Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:15:15
Lượt xem: 461
"Y Y, cháu đừng đùa bọn thím, nếu cháu không muốn cho bọn thím lựa chọn tính theo giờ sẽ không đưa ra phương án này." Thím béo sẵng giọng: "Có phải cháu là bởi vì mấy lời thím béo vừa mới nói, cảm thấy các dì các chị khó khăn, muốn giúp các dì, các chị kiếm nhiều chút nên mới đưa ra phương án này? Ôi, cháu thật đúng là cô gái tốt!"
"Bà bớt đi! Nhà mấy người cũng không khó khăn, khó khăn đã không nuôi được cái thân hình phỏng phau này của bà rồi! Hơn nữa, bà chủ ngoài rất thiện lương thì cô ấy còn phúc hậu, cô ấy là một bà chủ tốt!" Một bác gái mảnh mai, giản dị cũng chính là thím Vương, làm ê mặt thím béo nhưng vẫn không quên xum xoe lấy lòng trước mặt Thẩm Y Y. "Bà chủ cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm thật tốt, làm càng nhiều quần áo để bà chủ có càng nhiều quần áo bán, kiếm tiền nhiều hơn!"
"Đúng đúng đúng, bà nói đúng." Thím béo cũng kịp phản ứng, Thẩm Y Y không phải dễ bị nhào nặn như Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha, cái trò lôi kéo làm quen này không làm được ở chỗ cô, không kịp so đo thím Vương đã làm bà ta ê mặt, gấp gáp đổi giọng: "Bà chủ cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm rất tốt!"
Những người khác theo sát phía sau.
Thẩm Y Y nghe bọn họ mở miệng là một tiếng "bà chủ", dở khóc dở cười, vốn dĩ cô không phải muốn làm một bà chủ cao lạnh uy nghiêm, không màng tình cảm, mục tiêu của cô là muốn có uy nghiêm của bà chủ ở trước mặt mấy chị, mấy bác này, cũng muốn có thể hòa đồng với bọn họ.
"Hiện tại đừng gọi bà chủ, mọi người cứ xưng hô bằng tên của chúng tôi là được." Thẩm Y Y cười nói, đảo mắt nhìn đám người, chậm rãi nói: “Mọi người muốn cố gắng làm việc, chúng tôi đều rất vui mừng, nhưng mọi người cũng phải nhớ kỹ, không thể chỉ cố làm theo số lượng! Còn phải cam đoan chất lượng."
Hiện tại những quần áo chở từ tỉnh Quảng Đông tới đây, phần lớn đều rẻ hơn bọn họ một chút, mà về sau, cũng sẽ có càng ngày càng có nhiều quần áo chở từ tỉnh Quảng Đông tới đây, vì tranh đoạt thị trường, giá cả những quần áo đó sẽ dần dần giảm xuống!
Quần áo của mấy người Thẩm Y Y muốn có một chỗ cắm dùi ở thị trường thì nhất định phải cam đoan có phong cách riêng mình. Chất lượng và kiểu dáng càng độc đáo càng khéo léo hơn chính là pháp bảo thủ thắng của bọn họ.
Kiểu dáng Thẩm Y Y có thể tự giải quyết, nhưng chất lượng quần áo có một phần là phụ thuộc vào những nhân viên này, cho nên cô nói chuyện cũng nặng chút: "Nếu như phát hiện chất lượng quần áo không đạt chất lượng, nhẹ thì làm lại, nặng thì, khai trừ!"
Đám người đều cứng người, sau khi kịp phản ứng, liên tiếp nói: "Được rồi, chúng tôi nhất định sẽ chăm chỉ làm việc!", "Mấy chuyện như chất lượng chúng tôi sẽ không coi nhẹ!", "Yên tâm đi, Y Y!"
Thẩm Y Y cười cười, bảo bọn họ ai làm việc nấy đi làm việc.
"Lần này tính tích cực của bọn họ có lẽ sẽ rất cao." Lý Đại Nha cười nói.
"Có thể không cao sao?" Lâm Đại Nữu líu lưỡi nói: “Em chưa bao giờ nghĩ tới tính theo sản phẩm có thể kiếm nhiều tiền như vậy!"
"Nhưng chúng ta cũng không có thiệt thòi." Lý Đại Nha nói.
"Đúng vậy." Đây cũng là điểm Lâm Đại Nữu thán phục, một bộ đồ của bọn họ có thể bán mười mấy đồng, tính phí thủ công một hai mao tiền quả thực không đắt!
"Chuyện cùng có lợi." Thẩm Y Y nói: "Đúng rồi, chị cả, Đại Nữu, một hồi hai người trông nom cửa hàng, em đi cửa hàng bách hóa đặt mua ít đồ!"
Các cô mở xưởng nhỏ này quá vội vàng, rất nhiều thứ đều chưa đặt mua!
"Em muốn đi đặt mua cái gì?" Lý Đại Nha vội hỏi.
"Đi bảo thợ mộc giúp chúng ta làm mấy cái bàn ghế và ngăn tủ, trong văn phòng trống rỗng, muốn có chỗ ngồi cũng không có. À đúng rồi, còn phải đặt mua mấy cái nồi, bình giữ nhiệt gì gì đó.” Thẩm Y Y nói: "Mặc dù chúng ta không cung cấp bữa tối, nhưng nước phải luôn luôn chuẩn bị!"
