Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:15:07
Lượt xem: 521
"Thành tích tụt dốc rất nhiều?" Thẩm Y Y như có điều suy nghĩ, nói: "Bọn chị một hồi phải đến bên cửa hàng, không có thời gian! Buổi tối đi, buổi tối chị dành thời gian xem cho cậu bé!
Có điều em cũng không cần sốt ruột, chưa chắc là thành tích Vượng Tài tụt dốc xuống, có thể là bởi vì độ khó của chương trình học thủ đô khó hơn trong thôn, cậu bé cũng vừa đến thủ đô chưa bao lâu, theo không kịp là bình thường, chỉ là về sau có lẽ phải cố gắng gấp bội."
“Ôi, đáng tiếc em chưa từng học hành gì.” Lâm Đại Nữu thở dài nói: “Không phụ đạo cho nó được.”
"Không có việc gì." Thẩm Y Y trấn an cô ấy: "Lúc trước chị làm không ít tài liệu cho Nhị Bảo nhà chị, hiện tại Nhị Bảo cũng không dùng nữa, có thể cho Vượng Tài, có điều mấy bài tập đó Nhị Bảo đều từng làm rồi, phía trên đều có đáp án mà cậu bé viết, nếu như Vượng Tài lấy thì phải tự chép lại."
"Thật?" Lâm Đại Nữu mừng húm: "Bọn em muốn! Thật lòng cảm ơn chị, Y Y! Phù, cháo này thật nóng, em bưng đến phòng ăn cho chị nhé?"
"Không cần..." Thẩm Y Y còn chưa nói xong, Lâm Đại Nữu đã lưu loát múc cháo, đi ra ngoài.
"Em cẩn thận bỏng.” Thẩm Y Y bất đắc dĩ nhắc nhở cô ấy.
"Không có việc gì, da em dày, không nóng lắm đâu.” Lâm Đại Nữu nói.
Thẩm Y Y: "..."
Ăn xong bữa sáng, Thẩm Y Y và Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu đã lên đường đến cửa hàng, ba người Lý Thâm buổi sáng hôm nay đã lái xe hàng đi, để xe đạp lại cho ba người Thẩm Y Y.
Lúc các cô đến, vừa đúng tám giờ, trước cửa cửa hàng đã lác đác mấy người.
Nhìn thấy Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha, các cô vội vàng đi tới, đầu dẫn là một người phụ nữ tương đối tráng kiện, ngậm một cây cây tăm, cô ta nói: "Con nhóc, xem như mấy đứa đã tới, bọn thím đây dã chờ rất lâu rồi!”
Thẩm Y Y điềm tĩnh đánh giá các cô.
"Xin lỗi, xin lỗi.” Lâm Đại Nữu vội vàng nói xin lỗi: "Chúng tôi đã gấp rút chạy đến, không ngờ là vẫn chậm."
"Không sao, không sao, đến rồi là được." Người phụ nữ kia cởi mở cười một tiếng: "Nhanh mở cửa để bọn thím đi vào đi."
"Đến đây đến đây." Lý Đại Nha cũng vội vàng nói, cầm chìa khóa đi mở cửa.
Một đám người hò hét ầm ĩ ở sau lưng cô ấy, trong lúc đang chờ đợi Lý Đại Nha mở cửa, không ít người quan sát Thẩm Y Y. Hết cách, dung mạo của cô quá có cảm giác tồn tại.
Người phụ nữ ngậm cây tăm kia cười hỏi: "Cô gái, xin hỏi cô là?"
"Tôi đi đến chung với hai người họ.” Thẩm Y Y cười, tỏ ý sang Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha.
"Đúng, thím béo." Lâm Đại Nữu tích cực giới thiệu nói: "Chị ấy tên là Thẩm Y Y, chúng tôi cùng hợp tác mở cửa hàng này."
"Ôi, nhìn không ra mà!" Thím béo ngạc nhiên đánh giá cô: "Nhìn cháu có lẽ là người không thiếu tiền, sao cũng đi kinh doanh cá thể thế?"
