Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 529
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:42:00
Lượt xem: 61
“Nói đúng ra thì...” Kha Mỹ Linh thản nhiên: “Tôi là vợ Ứng Yến đấy, đương nhiên điệu nhảy mở màn phải do tôi với anh ấy cùng nhảy!”
“Cô, là cô...” Lúc này Đường Huyễn mới nhớ ra cô gái kiêu ngạo, xinh đẹp năm đó đã lớn lên, trở thành dáng vẻ kiều diễm như này.
Anh ta vừa tức, vừa hận, đôi mắt tối lại, trong lòng nghĩ đủ cách để cướp cô khỏi người Ứng Yến sau đó bắt nạt đủ đường.
Mọi người đều không nén nổi bất ngờ, chưa từng nghe nói tổng giám đốc Hướng định hôn sự cho con trai nhỏ, dù cho đứa nhỏ không theo họ cha nhưng Ứng Yến càng lớn càng nổi trội, thân phận, địa vị sớm đã không còn là kẻ đáng thương, đồ con hoang như lúc mới được đón về nhà rồi.
Vì thế hôn sự của anh không thể so với cậu chủ đường đường chính chính của tập đoàn Đường thị Đường Huyễn nhưng nó cũng tuyệt đối không thể lặng lẽ không chút tiếng động.
Lúc mọi người nhìn Kha Mỹ Linh bằng ánh mắt nghi ngờ, thiếu niên thân hình thon dài, gương mặt tuấn tú từ góc tối bước ra, ánh mắt lạnh lùng tiến lên túm lấy tay Kha Mỹ Linh, một tay khác thay cô lau bánh kem dính trên môi, cưng chiều khẽ cười: “Không biết công chúa xinh đẹp này có cho tôi vinh hạnh được nhảy cùng một điệu không?”
Kha Mỹ Linh kiêu ngạo hếch cằm, liếc xéo Đường Huyễn tức đến tròn người ra, cô gật đầu: “Được chứ!”
Mọi người lần lượt nhường chỗ, âm nhạc vang lên, Ứng Yến dẫn Kha Mỹ Linh cũng nhảy.
Hai người như đôi bướm tung tăng, bước chân nhẹ nhàng theo quy luật, trong lúc nhảy nhẹ nhàng, linh hoạt, giống như không phải họ phụ họa cho âm nhạc mà là âm nhạc vì họ mà sinh ra.
Xong một điệu nhảy, đợi đôi tình nhân nhỏ rời đi, mọi người mới hoàn hồn lại, sau đó hưng phấn cùng bạn nhảy nhảy múa.
“Anh có phải đồ ngốc không.” Kha Mỹ Linh sốt ruột kéo anh, đi thang máy lên đài quan sát theo chỉ dẫn của người hầu, sau đó lật tung hòm thuốc, băng bó cho anh: “Đã bị thương rồi thì phải băng bó cho xong đã chứ! Máu nhỏ tong tong thế này mà còn dám nhảy với em!”
Trên biển, mùi cá tanh nồng nặng nề, lại thêm Ứng Yến dẫn cô đi nhảy lúc ngược gió nên Kha Mỹ Linh chìm đắm trong điệu nhảy không phát hiện ra.
Đợi khi cô ngửi được mùi m.á.u tanh thì Ứng Yến lại ngang ngược kéo cô nhảy đến cuối cùng, kể cả cô phản kháng, nhéo eo anh anh vẫn như con sói nhỏ không buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-529.html.]
Bây giờ Ứng Yến ngoan ngoãn hơn nhiều, anh cúi đầu lặng lẽ nhìn cô bận rộn vì mình, đợi cô băng bó xong, sắp chống eo nổi bão với anh.
Anh lập tức nói: “Anh, đây là lần đầu tiên người nhà tổ chức tiệc sinh nhật cho anh, chuyện có ý nghĩa kỷ niệm như nhảy mở màn, anh chỉ muốn cùng em hoàn thành.”
Lửa giận của Kha Mỹ Linh biến mất phân nửa.
Cô bĩu môi: “Có như thế thì anh cũng phải có mạng để chống đỡ đã chứ, lỡ như...”
“Phì phì.. không có lỡ như gì cả.” Cô vội quay đầu qua phì phì hai tiếng, trong lúc anh cười, cô tiếp tục vờ hung dữ: “Anh còn có mặt mũi mà cười sao! Lần nào em thấy anh, anh có bao giờ bình an khỏe mạnh không?
Anh không thể để em thoải mái, thanh thản nằm mơ một giấc mơ có đồ ăn ngon sao?”
“Lần sau anh sẽ chú ý.” Ứng Yến khẽ cười, gật đầu đồng ý.
Kha Mỹ Linh nhìn anh: “Anh không đau à?”
Đứa nhỏ mới mười một, mười hai tuổi đã có thể chịu đựng nỗi đau này sao?
“Quen rồi.” Anh thản nhiên nói.
Kha Mỹ Linh lập tức đau lòng. Trong đầu cô bất giác hiện lên cuộc sống bi thảm của Ứng Yến, mẹ mất sớm, cha ham mê quyền thế, lại còn đa tình, chỉ quan tâm đến mình chứ nào có lo cho con riêng.
Anh ăn nhờ ở đậu trong nhà họ Đường, cả ngày sống dựa vào mẹ kế và anh trai, đến cả sự ưu tú cũng không thể thể hiện.
Xung quanh anh cũng toàn là đám con cháu nhà giàu được chia cấp theo bối cảnh và gia thế, trong bụng ai cũng đầy âm mưu, nào có mấy người thật lòng muốn qua lại với anh?