Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 551
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:49:22
Lượt xem: 102
Cả người Kha Nguyên Hạ cứng đờ, anh ấy nhíu mày: “Ui chao, chân anh nhức quá, ngày mai còn phải đánh bóng rổ nữa, cả người anh tàn phế mất rồi...”
Nói rồi anh ấy nhanh chóng chạy trước.
“Anh hai em, anh ấy...” Kha Mỹ Linh không dám tin chỉ bóng lưng anh ấy rồi nhìn Lý Quyên Mai.
“Người thật thà cũng chỉ là có vẻ ngoài thật thà.” Lý Quyên Mai vỗ vai cô an ủi: “Kha Nguyên Hạ như này mới có thể thực hiện hoài bão, từng bước thăng chức một cách vững vàng.”
Kha Mỹ Linh đồng ý gật đầu, đúng thật là như thế.
Cục cảnh sát thoạt nhìn là nơi công chính liêm minh nhưng lại cực kỳ khảo nghiệm lòng người và bản lĩnh, không phải nơi người thực sự thành thật, ngốc nghếch có thể ở lại!
Nhớ tới lúc làm việc kiêm tích điểm trong thôn, anh hai khoác lên mình vẻ thành thực, làm chuyện xấu cùng các anh trai, nhưng lần nào cũng bị phạt nhẹ nhất.
May mà anh hai còn có tấm lòng chính trực, không giống Kha Khánh Thư người thì thành thật nhưng trong bụng lại toàn âm mưu.
Ngày hôm sau, Kha Mỹ Linh vừa gãi đầu, khuôn mặt buồn ngủ mơ màng bước ra khỏi cửa đã bị Kha Nguyên Hạ tinh thần phấn chấn chặn lại.
“Em gái, đi đưa đồ ăn sáng với anh trai đi?”
Kha Mỹ Linh mệt mỏi liếc anh ấy: “Không đi, em còn đói mốc meo đây này.”
“Thế em ăn no xong thì đi với anh nhé?”
“Anh, nếu anh đã chuẩn bị đi sâu vào tìm hiểu chị Vũ Đồng, anh không cảm thấy em đi hay không cũng chẳng có tác dụng gì sao? Mọi người có bị mù đâu, có thể không hiểu chút chuyện của anh và chị Vũ Đồng à?” Cô cạn lời, xuống lầu kiếm ăn.
“Nhưng lúc trước không phải lần nào em cũng đi cùng anh cả sao?” Kha Nguyên Hạ lắp bắp hỏi: “Em gái, em không được thiên vị đâu đấy, anh hai có thể cưới được vợ không đều phải trông cậy vào em rồi.”
Kha Mỹ Linh ngẩng cổ nhìn trời, bản thân đánh giá anh ấy là người giả vờ thật thà quá sớm rồi.
Kỹ năng yêu đương của người ta chỉ cần một điểm sáng là có thể bốc cháy bừng bừng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-551.html.]
“Anh trai, ở đây là làng đại học, không phải thôn quê hẻo lánh, tư tưởng hẹp hòi, ở đây trọng yêu đương tự do, chỉ cần hành vi của hai người đúng mực, đừng đi tới mấy nơi vắng vẻ, ai nói được gì?
Dù sao chủ tịch Mao nói rồi, yêu đương mà không lấy hôn nhân làm mục đích đều là đùa giỡn lưu manh, hai người định đi tới hôn nhân hay chỉ yêu đương cho vui?”
“Đương nhiên là đi tới hôn nhân rồi.” Kha Nguyên Hạ nói chắc như đinh đóng cột.
“Không phải thế là được rồi sao.” Kha Mỹ Linh nhún vai.
Kha Nguyên Hạ bừng tỉnh.
Thực ra trong đại học có không ít các cặp đi khiến người người ngưỡng mộ, họ đều tính đến tốt nghiệp xong sẽ đến cùng một đơn vị làm việc, sau đó đăng ký kết hôn, đợi chia nhà, kế hoạch vô cùng hạnh phúc, hoàn hảo.
Những người khác sẽ chỉ chúc phúc họ chứ không có bao nhiêu lời đồn nhảm.
Người chỉ cần làm việc đứng đắn là được rồi.
Anh ấy lập tức ném lại mấy chữ cảm ơn em gái rồi lướt nhanh như một cơn gió, cầm hộp cơm đã được gói ghém cẩn thận chạy ra ngoài.
Bà cụ Kha vui vẻ: “Anh hai cháu chẳng hề hồ đồ về những chuyện như này chút nào, ban đầu bà với mẹ cháu còn cho rằng nó là một khúc gỗ nữa đấy.”
Ông nội Kha thảnh thơi nghe radio, uống trà rồi nói: “Thằng hai không ngốc đâu, từ bé nó giả ngu thành nghiện thôi, chỉ có mấy người bị nó qua mặt.”
Kha Mỹ Linh gật đầu tán thành: “Ông nội là người sáng suốt.” Nói xong cô bắt đầu than vãn chuyện tối qua anh hai giả ngu cho bà nội nghe.
“Nếu không phải con cứ thấy là lạ nên mới hỏi anh hai thêm một câu thì con còn tưởng anh con chẳng biết gì thật. Đồ xấu xa!”
Bà cụ Kha nghe đến nhập tâm: “Đúng là láu lỉnh thật, nhưng vẫn còn tốt hơn là ngốc thật.”
Ăn cơm xong, Kha Mỹ Linh mới đi chạy bộ.
Sinh viên đều chạy xong mới ăn cơm, ai bảo tố chất cơ thể cô mạnh, bụng cứ như con voi, đống cơm kia chỉ đủ cho cô lót dạ, không bõ bèn gì.