Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:02:38
Lượt xem: 139
Kha Mỹ Linh nhướng mày, lấy táo trên bàn rồi đưa cho Hàng Vũ Đồng một quả, sau đó cắn rôm rốp: “Chị Cần, các phương diện sức khỏe của chị đều khá tốt, chỉ là lúc còn trong bụng mẹ không được chăm sóc tốt, lại thêm sinh sớm nên mới xuất hiện những vấn đề kia.”
“Sau này hai người không chỉ có thể sinh con, uống thuốc của em rồi, còn có thể có thai đôi nữa đấy. Có điều, hai người nhất định phải nhớ lấy, thuốc có ba phần độc, đợi sau khi uống thuốc xong, ba tháng sau mới có thể tạo em bé.”
“Hai người cũng chịu khổ trên mặt này rồi nên không cần em phải nhấn mạnh thêm đâu nhỉ?”
Hai người vội vàng gật đầu, cũng không để ý đến hai người Kha Mỹ Linh còn ở đây, hai mắt ầng ậng nước nhìn nhau.
Bọn họ thực sự gặp được quý nhân rồi, hôm qua còn đang giãy giụa dưới địa phủ, không nhìn thấy ánh sáng, hôm nay mặt trời chói lọi, tương lai chờ mong!
“Tiểu Cần, em mau lên giường nằm, nói chuyện với hai em gái, anh đi nấu cơm!” Tống Nham Bách cười, ấn người xuống giường, sau đó gật đầu với hai người Kha Mỹ Linh rồi xách trứng gà với thịt ra ngoài.
Hàng Vũ Đồng khao khát nhìn Kha Mỹ Linh rồi lại nhìn Diêu Y Cần: “Linh Bảo Nhi, chị Cần hạnh phúc thật đấy, gặp được đàn ông tốt thích mình.”
“Haiz, sao em không gặp được ai nhỉ? Đàn ông xung quanh tốt một chút thì giống như anh rể em, có chủ nghĩa đàn ông, đối nhân xử thế cứng nhắc, chẳng có chút thú vị nào đáng nói.”
“Nếu không phải đánh phụ nữ thì cũng thích uống rượu, hoặc là cả ngày ở bên ngoài làm việc không về nhà, em chẳng còn ôm ấp bất kỳ hy vọng gì với hôn nhân nữa rồi.” Cô ấy thở dài.
Diêu Y Cần cười nói: “Tiểu Đồng xinh đẹp lắm, lại còn có công việc ổn định, chắc chắn có thể tìm được người phù hợp.”
“Em cũng không cần lo, nếu là duyên phận thì chạy thế nào cũng không thoát đâu.”
Hai người Kha Mỹ Linh nghe thấy ẩn ý trong lời cô ấy nên đều ngước mắt trông mong, muốn nghe chuyện cũ của cô ấy với Tống Nham Bách.
Diêu Y Cần mím môi, hơi xấu hổ nhưng cũng vẫn thoải mái kể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-210.html.]
Mặc dù trong chuyện tình cảm của họ không có nhiều sóng gió, từ gặp mặt, quen nhau rồi yêu nhau, thuận lợi suôn sẻ, nhưng đột nhiên Diêu Y Cần bị bệnh nặng, phủ thêm một lớp bi thương cho chuyện tình này nên rõ ràng tình cảm này càng ngày càng quý giá.
Đợi cô ấy nói xong, Diêu Y Cần với Hàng Vũ Đồng không hẹn mà cùng nhìn Kha Mỹ Linh đang cắn miếng quýt.
“Linh Bảo Nhi, em kể cho bọn chị nghe chuyện của em với chồng em đi?”
Phụ nữ đều có tế bào lãng mạn từ trong xương cốt, cũng có thuộc tính yêu cái đẹp, thấy Kha Mỹ Linh với Tần Nguyên Cửu xứng đôi như thế, đây chẳng phải là tiểu thuyết hay những bộ phim thần tượng đến lấp đầy thế giới tinh thần nghèo nàn của họ sao.
Kha Mỹ Linh suýt nữa bị sặc.
Cô nuốt miếng quýt trong miệng xuống, cúi đầu, sau đó đỏ mặt lí nhí: “Tần... anh Cửu là phần tử xấu từ kinh đô bị đày về thôn của bọn em.”
“Lúc đó em với đám cháu đi đến bãi lau sậy nhặt trứng vịt, nghe thấy anh ấy kêu cứu. Bất cứ ai thấy tình cảnh đấy đều không thể không quan tâm nhỉ?”
“Vì thế em nhảy xuống nước, cứu anh ấy lên. Ai biết anh ấy lại muốn lấy thân báo đáp...”
“Haiz, đúng lúc em bị người ta từ hôn, người trong nhà thấy nhân phẩm anh ấy không tệ, lại còn chân thành không phải em thì không cưới nên em đồng ý mối hôn nhân này.”
“Thế nên bây giờ em bảo anh ấy đi đằng đông, anh ấy chắc chắn sẽ không đi đằng tây.”
Kha Mỹ Linh cười đắc ý, nói đến vui vẻ, lúc quay đầu lại thì thấy Tần Nguyên Cửu lạnh mặt đứng ngoài cửa.
Cô chột dạ, cười hi hi chào hỏi: “Anh Cửu, không phải anh đi có việc rồi sao?”
“Nhưng anh không nói trưa nay không đến ăn cơm.” Tần Nguyên Cửu cười lạnh: “Ha, quên mất, anh phải xin ý kiến của ân nhân cứu mạng, bữa trưa nay, anh có thể ăn không?”