Hóa ra cũng xem thường kinh doanh cá thể? Hay lắm, bình thường thôi!
"Thím béo, tôi nhìn thím cũng không thiếu tiền." Thẩm Y Y nhướng mày nói: “Không phải cũng đến chỗ chúng tôi sao?"
"Thím không có kinh doanh cá thể.” Thím béo vội nói.
"Đều đã đi vào đây, chúng ta đừng băn khoăn việc này nữa, nếu phía trên truy cứu xuống thì thím cũng tương đương là đồng lõa, chạy không thoát." Thẩm Y Y cười nhẹ nhàng nói: "Đã chọn, thì làm cho tốt, nhé?”
Thím béo: "..." Cô gái này hơi khó chơi nha!
"Ôi chao, thím đều hiểu được, cô gái, cháu cũng không cần để trong lòng, vừa rồi thím chỉ là cảm thấy cháu còn trẻ như vậy, vẫn là có thể đến mấy đơn vị thuộc nhà nước, đừng để trễ nải.” Thím béo ra vẻ rất hòa thuận, cửa mở, bà ta vừa đi vào vừa khoác tay Thẩm Y Y, nói: "Về phần thím, đã có tuổi rồi, đơn vị đàng hoàng không muốn nhận thím, nhưng cháu biết đó, ở tuổi bọn thím, trên có già dưới có trẻ, đều phải nuôi sống, làm cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ! Mặc dù làm thì cũng không làm được bao nhiêu, nhưng tóm lại là có công việc, có phần thu nhập, không phải sao? Vừa hay cũng có thể giúp các cháu, nhất cử lưỡng tiện!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-337.html.]
Chính bà ta nói xong, còn hô hào những người khác: "Mấy chị em ơi, mọi người thấy có đúng hay không?"
Những người khác cười lên, đều đáp lời: "Đúng vậy!"
"Không, lời này không đúng." Thẩm Y Y lắc đầu một cái: "Tôi làm một phen này, là đã nghĩ sâu tính kỹ, cho nên tôi không sợ gánh chịu hậu quả. Ngược lại là thím béo, còn có các thím..."
Thẩm Y Y dừng lại một chút, các cô hiện tại đã đến trong sân nhỏ ở nhà sau, Thẩm Y Y đứng vững sau đó xoay người, người phía sau theo đó ngừng lại, thím béo cũng đứng vững, vòng quanh Thẩm Y Y thành một vòng tròn.
Thẩm Y Y đảo mắt quan sát bọn họ.
Ánh mắt của cô không hề nghiêm khắc, lạnh lùng, nhưng có một loại khí thế một không hai, khiến cho người ta bất giác hơi hạ khí thế ở trước mặt cô, đều hiện ra dáng vẻ khí thế không đủ.
Thẩm Y Y trong lúc vô hình đã lập uy xong, mới tiếp tục nói: “Tôi hi vọng các thím nhớ kỹ. Một, bọn tôi không phải xin các thím nên không phải đến “giúp” chúng tôi, chúng tôi là bỏ ra tiền “mời” các thím tới làm công việc này đàng hoàng! Hai, mặc dù chúng tôi chỉ là một công xưởng nhỏ, nhưng chúng tôi bỏ tiền ra, cũng cần số lượng, nếu như các thím ai cảm thấy mình lớn tuổi, làm hết nổi rồi, hoặc là không làm được bao nhiêu, thế thì ngại quá, đơn vị quốc gia có điều lệ khai trừ nhân viên, công xưởng nhỏ này của chúng tôi cũng có!"
"Cho nên…" Thẩm Y Y cười nhìn về phía thím béo: "Thím béo, vừa rồi thím nói là thím lớn tuổi, không làm được bao nhiêu thật sao?"
"Không không không, thím giỏi lắm! Cháu nhìn dáng dấp thím cường tráng thế này, còn đi qua xưởng may rất nhiều năm, nhất định có thể làm được!" Thím béo vội vàng xua tay: "Vừa rồi là thím sợ thím không đạt được yêu cầu của các cháu, cho nên mới nói kiểu này, nhưng bất kể như thế nào, thím đều sẽ cố hết sức!"
