp, lại nghiêng mặt lướt qua Diệp Hiểu Điềm nhìn về phía Trình Dục Minh.

Anh vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt, đáy mắt lại giống như một vũng nước suối, sâu không thấy đáy.

 

Loading...