Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 241
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:20:12
Lượt xem: 119
Hình như cũng có thể, chỉ là nhận nhiệm vụ, ví dụ như việc chăn nuôi bò trong thôn, chẳng phải thường được giao cho một ông già hay một đám trẻ hay sao?
Tại sao không thể chia sẻ việc chăn nuôi ở thôn giữa các cá nhân?
Dù sao toàn bộ số trứng gà, vịt, ngỗng đẻ ra đều phải nộp lên, bán cho hợp tác xã cung ứng tiếp thị, số tiền thu được sẽ chia cho dân làng theo từng phần, quy trình này hoàn toàn hợp lý, hợp pháp!
Trưởng thôn cắn răng: “Vậy chú sẽ viết văn bản trình lên cho công xã phê duyệt, thỉnh thoảng họ sẽ cử người đến kiểm tra xem chúng ta làm ăn ra sao.”
Tin rằng sau khi thôn bọn họ tạo ra thu nhập sẽ giao cho công xã một phần. Nhìn thấy lợi ích thực tế, các lãnh đạo cũng sẽ tán thành phương pháp này, tiện đà mở rộng thì sao?
"Chúng ta nuôi thỏ, cừu, gà, vịt, ngỗng, cá, tôm, cua, ngọc trai... Mọi người trong thôn bất luận nam nữ, già trẻ, ngoài việc ra ruộng để làm việc kiếm tiền ra, cũng phải chia đều một phần công việc nuôi trồng."
"Đúng rồi, không phải mỗi nhà đều chia đồi hay sao? Chúng ta có thể tìm một số giống cây ăn quả chất lượng cao để trồng."
Số người trong thôn không không tính là nhiều, nhưng lại có nhiều đồi núi, ngoại trừ những dãy núi non trùng điệp ra, còn có một số ngọn đồi không lớn lắm, bởi vì đồi núi không cao nên không có chim thú hung dữ, đất đai màu mỡ ở mức trung bình nên dân trong thôn chia nhau lấy củi.
Dân trong thôn chỉ có một ít thời gian bận rộn làm ruộng, cả thôn, đàn ông, đàn bà, già trẻ đều cùng nhau ra ngoài. Công việc thường ngày không gọi là quá nhiều nên họ có thể dành chút thời gian để chăm sóc đồi núi.
Bản thân Kha Mỹ Linh có thể đổi nhiều giống cây ăn quả chất lượng cao từ trung tâm mua sắm của hệ thống!
Lúc này, Tần Nguyên Cửu và giáo sư Tiết từ bên ngoài đi vào: "Về vấn đề cây ăn quả tôi có thể giúp mọi người liên lạc.” Giáo sư Tiết mỉm cười nói: “Tôi có quen một vài người bạn cũ đang nghiên cứu các giống cây ăn quả ở thành phố. Chắc chắn chỗ đó có rất nhiều giống cây ăn quả đạt chất lượng cao. Nếu chúng ta vận hành tốt, có thể dùng nơi này làm căn cứ thử nghiệm!"
Mọi người không khỏi reo hò phấn khích.
Có thể nói, Kha Mỹ Linh đang vẽ một chiếc bánh cho họ, cô điều động mọi tế bào trong cơ thể khiến bọn họ trở nên bồn chồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-241.html.]
Sau đó giáo sư Tiết sẽ là người trực tiếp đem bánh tới trước mặt bọn họ!
Kha Mỹ Linh mím môi nhìn Tần Nguyên Cửu, dường như giáo sư Tiết đã mấy lần cướp đi ánh đèn sân khấu của trùm phản diện.
Giáo sư Tiết và giáo sư Triệu thực sự quá nhiệt tình... Giải pháp về vấn đề ăn uống dần dần sẽ được tiến hành, bước tiếp theo là tập thể dục.
Kha Mỹ Linh vừa giải thích, vừa biểu diễn Ngũ Cầm Hí!
Ngũ Cầm Hí ban đầu được ông Hoa tạo ra dựa trên năm loài động vật, lấy sức mạnh của hổ, sự thoải mái của hươu, sự điềm tĩnh của gấu, sự nhanh nhẹn của vượn và sự nhẹ nhàng của chim. Sau khi tập các động tác, toàn bộ cơ thể sẽ được rèn luyện và căng giãn, có thể loại trừ bệnh tật, giúp cho đôi chân đi đứng linh hoạt.
Nếu như có thể tiếp tục kiên trì, con người có thể sống đến chín mươi tuổi mà vẫn có thính giác tốt và hàm răng chắc khỏe!
Để thu hút sự chú ý của mọi người, Kha Mỹ Linh đã kể về nguồn gốc của Ngũ Cầm Hí và tác dụng của nó.
Chu dù mọi người có trình độ học vấn thấp thì cũng đã nghe nói về vị Hoa thần y này, mọi người đều vô cùng ngưỡng mộ ông ấy.
Khi thuyết trình, cô còn lấy máy phát nhạc của mình ra, đặt băng vào và thực hiện các động tác nhịp nhàng theo nhạc.
Mọi người lần lượt đứng dậy, cẩn thận làm theo các động tác.
Đặc biệt là bà nội Kha, ông nội Kha, giáo sư Tiết và giáo sư Triệu ở phía trước, bọn họ nghiên cứu rất kỹ.
Chờ sau khi xong hai động tác, mọi người đều nhìn về phía Tần Nguyên Cửu và giáo sư Tiết.
Giáo sư Tiết cười ha hả vuốt ve chòm râu: "Tôi đã gọi điện cho vài người bạn cũ, họ đều định mua thịt lợn rừng của chúng ta để mừng năm mới. Một đồng cũng không được giảm giá cho bọn họ!"
Mọi người đều rất phấn khích, không ngừng cảm ơn ông ấy.