Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 190

Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:30:24
Lượt xem: 217

Bà xua tay: “Làm gì khoa trương như mấy đứa nói? Mẹ với các thím, các chị đều như vậy mà, một nửa thời gian đều loanh quanh trong bếp, ngày nào cũng làm những chuyện này nên thành thục luôn.”

“Chỉ là cơm nhà thôi, có điều mẹ làm đúng lúc hợp khẩu vị của mấy đứa.”

Tần Nguyên Cửu cười nói: “Mẹ, từ trước đến nay, con không thích nói dối.”

“Ở thủ đô, có rất nhiều người thích ăn cơm nhà chính thống như này, hơn nữa trong tổ chức còn có một bộ phận chuyên môn nấu cơm cho người Hạ Hoa từ nước ngoài về.”

“Phần lớn bọn họ vì đủ loại nguyên nhân mà không thể về nước, sau này khi tân Hạ Hoa thành lập, các quốc gia cải cách đổi mới, họ mang tiền, kỹ thuật đến giúp chúng ta phát triển.”

“Những đồng bào kia thích cái cũ, còn có rất nhiều tiếc nuối, thích tìm lại những thứ trong ký ức liên quan đến thời trẻ, cơm nhà nấu cũng là một trong số đó.”

“Có cơ hội, mẹ có thể đến thử xem.”

Đối với người vùng xa xôi hẻo lánh mà nói, thủ đô đúng là giấc mộng xa không thể chạm tới.

Bà nghe cho vui thôi chứ hoàn toàn không để trong lòng.

Người nhà họ Kha vừa ăn xong, buôn đũa xuống, trưởng thôn đã khoác áo, ngại ngùng tức giận tiến vào.

Phía sau còn có hai người Kha Vân Nguyệt và Hoàng Phương Bân sắc mặt khó coi, kèm theo cả không cam tâm.

“Chú ba, không làm phiền mọi người ăn cơm chứ?”

Ông cụ ăn xong rồi, đang hút điếu thuốc, chậm rãi nhả ra nuốt vào: “Không, Khánh Hỷ, vừa mới sáng ngày ra, cậu đến nhà tôi làm gì?”

Trưởng thôn đột nhiên cúi mình chín mươi độ trước Kha Mỹ Linh và Tần Nguyên Cửu: “Nhóc bảy, đồng chí Tần, chú xin lỗi hai đứa.”

Sau đó ông ta quay đầu, hai người phía sau cắn răng cúi mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-190.html.]

Mắt Kha Mỹ Linh lóe lên, xem ra đôi vợ chồng này làm ra chuyện gì đó rồi.

Cô với Tần Nguyên Cửu đều tránh người qua: “Chú Khánh Hỷ, chú sao thế, sao lại xin lỗi bọn cháu?”

Trưởng thôn vuốt mặt thở dài: “Gia môn bất hạnh, Kha Vân Nguyệt bị hai vợ chồng chú chiều hư rồi, cho rằng trong nhà có chú làm đại đội trưởng, có cha làm trưởng thôn thì ở cái thôn Lạc Phượng này, nó có thể hô mưa gọi gió.”

“Nó bảo muốn gả cho Hoàng Phương Bân, mà, mà thanh niên tri thức phù hợp với danh ngạch sinh viên công nông binh không nhiều. Chú muốn ngày tháng sau này của con gái tốt một chút nên mới có lòng riêng, lôi kéo quan hệ, lấy danh ngạch về.”

“Nhưng mà, ai biết hai đứa nó không phải dạng tốt lành gì, bản thân không cố gắng cho cuộc sống của mình, lại còn không muốn nhìn thấy người khác sống tốt!”

“Hoàng Phương Bân nhờ vào việc ở trong nhà chú, lấy trộm chìa khóa của chú, mở cửa phòng làm việc chi bộ thôn với ngăn kéo, lấy đơn ra khỏi túi...”

“Đứa con gái bất hiếu này còn viết thư tố cáo, gọi người của tổ cải tạo đến!”

Người nhà họ Kha lập tức lạnh mặt.

Ông cụ nhìn Hoàng Phương Bân với Kha Vân Nguyệt đang ngậm chặt miệng, ông ấy nhìn trưởng thôn: “Khánh Hỷ, bọn nó làm ra chuyện gì thì phải gánh vác hậu quả đó. Cậu dẫn chúng nó đến đây làm gì?”

Bà cụ cũng hận đến nghiến răng: “Khánh Hỷ, cậu làm những chuyện này là muốn tốt cho bọn nó, nhưng trông ánh mắt bọn nó nhìn cậu, rõ ràng là chúng hận cậu rồi!”

“Cậu đến cầu xin giúp chúng nó, không phải là cứu chúng nó mà là để sau này chúng nó còn quậy ra chuyện lớn hơn.”

Kha Mỹ Linh gật đầu: “Chú, người có nhân phẩm như Hoàng Phương Bân thực sự không có tư cách học đại học đâu.”

“Bây giờ lãng phí tâm tư nhét anh ta vào, nói không chừng anh ta không muốn thấy các bạn học khác sống tốt, rồi lại âm thầm giở trò. Chúng ta cùng một thôn, lại còn là họ hàng, chắc chắn sẽ không làm gì hai người họ.”

“Nhưng người ta sẽ không dễ dàng cho qua như thế, đợi khi tổ chức điều tra từ đầu xuống, vị trí trưởng thôn này của chú sẽ phải nhường cho người khác ngồi.”

“Con gái nói đúng lắm.” Lão tứ nhà họ Kha cũng không khách sáo: “Anh Khánh Hỷ, nếu anh thực sự muốn tốt cho con gái mình thì phải đặt thằng ranh này dưới mí mắt, trông coi cho cẩn thận.”

“Con bé Vân Nguyệt không tốt nhưng gan nó không lớn đến mức dám đi tố cáo, chắc chắn có người âm thầm khích bác, để nó động lòng.”

Loading...