SỔ TAY NGỰ THÚ CỦA NỮ PHỤ TRONG MẠT THẾ - CHƯƠNG 106: LẬP NHÓM
Cập nhật lúc: 2025-01-19 15:29:49
Lượt xem: 1,271
Đến khu vực sâu nhất đã thám hiểm lần trước, Lệ Trường Uyên nói: "Phía trước là khu vực chưa được thám hiểm, chúng ta đã đi bộ vài tiếng đồng hồ rồi, đoạn sông phía trước không có lối đi ven bờ, chỉ có thể di chuyển bằng thuyền. Nghỉ ngơi hai tiếng trước đã, ăn chút gì đó để hồi phục thể lực, rồi tiếp tục đi sâu vào."
Mọi người đều không có ý kiến.
Trong môi trường tối tăm, ẩm ướt dưới lòng đất này, cũng không thích hợp để nấu nướng tại chỗ. Thứ mà mọi người ăn đều là đồ ăn dinh dưỡng do Lệ Trường Uyên lấy từ trong không gian ra, đã dặn đầu bếp chuẩn bị từ trước.
Toàn là thú biến dị và thực vật biến dị cấp 2, cấp 3 làm ra. Vừa ngon, năng lượng lại dồi dào, có thể nhanh chóng khôi phục thể lực và dị năng đã tiêu hao.
Không ít nguyên liệu còn là sản vật trong không gian của Diệp Như Hề. Vì bản thân và đám thú cưng ăn không hết, Diệp Như Hề mang ra trao đổi tinh hạch với anh.
Ăn cơm tối xong, mọi người lần lượt tìm một chỗ kín đáo để giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân.
Diệp Như Hề triệu hồi Lão Rùa và Thỏ Thỏ, hai đứa cũng đã ăn bữa tối thịnh soạn trong không gian, để chúng canh gác, những người khác tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, Diệp Như Hề thu Lão Rùa với kích thước quá khổ lại, để Tuyết Bảo và Thỏ Thỏ ở bên ngoài. Cô còn đặt Tiểu Hồng - vào một bể cá nhựa trong suốt xách tay, cũng để ở bên ngoài.
Sở dĩ sử dụng bể cá bằng nhựa là vì bể cá bằng thủy tinh quá dễ vỡ, lại dễ làm bị thương người khác.
Nhận được chỉ thị của Diệp Như Hề thông qua khế ước, Tiểu Hồng thổi bong bóng trong bể cá, ba luồng chúc phúc may mắn lặng lẽ được ban cho Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên và Hứa Thắng Nam.
Diệp Như Hề và Lệ Trường Uyên đã quen thuộc với hiệu ứng chúc phúc may mắn, chỉ cảm thấy như có một làn gió nhẹ lướt qua.
Hứa Thắng Nam lần đầu tiên trải nghiệm hiệu ứng này thì lại nghiêng đầu một cách kỳ lạ, cảm thấy hình như có gió nhưng lại không cảm nhận được rõ ràng.
Lệ Trường Uyên lấy ra một chiếc xuồng máy đủ chỗ cho 5 người bọn họ.
Tiếng động cơ xuồng máy cùng với đèn pha sáng chói sẽ thu hút sự chú ý và tấn công của không ít thủy quái. Đây cũng là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng may mắn là tốc độ của xuồng máy đủ nhanh, phần đáy còn được cải tạo bằng vật liệu thú biến dị, khả năng phòng thủ vẫn rất tốt.
Phần lớn thủy quái đều không đuổi kịp tốc độ của xuồng máy, cũng có thể tránh được rất nhiều phiền phức.
Xuồng máy chạy về phía trước lúc ẩn lúc hiện vài tiếng đồng hồ, giữa chừng phải dừng lại để giải quyết một số thủy quái có tốc độ nhanh và sức tấn công mạnh, thu thập một ít rong và rêu màu tím ở các đoạn sông khác nhau.
Tất nhiên, thủy quái bị g.i.ế.c cũng được thu thập lại hết, biết đâu sẽ có ích cho việc bào chế thuốc giải độc virus zombie.
Ngay khi Diệp Như Hề nghĩ rằng con đường phía trước cũng sẽ như vậy, không có gì thay đổi, thì từ xa bọn họ đã nhìn thấy đoạn sông phía trước không còn là một màu đen kịt nữa mà tỏa ra ánh sáng tím mờ ảo.
Dòng sông vốn chảy xiết cũng trở nên rộng hơn rất nhiều ...
Trông giống một hồ nước ngầm hơn!
Khi xuồng máy dần dần tiến lại gần hồ nước ngầm này, mọi người cũng nhìn rõ nguồn gốc của ánh sáng tím mờ ảo.
Hóa ra trên vách núi xung quanh và phía trên hồ nước ngầm mọc đầy một loại nấm màu tím phát sáng.
Nguồn nước phía trên của hồ nước ngầm này có hơn chục nhánh, lớn có nhỏ có, nhưng cho dù là nhánh lớn nhất cũng không thể tiếp tục sử dụng xuồng máy để di chuyển.
Nhánh lớn nhất cũng chỉ cho phép 2-3 người đi song song.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/so-tay-ngu-thu-cua-nu-phu-trong-mat-the/chuong-106-lap-nhom.html.]