"Hóa ra là vậy.” Thẩm Y Y “đã hiểu” nhẹ gật đầu, lại nhìn về phía người khác, cười nói: "Mọi người thì sao? Cũng giống thím béo sao?"
"Đúng vậy, đúng vậy." Những người khác cũng gấp gáp nhẹ gật đầu.
"Được." Thẩm Y Y giống như là thở phào mà nói: "Đã vậy, mọi người đi làm việc đi! Chị cả, chị phân công đi! Đại Nữu, em đi với chị đến văn phòng một chuyến!"
Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu nghe thấy lời Thẩm Y Y nói, nắm được những tin tức trước đó bọn cô không bắt được, người hơi ngây ngốc.
Nghe thấy Thẩm Y Y gọi bọn họ mới phản ứng lại, vội vã đáp lời.
Nhìn bóng lưng Thẩm Y Y rời đi, thím béo: "..." Không ngờ Thẩm Y Y nhìn thì dễ nhào nặn nhưng không nghĩ rằng chính là một đứa khó chơi nhất!
Mà Thẩm Y Y và Lâm Đại Nữu tiến vào gian phòng bọn họ gọi là văn phòng nhưng thật ra là căn phòng trống chẳng có gì, lúc này Lâm Đại Nữu mới hỏi điều thắc mắc: "Y Y, vừa rồi thím béo muốn trộm lười cho nên chị mới... Dạy dỗ bà ta sao?"
Lâm Đại Nữu cũng không biết mình dùng từ này đúng hay không, nhưng cô ấy nghĩ không ra từ khác.
Nhưng dạy dỗ... Vì sao phải dạy dỗ? Cô ấy cảm thấy thím béo rất tốt!
"Nói chính xác thì chị đang lập uy." Thẩm Y Y nói.
Lập uy? Lâm Đại Nữu không rõ ràng cho lắm.
"Có phải em cảm thấy thím béo là người rất tốt, còn hay cười tít mắt không?" Thẩm Y Y nói.
Lâm Đại Nữu lập tức nhẹ gật đầu, thím béo đúng thực luôn luôn cười tít mắt, nói gần nói xa cũng rất quan tâm các cô, nghĩ đến cái này, cô ấy hơi kinh hãi: "Chẳng lẽ thím béo là người xấu đội lốt?"
"Không phải, với sự hiểu bà ta hiện tại của chị, bà ta vẫn chưa hẳn là một người xấu, nhưng em không cảm thấy bà ta ở trước mặt chúng ta ra vẻ ta đây là trưởng bối sao?" Thẩm Y Y hỏi lại.
"Bà ta... Đúng là trưởng bối." Lâm Đại Nữu chần chừ nói.
"Nhưng chúng ta là làm ăn, không phải mời người tới làm trường bối của chúng ta." Sợ Lâm Đại Nữu không hiểu, Thẩm Y Y tinh tế nói: "Bà ta bây giờ có thể bày dáng vẻ trưởng bối quan tâm em, về sau bà ta có thể lợi dụng dáng vẻ trưởng bối yêu cầu em, giống như là vừa rồi bà ta nói bà ta già không làm được nhiều. Nếu em đáp ứng bà ta, về sau bà ta sẽ có lý do làm ít hoặc là không làm!"
"..." Lâm Đại Nữu bừng tỉnh: “Em hiểu rồi!"
"Hiểu là tốt.” Thẩm Y Y thở dài một hơi: “Em nói với chị cả đi! Tóm lại chri có hai câu, chúng ta là dùng tiền mời bọn họ đến làm việc, để bọn họ hoàn thành chỉ tiêu là quyền lợi của chúng ta, cũng là chức trách của bọn họ!
Không nên bị viên đạn bọc đường của bọn họ làm cho mụ mị, cũng không cần sợ cái gì mà chính sách với không chính sách, hiện tại các mặt trận đã thay đổi, chúng ta làm kinh doanh cá thể cũng không mất mặt!"