"Vậy có phải sẽ cần đặt mua thêm rất nhiều đồ không?" Lâm Đại Nữu cũng nói: "Chi bằng là em đi với chị đi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-340.html.]
"Không cần." Thẩm Y Y từ chối, cô đi một chuyến đến cửa hàng bách hóa, nếu có đồ khó mua cô sẽ trực tiếp lấy từ trong không gian, nếu có người theo thì không tiện: “Một mình chị đi là được rồi!"
"Em dâu hai, em đừng cậy mạnh." Lý Đại Nha cũng nói, mặc dù Thẩm Y Y rất thông minh rất lợi hại, nhưng đó là về mặt trí não, trong lòng cô ấy, hình tượng Thẩm Y Y luôn luôn là tay không thể nâng vai không thể khiêng yếu ớt như liễu rủ trong gió: "Phải mua nhiều đồ như vậy, chắc chắn em không xách về được, hay là em để Đại Nữu đi theo em, hoặc là để chị đi theo em!"
Nhìn vẻ mặt Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha không cho phép từ chối, Thẩm Y Y: "..." Nghẹn lời.
"Thế chị cả đi với em đi." Thẩm Y Y thỏa hiệp, giải thích cho Lâm Đại Nữu nguyên nhân vì sao không đi với cô ấy: "Đại Nữu em tương đối quen thuộc với bản thiết kế chút, ở trong cửa hàng trông nom bọn họ, nếu bọn họ có cái gì không hiểu, em có thể kịp thời giải thích với bọn họ.”
"Được, vậy em ở cửa hàng trông chừng bọn họ, các chị đi đi.” Lâm Đại Nữu gật đầu.
Thế là Thẩm Y Y đã đi ra ngoài với Lý Đại Nha, các cô đầu tiên là đến thợ mộc một chuyến, mua mấy cái bàn, ghế, ngăn tủ, sau đó mới đến cửa hàng bách hóa một chuyến. Có Lý Đại Nha ở đây, Thẩm Y Y không tiện lấy đồ từ trong không gian, nhưng cũng may buổi sáng hôm nay lúc cô đi ra từ trong nhà, mẹ Lý đã chuẩn bị một bình nước cho cô, cô vì để tiện cầm bình nước đó nên đã bỏ bình nước vào trong bọc.
Cô có thể lợi dụng túi để che giấu, lấy phiếu tiền từ trong không gian ra.
Bởi vì có liên quan đến Lý Thâm, cô không thiếu tiền cũng không thiếu phiếu, quét sạch một vòng ở cửa hàng bách hóa, mua một vài nhu yếu phẩm, sau đó trở về. Bởi vì đồ hơi nhiều, đạp xe đạp không thể xách, các cô lại đi mua một cái bao bố họa tiết da rắn, bỏ đồ hết vào trong, cột vào phía sau xe đạp vận chuyển trở về.
Trở lại cửa hàng, Lâm Đại Nữu thấy bọn họ khiêng bao bố da rắn trở về, vội vàng tiến lên hỗ trợ: "Mua gì thế?"
"Một vài vật dụng hàng ngày." Thẩm Y Y nói, vào sân mở bao bố da rắn ra, có giấy, bút, vở, đều là các vật dụng làm việc, còn có nồi, bình giữ nhiệt, các món dụng cụ ở trong phòng bếp, quét hốt rác, trong đó, còn có một bao trà nhài lớn.
"Trời nóng, giữa trưa pha ít trà nhài cho bọn họ uống giải nhiệt.” Thẩm Y Y nói, vừa mới đi ra ngoài một chuyến cô đã nóng đến đầu đầy mồ hôi.
"Được.” Lâm Đại Nữu nói.
Bên kia nhìn thấy bọn họ Thẩm Y Y bao lớn bao nhỏ trở về, đều lắng tai nghe, các chị các bác nghe vậy, rất mừng vui, thím béo nói: "Chúng ta còn có trà hoa uống!"
Lại còn có phúc lợi cỡ này?
"Bây giờ thời tiết quá nóng, uống chút trà nhài có thể thanh nhiệt giải độc." Thẩm Y Y cười nói, cầm cây quạt vừa mới mua về, quạt gió xua nóng, tiếp tục nói: "Xưởng nhỏ của chúng tôi, xây dựng tương đối vội vàng, nhưng về sau sẽ từ từ hoàn thiện, chỉ cần mọi người chăm chỉ làm việc ở chỗ chúng ta, phúc lợi sẽ chỉ càng ngày càng tốt. Có phải rất nóng hay không?"
Thẩm Y Y đến bên cạnh máy may, nhìn từng bàn tay thoăn thoắt làm việc của bọn họ, có không ít người chảy mồ hôi nhễ nhại, cô tiện tay quạt chút gió cho bọn họ: "ráng thêm một chút, tôi đã bảo người bạn ở Hải thị giúp tôi mua mấy cái quạt điện rồi, có lẽ trong hai ngày này sẽ đến."
"Quạt điện?" Hiện tại quạt điện chính là vật hiếm lạ, xem như nhà máy quốc doanh cỡ lớn cũng không nỡ cho nhân viên dùng.
"Chúng tôi cũng có thể dùng quạt điện à?"
Thẩm Y Y từ chối cho ý kiến.
Trong lòng mọi người vui vẻ, không ngờ vì lời ít tiền, đánh bậy đánh bạ tới xưởng nhỏ này, phúc lợi vậy mà còn tốt hơn nhà máy quốc doanh.
Lập tức càng cố gắng hơn nữa.