Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 251
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:23:33
Lượt xem: 138
Kha Mỹ Linh giả vờ không nghe thấy, cười cười chỉ đạo Tần Nguyên Cửu đun nước cho bà nội tắm thuốc.
Cô mỉm cười chân thành nhìn vào mắt người đàn ông của mình.
Từ lúc gặp anh đến nay, cô luôn thụ động tiếp nhận lòng tốt và sự bảo vệ anh dành cho mình.
Kha Mỹ Linh cụp mắt xuống, sự vùng vẫy cùng một thoáng buồn bã hiện lên trong đó, con người phải hướng về phía trước và biết cách nắm bắt hiện tại, phải không?
Có lẽ cô nên cố gắng thoát ra khỏi vòng vây mình tạo ra.
Kha Mỹ Linh hỗ trợ bà cụ tắm thuốc.
Ngày thường cô chỉ cảm thấy bà cụ luôn tràn đầy tinh thần, đối với mình luôn yêu thương, tin tưởng, ủng hộ cô vô điều kiện.
Cô chưa bao giờ cố gắng lừa bà cụ tin vào tuổi thật của mình.
Bây giờ nhìn làn da có rất nhiều nếp gấp trên cơ thể bà cụ, Kha Mỹ Linh mới giật mình nhớ rằng bà nội và ông nội đều đã sáu mươi chín tuổi!
Ở thời đại này, hai ông bà được coi là đã rất già, nhưng số người bằng tuổi họ trong thôn lại không nhiều.
Nghĩ đến sự ra đi thê thảm của hai ông bà sau khi trải qua đau buồn chỉ trong hai năm trong cốt truyện, Kha Mỹ Linh cảm thấy vừa buồn vừa đau lòng.
Bà cụ run rẩy chịu đựng cảm giác nóng, ngồi xuống, cười lớn trước tác dụng mạnh mẽ của thuốc: "A, nước này khá nóng..."
“A, sao bà lại cảm thấy như có côn trùng bò khắp người, gặm nhấm bà vậy?”
Bà cụ cứ lẩm bẩm không ngừng, không có chút ưu nhã dè dặt như ninja khi đau đớn của giáo sư Triệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-251.html.]
Kha Mỹ Linh cười khẽ: “Bà nội, nếu như bà không cảm nhận được, thì coi như thùng nước thuốc này vô dụng rồi.”
Bà nội nhất định phải dùng thứ gì đó tốt hơn mới được.
Linh khí tiến vào trong dạ dày, lực đạo rất mạnh mẽ, xung đột xung quanh cũng khiến nó không thể dễ dàng xông vào kinh mạch, tác dụng không tốt lắm, nhiều nhất chỉ có thể ép chất bẩn bên trong ra khỏi cơ thể.
Trong những ngày nghiên cứu này, Kha Mỹ Linh phát hiện ra rằng đối với người bình thường, canh thuốc chứa linh lực kết hợp với kỹ thuật bấm huyệt có thể thông kinh tốt hơn và điều chỉnh các bệnh tiềm ẩn trong cơ thể.
Bà cụ cứ kêu la, không hề che giấu cảm xúc thật của mình trước mặt con cháu hay người ngoài.
Kha Mỹ Linh không khỏi mở to mắt, quay lưng về phía bà cụ, lấy ra chiếc bình tráng men, đổ sữa đậu nành và phô mai vào cốc, khuấy nhẹ mỉm cười đưa qua: "Bà nội, giáo sư tặng cháu, bà nếm thử đi!"
Bà cụ ngửi thấy mùi sữa êm dịu, nhất thời quên mất cơn đau nhức khó chịu trong cơ thể, cầm bình uống một ngụm nhỏ. Đột nhiên bà ấy run rẩy, "Này, Bảo Nhi, đây là loại pháp thuật gì vậy? Sao lại có ngon như thế?"
"Cháu cũng không biết, giáo sư nói đây là một loại sữa của đời sau nào đó, đây là phần thưởng gần đây cháu đã học tập chăm chỉ." Kha Mỹ Linh dừng tay, cũng cầm một bình lên, hài lòng nhấp một ngụm lớn, sau đó từ từ thưởng thức nuốt xuống.
Bà cụ vui vẻ uống, chờ khi uống xong thì tác dụng trong nước thuốc đã gần hết.
Bà cụ đứng dậy lau người, qua một lúc sau mới chuyển sự chú ý từ hương vị thơm ngon trên đầu lưỡi trở lại cơ thể mình.
Bà cụ lại ngạc nhiên, kêu lên: "Bảo Nhi, Bảo Nhi, bà, đây vẫn là bà sao?"
Bà cụ nhéo nhéo da thịt trên người, vừa cười vừa không dám tin: "Da thịt này khỏe hơn rất nhiều, ít nếp nhăn hơn. Hay quá, nếu bà và mẹ cháu đứng cùng nhau, chắc chắn người khác sẽ nói là hai chị em!"
Kha Mỹ Linh nhướng mày cười nói: "Vậy nếu cháu cho mẹ cháu tắm thuốc, chẳng phải mẹ cháu sẽ trở thành chị em với cháu sao?"
Bà cụ kiên nhẫn xoa bóp cho ông cụ xong, không đợi ông cụ phản ứng đã vội vã nhấc đôi chân nhỏ của mình đi thẳng đến cổng thôn!