SỔ TAY NGỰ THÚ CỦA NỮ PHỤ TRONG MẠT THẾ - CHƯƠNG 88: ĐẾN CĂN CỨ HUYỀN VŨ
Cập nhật lúc: 2025-01-10 22:12:42
Lượt xem: 1,528
Không chỉ vật tư trong biệt thự, ngay cả bản thân căn biệt thự lớn, những người phụ nữ trẻ đẹp nhà họ Đoạn… đều sẽ trở thành tài nguyên bị cướp đoạt.
Dù sao thì cái ô bảo vệ của nhà họ Đoạn đã không còn nữa rồi.
Chỉ dựa vào mấy người già yếu phụ nữ trẻ em, có núi vàng núi bạc cũng không giữ nổi.
Những điều này, Diệp Như Hề sẽ không quản, cũng không quản được nhiều như vậy.
Sau khi hội hợp với Hổ con, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc rời khỏi khu biệt thự.
Trời đã tờ mờ sáng.
Tìm một nơi không người, hai anh em vào không gian nghỉ ngơi.
Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc không định quay lại căn hộ thuê gần Đại học A nữa.
Ở đó đã không còn đồ dùng cá nhân của bọn họ nữa rồi.
Diệp Như Hề nói: "Anh, ân oán ở đây đã giải quyết xong, sau khi nghỉ ngơi, chúng ta cũng nên rời khỏi thành phố G rồi."
Trước mạt thế, bọn họ đã hẹn với Lệ Trường Uyên, sau khi giải quyết xong việc riêng sẽ đến thành phố B thăm anh ấy.
Căn cứ Huyền Vũ mà Lệ Trường Uyên ở là do quân đội quản lý, nếu căn cứ không quá hà khắc với dị năng giả, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc sẽ cân nhắc gia nhập, dựa vào bóng cây lớn cho mát.
Phải định kỳ làm nhiệm vụ gì đó là chuyện rất bình thường, vốn dĩ bọn họ cũng phải chiến đấu với zombie, thú biến dị và thực vật biến dị để nâng cao sức chiến đấu của bản thân.
Thẩm Thanh Húc: "Ừ, vậy trực tiếp lái máy bay đến thành phố B luôn? Nhưng mà anh chưa lái máy bay bao giờ, phải luyện tập kỹ thuật lái máy bay trên vùng hoang vu của không gian hải đảo trước đã."
Tránh trường hợp xảy ra tai nạn rơi máy bay, mảnh vỡ máy bay rơi xuống làm bị thương người khác.
Diệp Như Hề cũng cảm thấy, đã có máy bay giao dịch từ Lệ Trường Uyên, sau này không thể thiếu lúc phải dùng, dù sao đây cũng là phương tiện giao thông nhanh nhất.
Mà luyện tập trong không gian thì có thể tránh được tai nạn rơi máy bay 100%, dù sao Diệp Như Hề cũng là chủ nhân của không gian, nếu máy bay mất kiểm soát thì có thể dùng ý niệm khống chế máy bay lơ lửng trên không trung.
Bản thân cũng có thể tuỳ thời thuấn di đến nơi khác trong không gian bất cứ lúc nào.
Diệp Như Hề: "Được đó, vậy thì học lái máy bay trước đi! Em cũng muốn học!"
Cả hai đều là người mới, Thẩm Thanh Húc quyết định, bọn họ không thể học cùng một lúc được, phải thay phiên nhau. Người này tập lái thì người kia ngồi ghế phụ.
Gặp tình huống bất ngờ còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Hai ngày sau.
Husky, Hổ con đã thành công tiến vào cấp hai.
Thỏ Thỏ, Rùa đen cũng đã đạt đến đỉnh cấp một, chỉ còn cách cấp hai một bước nữa.
Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc, dưới sự hỗ trợ của tinh thần lực, đã thành công học được cách lái máy bay!
Thành phố G cách thành phố B hơn 1900 km.
Tốc độ máy bay trực thăng khoảng 250~300 km/h, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc thay phiên nhau lái, bảy tiếng sau đã đến thành phố B.
Lúc này, đã là ngày thứ chín sau khi mưa axit hoàn toàn tạnh.
Một số trạm phát sóng quan trọng ở thành phố B đã được sửa chữa.
Diệp Như Hề lấy ra chiếc điện thoại quân dụng mà Lệ Trường Uyên đã cho người gửi đến trước mạt thế, liên lạc với Lệ Trường Uyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./so-tay-ngu-thu-cua-nu-phu-trong-mat-the/chuong-88-den-can-cu-huyen-vu.html.]
Vừa kết nối, Lệ Trường Uyên liền hỏi: "Em và anh trai đã đến thành phố B rồi à? Đợi năm phút, anh sẽ đến đón hai người."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Diệp Như Hề: "Đúng vậy, sao anh biết chúng em đến thành phố B rồi?"
Lẽ ra, hệ thống giám sát vệ tinh trên trời vẫn chưa được sửa chữa xong mới phải.
