Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 503: END

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:30:36
Lượt xem: 154

Bởi vì Thuận Hòa đế biết đến lúc thái tử đăng cơ, thái tử phi được lập hậu, thậm chí hậu cung lớn như vậy mà Liễm Chi cũng chỉ biết một mình thái tử phi.

Cho nhóm triều thần này tỉnh táo lại, có thể ban đầu nhóm triều thần này sẽ không chê trách, nhưng về lâu về dài, khó có thể đảm bảo có những người muốn đưa nữ nhi tiến cung bám long dựa phượng.

Đời này Thuận Hòa đế đã trải qua việc phi tần hậu cung tương tàn, con nối dõi mưu nghịch, xem như ông đã rút ra được bài học cảm thấy hậu cung chỉ có một người cũng rất tốt, hơn nữa Liễm Chi lại yêu Xu Xu, trong mắt cũng không có nữ tử khác.

Cả triều thần đều chúc mừng thân thể thái tử hồi phục.

Thân thể thái tử cần tịnh dưỡng từ từ, mạch m.á.u hắn đều vỡ ra, có thể giữ được tính mạng đã không tệ rồi.

Nhưng cam lộ là bồi bổ cơ thể, cho nên từ từ dùng cam lộ thì mạch m.á.u của điện hạ cũng sẽ dần khôi phục.

Cổ trùng béo cũng không sao, nhưng trở nên không thích động đậy, sức ăn cũng ít hơn rất nhiều, Xu Xu đoán có lẽ cổ trùng béo cũng thông minh như A Lỵ và Hỏa Diễm. Lúc trước nàng nói hi vọng điện hạ sẽ tốt hơn, Bàn trùng mới bắt đầu cố gắng ăn, hơn nữa cổ trùng béo còn phải là khắc tinh của cổ trùng Phệ Tâm, và cần phải chờ đến lúc cổ trùng béo bắt đầu phát ra mùi thơm lạ lùng mới có thể dẫn dụ cổ trùng phệ tâm.

Hơn nữa, sau đó nàng cũng hỏi Phù Hoa, muốn nuôi được cổ trùng béo phát ra mùi thơm lạ lùng quả thực còn khó hơn rất nhiều so với việc nuôi cổ trùng Phệ Tâm.

Phù Hoa lại còn nói, trong vòng hai năm mà nuôi được cổ trùng béo phát ra mùi thơm lạ lùng là chuyện vô cùng khó khăn, cũng là số mạng điện hạ chưa tuyệt.

Chỉ có Xu Xu hiểu, đây cũng là vì cổ trùng béo muốn cứu điện hạ, nó thông minh nên mới điên cuồng ăn, thậm chí nó rất rõ ràng, bản thân nó cứu sống được thái tử điện hạ rồi có thể sẽ không sống được bao lâu nữa.

Xu Xu cũng nhớ trong sách có ghi lại, sau khi cổ trùng béo phát ra mùi thơm không bao lâu cũng sẽ chết.

May mà nàng còn có cam lộ nên cổ trùng béo cũng không sao cả.

Xu Xu lại phát hiện, có vẻ như điện hạ đã biết bí mật của nàng từ lâu rồi.

Vì để điện hạ sớm khôi phục nên nước hằng ngày nàng cho điện hạ uống đều đổi thành cam lộ.

Có lần Phó Liễm Chi uống xong, hơi nhíu mày nói với Xu Xu: “Mùi vị có hơi khác.”

Lúc ấy Xu Xu vẫn không rõ ràng lắm, trổ tài hùng biện xong mới biết hôm nay chưa kịp thay nước trong ấm thành nước cam lộ.

Nàng ngước mắt, thấy trong đôi mắt điện hạ tất cả đều là nàng, lại còn mang theo nụ cười thản nhiên.

Cuối cùng Xu Xu mới biết rõ rằng thực ra hắn đã biết, Xu Xu cũng thoải mái cởi mở, mềm giọng hỏi: “Điện hạ phát hiện ra từ khi nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./suoi-tien-trong-mo/chuong-503-end.html.]

Phó Liễm Chi ôm nàng vào lòng, hôn nhẹ lên môi nàng, hòa nhã nói: “Lần dịch bệnh ở biên thành.”

Thực ra cũng không phải đó là lần đầu phát hiện ra manh mối, rất lâu trước đây cũng có suy đoán, mãi đến lần dịch bệnh đó, hắn mới chắc chắn trên người Xu Xu có gì đó đặc biệt.

Cho đến bây giờ, gần như hắn đã biết được chỗ kỳ lạ trên người Xu Xu, chỉ là hắn không hỏi quá nhiều, Xu Xu giữ vật như vậy mà lại có thể giữ được bản tâm, hắn tôn trọng nàng yêu thương nàng, không muốn cho nàng áp lực, nếu nàng chấp nhận nói thì hắn nghe, còn không muốn nói thì nàng cũng mãi mãi là báu vật của hắn.

Xu Xu cũng không nói quá nhiều, nàng biết điện hạ sẽ che chở nàng yêu thương nàng, chờ ngày nào đó nàng thật sự thông suốt chuyện kiếp trước, nàng sẽ cho điện hạ biết.

Hơn nữa, thực ra điện hạ đã biết bí mật lớn nhất trên người nàng rồi.

Nửa năm sau, thân thể thái tử điện hạ đã khỏe hẳn, có thể xử lý việc triều chính, nhưng hắn luôn luôn chối từ, nói với Thuận Hòa đế thân thể vẫn chưa khỏe hẳn, sao Thuận Hòa đế có thể không biết mỗi ngày hắn đều ở trong Đông cung dính lấy Xu Xu, thật sự là đáng giận, cương quyết nói: “Trẫm đã cho Khâm Thiên Giám tính toán rồi, qua năm, mùng một tháng ba xuân về trên đất nước, vạn vật hồi sinh, chính là ngày đẹp nhất, ngày ấy con liền đăng cơ đi, trẫm cũng nên thoái vị dưỡng già rồi.” Ông thực sự muốn yên ổn sống qua ngày, chỉ muốn ngày ngày ngắm hoa dạy bảo Hạo Nhi thôi.

Gánh nặng còn lại đều giao hết lại cho Liễm Chi.

Ông tin tưởng Liễm Chi sẽ đưa Đại Ngu bước vào thời đại an ổn thịnh vượng.

Lần này Phó Liễm Chi cũng không nói gì nữa.

Năm sau, vạn vật hồi xuân, đất trời ấm áp.

Mùng một tháng ba, ngày lành tháng tốt.

Hôm nay không chỉ có đại điển tân đế đăng cơ, mà còn có đại điển tân đế lập hậu, đến lúc đó tân đế sẽ cùng tân hậu đi lên dàn tế cao nhất của Hoàng Thành, nhận sự quỳ lạy của triều thần và dân chúng.

Xu Xu và Phó Liễm Chi đã dậy từ sớm rửa mặt chải đầu, tắm rửa mặc quần áo.

Mặc vào từng lớp phượng bào rườm rà.

Đội thêm mũ phượng.

Bên ngoài có một viên quan hô to giờ lành đã đến.

Cửa đại điện bị đẩy ra, ánh mặt trời chiếu sáng, ánh vàng quanh thân, Phó Liễm Chi mặc long bào đưa tay về phía Xu Xu.

—Hoàn—-

Loading...