Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 638
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:41:45
Lượt xem: 73
Tiểu Uyển cắn môi thú nhận: "Hướng Kình, thực ra em đã ở bên anh suốt mấy năm nay."
"Vậy tại sao em không bước vào trong giấc mơ của anh?"
"Mặc dù em ở bên cạnh anh, nhưng dương khí của anh quá mạnh, em không thể đến gần. Hơn nữa, bởi vì chấp niệm của chúng ta với đối phương quá sâu, nên em không thể thuận lợi đầu thai, khiến ba hồn sáu phách của em đã bước vào luân hồi, chỉ còn một phách có trí tuệ này quanh quẩn bên người anh."
Lư Hướng Kình có chút hoang mang, ý thức của anh ấy rất rõ ràng, nhưng những gì Tiểu Uyển nói lại rất khó tưởng tượng.
Nhưng anh ấy vẫn bình tĩnh nghe cô ấy nói.
Tiểu Uyển cắn môi: "Hướng Kình, em muốn trở thành người."
Hai mắt Lư Hướng Kình sáng lên: "Anh có thể làm được gì?"
"Em đã tìm được cao nhân và cách giải quyết. Lần này em có thể đi vào giấc mơ của anh cũng là nhờ sự giúp đỡ của người đó." Tiểu Uyển cười khẽ nói: "Chỉ là em thấy cách này cần có sự đồng ý của anh."
"Em nói đi, nếu như em quay về bên anh, anh có thể làm bất cứ điều gì!" Lư Hướng Kình gật mạnh đầu.
Tiểu Uyển kiên nhẫn kể lại câu chuyện về hồn phách, đồng thời kể về hoàn cảnh của con gái nhà sư đoàn trưởng Phòng: "Hồn phách con người giống như trò xếp gỗ vậy, thiếu một miếng cũng không thể hoàn thiện. Em chỉ là một phách có trí tuệ, còn cô ấy lại đang thiếu đúng một phách này."
"Vậy… vậy nên nếu cô ấy và em hợp thành một, điều này không chỉ lưu giữ tình yêu và ký ức giữa chúng ta, nối lại duyên phận kiếp trước, mà còn giúp cô ấy trở thành người bình thường, đồng thời nhà họ Phòng cũng có được một chàng rể ưu tú."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-638.html.]
Trước đây Lư Hướng Kình làm việc ở thủ đô, lần này vì muốn thành lập một đội đặc biệt, vậy nên tổ chức đã thuyên chuyển nhiều người có năng lực từ nhiều nơi khác nhau.
Nếu như là trước đây, chắc chắn lão đại đã là người đứng đầu, nhưng hiện tại lão đại không hứng thú với quân đội, nên anh ấy được giao nhiệm vụ phụ trách toàn bộ đội ngũ này.
Từ khi đến đây, anh ấy đã nói chuyện với sư đoàn trưởng nhiều lần, thậm chí còn đến nhà ông ấy hai lần.
Tuy nhiên, lúc đó đầu óc đều là nhiệm vụ, không để ý nhiều đến gia đình ông ấy. Hơn nữa, anh ấy cũng không có thời gian buôn chuyện với người khác. Anh ấy chỉ mơ hồ nhớ rằng nhà sư đoàn trưởng Phòng có hai con trai và hai con gái, nhưng anh ấy không hề biết cô con gái út là người thiểu năng.
"Anh đồng ý chứ?" Tiểu Uyển có chút thấp thỏm, cẩn thận nhìn biểu cảm trên gương mặt anh ấy, thấp giọng nói: "Trước đây em chỉ nghĩ nếu mình có cơ hội trở thành người ở bên cạnh anh, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của anh, thì dù có là một bà lão bảy tám chục tuổi, em cũng chấp nhận.
Hiếm lắm mới gặp được một người cùng tuổi, phù hợp về mọi khía cạnh. Nếu… nếu như em không dung hợp với cô ấy, cô ấy cũng không sống được lâu bởi vì thiếu đi một phách.”
Lư Hướng Kình khẽ thở dài, xoa đầu cô ấy cười nói: "Chỉ cần em có thể quay lại với anh, thì cho dù có ở dáng vẻ nào, anh cũng sẽ nguyện ý. Anh chỉ sợ em tủi thân thôi."
Tiểu Uyển cười lắc đầu: "Em không tủi thân đâu! Sự hợp nhất giữa em và cô ấy thực ra là một quá trình kết hợp, trong em có cô ấy, trong cô ấy có em. Ý thức của chủ thể sẽ là em, nhưng những cảm xúc mà cơ thể nhận được trước đó cũng sẽ được chồng chất lên nhau."
Thật ra cũng không thể nói ai lợi dụng ai.
"Chỉ là…" Cô ấy hơi do dự nói: "Đồng chí Tiểu Phòng tốt về mọi mặt, nếu em trở thành cô ấy rồi kết hôn với anh lần nữa, em sợ người khác phủ nhận nỗ lực của anh."
Lư Hướng Kình cười xoa đầu cô ấy, trầm ngâm một lát: “Nếu như hiện tại anh là đại đội trưởng hoặc là tiểu đoàn trưởng, em mới cần xem xét đến vấn đề này.
Anh chưa đến ba mươi tuổi nhưng đã là trung đoàn trưởng, lần này đảm nhận nhiệm vụ chỉ huy một trung đoàn mới, nhìn thì có vẻ là thuyên chuyển bình thường, nhưng thực chất danh hiệu cũng đã được đánh bóng. Hơn nữa, nhiệm vụ hiện tại không liên quan nhiều đến sư đoàn trưởng Phòng, chỉ là bình thường anh hay nhờ ông ấy giúp đỡ thôi.”