Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 284
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:37:21
Lượt xem: 105
Lý Quyên Mai mỗi khi gặp người khác đều sẽ nở một nụ cười ấm áp, giọng nói lúc nào cũng ngọt ngào và thân thiện, bảo sao người ta không khen cô ấy chứ?
Sau khi nghe xong kế hoạch của con gái và mẹ chồng, trong lòng mẹ Kha cũng vô cùng háo hức.
Bà sinh được năm thằng con trai cao to khỏe mạnh, nhưng lại không có lấy một cô con dâu nào. Sau khi nghe nhiều lời dèm pha từ người khác, bà nóng lòng muốn cưới một lần năm cô con dâu tốt về nhà, để cho người khác mở to mắt ra mà xem!
Mẹ Kha chiên bánh hành, hấp thịt lợn rừng cay cắt lát, bỏ thêm hai quả trứng vịt muối vào hấp cùng nhau, sau đó dùng hộp nhôm đựng trứng cà chua, thịt lợn xào đậu, thịt thỏ với nấm hương hun khói!
Thêm một bát cháo sữa yến mạch học được từ con gái.
Kha Mỹ Linh đứng ở bên bếp lò, món ăn vừa làm xong, cô đã lập tức ăn trước.
Nhìn đôi má nhỏ nhắn phồng lên khi ăn của con gái, trong mắt mẹ Kha tràn đầy ý cười.
Mẹ Kha chọn một chiếc giỏ đựng cơm nhỏ xinh, gói đồ ăn gọn gàng vào trong giỏ, sau đó lại cho vào một hộp gồm hạt dưa, đậu phộng, hạt dẻ và hạt phỉ nướng riêng cho Kha Mỹ Linh, cuối cùng nhét hai chùm nho dại vào.
Mẹ Kha gọi anh cả, sau đó nghiêm túc nhìn cậu con trai lớn của mình từ trên xuống dưới.
Dáng người cao lớn cường tráng, thường ngày rất kiệm lời, thích làm ra vẻ mặt mẫu mực, kết hợp với khuôn mặt góc cạnh cương nghị của anh ấy, trông có chút hung dữ.
Mẹ Kha cau mày nói: “Vào trong thay quần áo đi.”
Kha Nguyên Đại khó hiểu cúi đầu nhìn xuống: “Mẹ, quần áo của con vẫn ổn mà, không có lỗ thủng hay miếng vá nào. Sáng nay vào thành phố, con mới thay rồi mà.”
“Con cũng biết mình mặc nó vào thành phố sao, có biết trên đường đã dính bao nhiêu bụi bẩn rồi không?”
“Hơn nữa, con thử nhìn bộ đồ nhăn nhúm của mình xem. Con đưa đồ cho con gái người ta với bộ dạng này, con không sợ bị chê cười, người ta cũng sẽ giả vờ như không biết con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-284.html.]
Sắc mặt Kha Nguyên Đại đen xì: "Mẹ, có người nào chê con mình như mẹ không?"
"Trong thôn này, ai mà có được một bộ quần áo thế này đã là tốt lắm rồi. Mẹ cứ ra vẻ như vậy làm gì?"
Kha Mỹ Linh bưng bát cơm nói: "Mẹ, anh cả không nghe lời mẹ, vậy mẹ cho con phần bánh hành của anh ấy nhé?”
Kha Nguyên Đại trừng mắt nhìn cô: "Em có phải là em gái ruột của anh không đấy? Sao dám nghĩ đến ăn phần của anh?"
Anh ấy không biết dạ dày của em gái trông như thế nào, ngày nào cũng ăn nhiều đồ ăn như vậy, nhưng lại không béo lên một chút nào cả.
“Con thay, con thay là được chứ gì?” Kha Nguyên Đại miễn cưỡng đi vào phòng thay quần áo.
Mẹ Kha đã chất đầy đồ đạc lên xe, trong đó bao gồm đồ ăn mới nấu, trứng vịt muối nhà làm, cùng với các loại dưa chua, thịt khô, hoa quả phơi khô,...
Kha Nguyên Đại trợn mắt, không biết từ khi nào nhà mình lại thân thiết với nhà họ Lý như vậy, nhưng anh ấy cũng không dám hỏi, hai con hổ cái một lớn một nhỏ kia có thể ăn thịt anh ấy bất cứ lúc nào.
Anh ấy đẩy xe, bắt đầu rời đi.
Mẹ Kha tóm lấy anh ấy, cẩn thận dặn dò: “Lúc đến nơi, nhớ là phải mỉm cười, đừng có làm ra vẻ mặt nhăn nhó, dọa cho con gái người ta chạy mất. Chúng ta đến để giao đồ, chứ không phải là gây thù chuốc oán.”
“Lúc nói chuyện cũng đừng có hùng hổ, phải nhẹ nhàng giới thiệu bản thân cho đàng hoàng."
Kha Nguyên Đại gật đầu đáp lại.
Sau khi nói xong, mẹ Kha vẫn chưa yên tâm, bắt Kha Nguyên Đại lặp lại lần nữa, thậm chí còn bắt hai người luyện tập đối thoại.
“Mẹ, nếu như không nhanh lên, đồ ăn mẹ nấu sẽ nguội mất đó.” Kha Mỹ Linh sợ anh cả sẽ nhìn ra gì đó, nên vội vã ngắt lời.
Kha Nguyên Đại thở phào nhẹ nhõm, dắt xe bỏ chạy nhanh như thỏ.