Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 385
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:16:16
Lượt xem: 91
Cuối cùng có thể tạm thời thoát khỏi trùm phản diện rồi. Cô giống như là ngựa hoang thoát cương vậy, trong lòng rất kích động và hưng phấn, sao mà dẫn anh đi được?
Tần Nguyên Cửu nhíu mày: “Anh nghi ngờ nghiêm trọng do em muốn trốn học nên mới đi làm khách ở trấn lân cận!”
Lời nói của anh đúng là đoán được một trong số những nguyên nhân.
Kha Mỹ Linh nghiêm mặt: “Đồng chí Tần, sao anh có thể nghĩ em như thế được? Rõ ràng em hiểu được tầm quan trọng của thi mà, chắc chắn sẽ không thả lỏng chút nào đâu, chắc chắn có thể thi được thành tích xuất sắc đậu được ngành mình thích!
Lần này em cũng định mang sách giáo khoa theo mà, chắc chắn sẽ không lười biếng!”
Tần Nguyên Cửu híp mắt nhìn cô vài giây, gật đầu trông rất dễ nói chuyện: “Được, anh biết rồi.”
Kha Mỹ Linh le lưỡi ở sau lưng anh, đúng là thầy chủ nhiệm Tần.
Có điều cô đếm ngày tháng bằng tay, sắp vào tháng chạp rồi, các công xã lân cận sẽ tổ chức lên núi đi săn với thôn dân.
Một là vì để cho mọi người trải qua một năm đầy đủ sung túc, trong bụng có thêm ít mỡ. Chuẩn bị cho cày bừa mùa xuân vào năm sau.
Hai là họ cũng sợ heo rừng tràn lan, vì thiếu thốn thức ăn xuống núi chà đạp đất đai, làm hại mọi người.
Đúng là cũng chỉ khoảng thời gian này, cho dù Kha Mỹ Linh đã thu hoạch mấy bầy heo rừng trước đó rồi.
Cô vẫn bận tâm chuyện trong tiểu thuyết xảy ra thật thì thế nào.
Gần đây công việc đào kênh đã tới hồi kết, rất nhanh thôi kênh nước của các thôn sẽ thông với nhau, đợi đến vụ xuân, đập nước mở cống, tất cả con kênh đều có nguồn nước dồi dào, có thể giảm bớt một nửa công sức tưới tiêu đồng ruộng cho mọi người.
Con người mà rảnh rỗi thì sẽ tìm việc để làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-385.html.]
Kha Mỹ Linh quay đầu nhìn Tần Nguyên Cửu, không nhịn được nói: “Mùa đông sơn thôn chúng ta đều tổ chức đi săn, lấy xã làm đơn vị chấp hành, không biết năm nay có tổ chức không.
Thôn chúng ta liệu có nhận được nhiệm vụ săn hai đàn lợn rừng không nhỉ?’
Tần Nguyên Cửu đưa tay nắm tay cô, trong cơ thể cô gái nhỏ có linh khí chuyển động, bàn tay ấm áp, mềm mại, một năm bốn mùa đều duy trì nhiệt độ này.
“Em lo người nhà chúng ta sẽ bị điều đi săn sao?”
Kha Mỹ Linh gật đầu: “Mặc dù lúc trước cha em đều dẫn theo mấy anh trai em tham gia nhưng không biết tại sao lần này em hơi nóng ruột.”
“Yên tâm đi, tài nghệ của mấy anh trai em đều tiến bộ rất nhanh, hơn nữa thực lực của cha cũng tăng gấp ngày xưa tới hai lần, mặc dù không thể đối đầu chính diện với mãnh thú nhưng vẫn có khả năng giữ mạng.”
“Nếu em vẫn còn chưa yên tâm thì có thể phối một ít thuốc để mọi người mang theo bên mình, anh cũng sẽ làm cho mọi người một ít vũ khí nhỏ.” Tần Nguyên Cửu thản nhiên nói.
Kha Mỹ Linh gật đầu: “Anh Cửu, anh phải chế tạo ra vũ khí có thể đối phó được với hổ đấy!”
Tần Nguyên Cửu thong dong nhìn cô, cười rồi gật đầu: “Được, em yên tâm đi. Cứ đến trấn Thư Lương chơi vui vẻ, làm xong việc rồi anh sẽ đi đón em.”
Nghe anh nói thế, Kha Mỹ Linh lại thấy hơi không nỡ.
Sau khi trọng sinh cô cứ loanh quanh ở cái chỗ nhỏ như lòng bàn tay này, lên thị trấn hay tỉnh thành, cô đều đi theo trùm phản diện.
Đây là lần đầu tiên cô tới nơi khác thăm họ hàng.
Nghĩ tới hàng ngày bản thân không thể kiếm năm trăm điểm hòa bình nữa, không được uống trà sữa thoải mái, niềm vui và nỗi kích động vừa rồi đều giảm sút.
Cô hơi cúi đầu, lộ ra vẻ không nỡ và lạc lõng kéo kéo góc áo anh.
Cô đã tra rồi, nhiệm vụ nhà họ Lý hoàn thành, phá bỏ lời đồn để người hướng thiện sáu kiếp là Lý Quyên Mai tìm được đối tượng phó thác, thu hoạch về một ngàn điểm hòa bình, ngoài ra còn có được quà người hướng thiện tặng tỏ lòng cảm kích, tổng cộng vừa tròn mười nghìn điểm hòa bình!