Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 499

Cập nhật lúc: 2025-02-04 12:14:10
Lượt xem: 60

Bọn họ đều tin chắc rằng thái tử điện hạ sẽ khỏi bệnh sớm thôi, bởi vì bên cạnh thái tử điện hạ có thái tử phi.

Y thuật của thái tử phi xuất thần nhập hóa, ngay cả ôn dịch ở biên thành cũng có thể giải quyết được.

Tất cả mọi người đều vững tin là vậy…

Chỉ có chính Xu Xu mới biết nàng thúc thủ vô sách**.

() Bó tay, không còn cách nào.

Thái tử điện hạ bắt đầu dưỡng bệnh, từ đó không hề rời khỏi Đông cung…

Cả Đông cung chỉ có bọn nha hoàng bên cạnh Xu Xu và mấy người đến từ phủ Thục vương lúc trước là có thể đi theo chăm sóc sinh hoạt và ăn uống hàng ngày của hai người.

Nhìn từ bên ngoài Phó Liễm Chi chỉ có da thịt hơi nhợt nhạt, còn lại chẳng khác gì so với người bình thường.

Thậm chí cả Xu Xu cũng chỉ bắt gặp trạng thái đó một lần, mấy ngày qua dưỡng bệnh, đốm m.á.u sậm màu trên người hắn càng ngày càng nhiều, gần như mỗi canh giờ Xu Xu đều ở bên cạnh hắn nhưng lại không nghe thấy hắn than một tiếng.

Mỗi ngày ngoại trừ dành ra hai canh giờ đọc sách, nuôi dưỡng đám sâu độc kia, thời gian còn lại Xu Xu đều ở bên thái tử.

Đại đa số thời điểm hai người không làm gì, chỉ ở trong tẩm cung, mỗi người đọc sách của riêng mình, thế nhưng Phó Liễm Chi vẫn luôn ôm Xu Xu, không muốn rời khỏi người.

Lúc hai người ở bên nhau, thái tử điện hạ không cho phép đám cung tỳ hầu hạ.

Xu Xu cũng thích kề cận thái tử, mặc dù ngày nào nàng cũng cho điện hạ uống cam lộ nhưng vẫn không có chuyển tiến tốt.

Chỗ xuất huyết trên người điện hạ càng ngày càng nhiều.

Đến trung tuần tháng năm, thời tiết trở nên khô nóng, cách kỳ hạn hai năm chỉ còn một tháng.

Tình huống của thái tử cũng ngày càng nghiêm trọng hơn, những đốm m.á.u kia cơ bản đã phủ kín lưng.

Sắc mặt của điện hạ cũng càng thêm tái nhợt, mỗi ngày đa số thời gian chỉ dựa vào giường.

Xu Xu lén khóc thầm rất nhiều lần, lần nào cũng không dám để điện hạ và người bên cạnh phát hiện.

Mặc dù Phó Hạo còn nhỏ tuổi nhưng nó rất thông minh, cũng nhận ra dường như cơ thể phụ vương không khỏe lắm, mỗi ngày sau khi trở về đều qua nói chuyện với thái tử, nãi thanh nãi khí kể cho thái tử hôm nay hắn đi theo thái phó học được những gì.

Đa số thời điểm Phó Liễm Chi chỉ nghe, thỉnh thoảng cũng sẽ hỏi Phó Hạo một vài vấn đề về học tập, Phó Hạo đều trả lời được.

Thế nhưng mỗi ngày Phó Liễm Chi không cho phép Phó Hạo ở bên cạnh hắn quá lâu, sau khi kiểm tra công khóa của nó xong đều gọi nhũ nương ôm nó ra.

Hôm đó Xu Xu và thái tử điện hạ đã tắm rửa, hai người mặc áo tơ lụa thật mỏng dựa vào giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./suoi-tien-trong-mo/chuong-499.html.]

Xu Xu rúc vào n.g.ự.c điện hạ, đã tới giữa hè, nhưng cơ thể điện hạ lại lạnh lẽo, vì vậy trong tẩm cung không có đặt chậu băng.

Xu Xu vẫn còn đang nhỏ giọng nói chuyện với điện hạ, “Cá trong cung đưa đến hôm nay mùi vị không tệ, sáng sớm mai nô tì sẽ dùng nó làm canh cá.”

Phó Liễm Chi buông mắt, dường như đang nhắm mắt dưỡng thần.

Xu Xu lải nhải liên miên với hắn, từ từ cảm giác được điện hạ ôm nàng chặt một chút, sau đó cúi đầu hôn lên mắt nàng.

Khoảng cách của hai người quá gần, Xu Xu mở mắt là có thể nhìn thấy đôi mắt phượng hẹp dài của điện hạ, rõ ràng không mang theo chút tình cảm nào nhưng trong mắt toàn là nàng.

Phó Liễm Chi nửa buông mắt nhìn nữ tử gần trong gang tấc, từ khi dưỡng bệnh ở Đông cung, dường như tàn bạo trong lòng hắn càng ngày càng muốn phá mầm chui ra, lòng bàn tay của hắn lần theo bờ lưng mảnh khảnh của Xu Xu chuyển dần lên gáy, sau đó nhẹ nhàng nắm cổ của nàng, dung mạo tuyệt mỹ của nàng im trong mắt hắn, cái cổ tinh tế yếu ớt, chỉ cần hắn dùng sức một chút là có thể dễ dàng bẻ gãy.

Đầu ngón tay của hắn từ từ cọ cái cổ mịn màng của nữ tử.

Sau đó dần dần nắm chặt…

“Điện hạ…” Mắt Xu Xu khẽ chớp, dịu dàng kêu.

Bàn tay nắm cổ nàng lập tức thả ra, sau đó đôi môi lạnh buốt chặn kín miệng nàng.

Tiếng kêu của Xu Xu bị hắn nuốt hết vào bụng.

Mây đen lững lờ trôi, che khuất ánh trăng, bóng tối bao phủ khắp nơi.

Buổi sáng lúc Xu Xu tỉnh dậy thì trên người đã tím xanh một mảng, nàng mờ mịt tựa vào gối mềm, nhớ tới hôm qua bàn tay điện hạ từ từ siết cổ nàng.

Nàng biết bệnh tình của điện hạ càng ngày càng nặng, không chí là biểu hiện trên cơ thể, mà còn trong tâm trí.

Dường như hắn vẫn có thể chịu đựng tàn bạo đối với người ngoài, nhưng đối với nàng, không chỉ là ham muốn chiếm hữu, có vẻ hắn biết được sâu độc sẽ phát tác hoàn toàn vào một tháng sau, hắn đang do dự có nên mang nàng theo hay không.

Xu Xu nghiêng đầu, thấu điện hạ cũng đang hé mắt nhìn nàng.

Xu Xu dịu dàng bảo: “Điện hạ, nô tì dậy làm bữa sáng trước, ngai nghỉ ngơi một lát đi.”

. . .

Cho dù là một tháng cuối cùng, trong hành động hoặc những mặt khác thì thoạt nhìn điện hạ vẫn không khác gì người thường.

Chẳng qua chỉ có Xu Xu mới đoán được đại khái hắn sẽ đau bao nhiêu.

Nhưng điện hạ lại chưa từng kêu đau một tiếng, thậm chí lúc kinh mạch nổ tung vẻ mặt của hắn cũng không thay đổi chút nào.

Chỉ là đến mấy ngày cuối cùng, rốt cuộc điện hạ vẫn sụp đổ.

Loading...