Lệ Trường Uyên cười nhẹ, chỉ nói: "Nói sau nhé. Gặp lại sau."
Diệp Như Hề biết địa chỉ của căn cứ Huyền Vũ, nhưng cô vẫn chưa quyết định có gia nhập hay không, không thể quá phô trương, trực tiếp lái máy bay trực thăng đến đó, như vậy sẽ khiến lực lượng quân đội của căn cứ Huyền Vũ chú ý cao độ.
Vì vậy, cô đậu máy bay trực thăng ở một nơi cách căn cứ Huyền Vũ một đoạn.
Rất nhanh, Lệ Trường Uyên đã tự mình lái máy bay trực thăng quân dụng đến nơi Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc đang ở.
Lệ Trường Uyên biết Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc lần này đến thăm là có ý định gia nhập căn cứ Huyền Vũ, nên ngay trên máy bay đã giới thiệu cho hai anh em.
Căn cứ Huyền Vũ đã tiếp nhận không ít người dân bình thường và dị năng giả.
Căn cứ Huyền Vũ rất lớn, được chia thành vòng trong, vòng giữa và vòng ngoài.
Vòng ngoài là những dị năng giả và người thường mới gia nhập, vòng giữa phần lớn là quân nhân, một số ít dị năng giả ưu tú, vòng trong là nơi ở của tầng lớp quản lý cốt lõi.
Cấp cao quân đội chiếm hơn một nửa, người của Lệ Trường Uyên chiếm một phần nhỏ.
Vì đại diện quân đội là cậu của Lệ Trường Uyên, vật tư hai bên đều thu thập. Lệ Trường Uyên chuẩn bị nhiều hơn, về đại sự, quyền lên tiếng của hai bên là ngang nhau.
Tuy nhiên, Lệ Trường Uyên bình thường không quản lý chuyện trong căn cứ, đều là cậu của anh ấy quản lý.
Lệ Trường Uyên chủ yếu phụ trách bốn đội dị năng tinh nhuệ là Long Thủ, Long Mục, Long Trảo, Long Vĩ, gọi chung là Long Tổ.
Tất cả thành viên đều là những người ưu tú trong số dị năng giả, hơn nữa đã trải qua nhiều bài kiểm tra, nhân phẩm tuyệt đối đáng tin cậy.
Long Thủ phụ trách nghiên cứu khoa học và y học, Long Mục phụ trách điều tra và thu thập tình báo, Long Trảo phụ trách ra ngoài chấp hành nhiệm vụ chiến đấu nguy hiểm cường độ cao, Long Vĩ phụ trách dọn dẹp hậu quả và thu thập vật tư.
Lệ Trường Uyên là người phụ trách Long Tổ, đồng thời cũng là đội trưởng của đội Long Trảo.
Nói xong những điều này, căn cứ Huyền Vũ đã đến.
Lệ Trường Uyên trực tiếp đưa Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc vào vòng trong, dừng máy bay trực thăng trên bãi cỏ sau vườn của một căn biệt thự nhỏ.
Tnh thần lực cấp hai đỉnh phong của Diệp Như Hề quét qua, cũng biết nơi này hẳn là vòng trong của căn cứ Huyền Vũ.
Những ngôi nhà ở đây đều là những căn biệt thự nhỏ cao không quá bốn tầng, đủ loại kích cỡ, không quá tinh xảo nhưng khả năng phòng thủ rất mạnh, đều được làm bằng vật liệu tốt nhất.
Cây xanh trong toàn bộ khu vực cũng được chăm sóc rất tốt, toàn bộ đều là thực vật dị năng lành tính.
Cây ăn quả năng lượng trông tràn đầy sức sống, đủ loại hoa cỏ đua nhau khoe sắc.
Không hề giống mạt thế, mà giống như bước vào một khu vườn bí ẩn nào đó.
Còn có một số thú biến dị nhỏ thân thiện lượn lờ xung quanh, thỉnh thoảng lại thò đầu ra khỏi cây cối, bụi cỏ tò mò nhìn.
Diệp Như Hề hỏi: "Anh Lệ, anh trực tiếp đưa chúng em vào vòng trong như vậy, có ổn không?"
Lệ Trường Uyên cười nói: "Không sao, xem trước đã. Nếu hai người đồng ý gia nhập căn cứ Huyền Vũ thì sau này sẽ phải sống ở đây, ít nhất phải xem xét môi trường sống tương lai chứ."
Thẩm Thanh Húc lại cảm thấy, tên nhóc Lệ Trường Uyên này thật biết cách làm người. Chưa kịp nói gì đã trực tiếp đưa bọn họ vào vòng trong của căn cứ, không hề coi bọn họ là người ngoài.
Chỉ cần quy định của căn cứ Huyền Vũ không quá hà khắc, anh và em gái cũng ngại từ chối gia nhập.
Tuy Thẩm Thanh Húc và Diệp Như Hề đều có không gian, nhưng không thể nào cứ sống mãi trong không gian được. Mà môi trường sống bên ngoài, không có nơi nào an toàn và thoải mái hơn căn cứ Huyền Vũ.