Hơn nữa, nếu dùng tinh thần lực lần theo một nguồn nước đi lên trên, sẽ phát hiện nguồn nước không ngừng đi lên, lại đến từ mặt đất.
Lệ Trường Uyên lấy điện thoại di động quân dụng ra, mở ứng dụng bản đồ ngoại tuyến đã tải xuống trước đó, nói:
"Phía trên hồ nước ngầm này hẳn là nơi tập trung của nhiều hồ nước. Suy đoán sơ bộ, nguồn nước của hồ nước ngầm và sông ngầm này hẳn là thấm xuống từ các hồ nước ở trên."
"Về phần tại sao nước sông lại biến thành màu tím ... Có lẽ có liên quan đến rất nhiều nấm dạ quang màu tím xung quanh đây."
Xung quanh hồ nước ngầm có 4-5 hang động ngầm trống trải, mực nước ở bên trong nông hơn rất nhiều, nhiều nơi có thể đi bộ trực tiếp, số lượng nấm dạ quang màu tím cũng nhiều hơn.
Lệ Trường Uyên nói: "Loại nấm dạ quang màu tím này hẳn là có tác dụng đặc biệt nào đó, chúng ta hãy thu thập thêm một ít. Để tăng tốc độ, chúng ta chia thành hai nhóm nhỏ hành động nhé!"
Hạ Đông Thịnh không có ý kiến, chủ động nói: "Tôi với Thắng Nam và Tiểu Chu sẽ phụ trách ba chỗ bên trái. Tiểu Uyên, em với Tiểu Diệp phụ trách hai chỗ bên phải, được không?"
Hạ Đông Thịnh tuy có chút muốn xem trò cười của em họ, nhưng đến lúc cần thiết, vẫn biết tạo cơ hội cho em họ ở riêng với người trong lòng.
Lệ Trường Uyên đương nhiên hy vọng được ở riêng với Diệp Như Hề.
Nhưng với việc Diệp Như Hề cố tình giữ khoảng cách với anh trên máy bay, bây giờ ở riêng với anh trong hang động ngầm không có nhiều ánh sáng, có thể sẽ càng tránh né anh hơn.
Hơn nữa, mục đích của anh lần này rất rõ ràng, chính là giúp anh họ thoát ế.
Sau khi nhận được sự đồng ý của Diệp Như Hề qua ý niệm tinh thần, Lệ Trường Uyên nói:
"Chúng ta đều là người một nhà đáng tin cậy nên không cần giấu giếm gì. Mọi người đều biết tôi có một không gian lưu trữ trong ngọc bội. Thật ra, Tiểu Hề cũng có một không gian trong ngọc bội, chỉ là dung lượng nhỏ hơn một chút.
Nói cách khác, cả tôi và Tiểu Hề đều có thể kịp thời thu thập nấm dạ quang tím vào không gian để bảo quản. Tốt nhất vẫn là để tôi và Tiểu Hề tách ra hành động, như vậy mới có thể tận dụng không gian một cách tối đa!"
Lệ Trường Uyên nhìn Hạ Đông Thịnh: "Em với anh có sức chiến đấu mạnh nhất, chắc chắn cũng phải chia thành hai nhóm."
Vì vậy, cuối cùng biến thành Lệ Trường Uyên và Hứa Thắng Nam một nhóm.
Hạ Đông Thịnh, Chu Vũ và Diệp Như Hề một nhóm.
Còn về việc tại sao không phải Lệ Trường Uyên và Chu Vũ cùng hành động, thì theo cách nói của Lệ Trường Uyên, là sợ gặp phải tình huống nguy hiểm, sợ Hạ Đông Thịnh phải làm chủ lực, không quan tâm được đến Diệp Như Hề. Vậy nên anh phải để Chu Vũ bên cạnh Diệp Như Hề làm vệ sĩ cho cô mới yên tâm.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Diệp Như Hề có rất nhiều thú cưng, không sai, nhưng sức chiến đấu của bản thân chỉ ở mức trung bình khá. Hơn nữa, mọi người không biết không gian của Diệp Như Hề có thể cho người sống vào.
Diệp Như Hề không có ý kiến gì với sự sắp xếp này, bởi vì Lệ Trường Uyên đã nói với Diệp Như Hề bằng ý niệm tinh thần rằng, anh cố tình tạo cơ hội cho chị Thắng Nam và anh họ ở riêng, là vì anh có vài chuyện muốn nói riêng với chị Thắng Nam.
Hạ Đông Thịnh có chút bất mãn với sự sắp xếp này, nhưng không tìm ra lý do phản bác thích hợp nào, chỉ đành nói: "Vậy chúng ta cứ một tiếng gặp nhau một lần."
Tiếp theo, năm người chọn hai hang động liền kề nhau, lên bờ khám phá.
Trong hang động, ngoài nấm dạ quang màu tím, còn có một số loài thực vật màu tím không rõ tên khác, chỉ là không phát sáng mà thôi.
Nói là lập nhóm, kỳ thực chỉ là hai người, ba người cách nhau không quá 20 mét. Mỗi người làm nhiệm vụ thu thập của mình.
Để khi gặp nguy hiểm, nghe thấy tiếng động là có thể chạy đến hỗ trợ kịp thời.