Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 69
Cập nhật lúc: 2024-06-14 22:34:18
Lượt xem: 282
Kha Vân Nguyệt liếc xéo cô, ôm n.g.ự.c nói: "Chị nghĩ tôi là chị à, bị người bán còn giúp người đếm tiền!"
"Đến lúc đó tôi sẽ theo anh ấy đến tỉnh lỵ, tìm một công việc tạm thời trong nhà ăn tỉnh lỵ."
"Hơn nữa tôi lấy giấy chứng nhận với anh ấy, có nghĩa là bị tổ chức công nhận. Vì tương lai tươi sáng, anh ấy sẽ không dám làm bậy sau lưng tôi."
Kha Mỹ Linh à lên một tiếng: "Cô suy nghĩ rõ ràng là được, đến lúc đó tôi thêm trang sức cho cô."
Chỉ như vậy?
Kha Vân Nguyệt phồng má: "Kha Mỹ Linh, sau này tôi được đến tỉnh lỵ, còn chị vẫn phải trông coi một mẫu ba phần đất ở thôn Lạc Phượng!"
"Chuyện sau này để sau này nói." Kha Mỹ Linh híp mắt cười nói: "Nói không chừng đến khi kỳ thi tuyển sinh đại học mở ra, được nhận vào đại học bằng tài năng, kiến thức còn quý giá hơn nhiều so với làm bài thi đấy."
"Chị đây là không được ăn nho nên chê nho chua." Kha Vân Nguyệt không nhịn được cười nhạo lên tiếng: "Tôi khuyên chị nên để Tần Nguyên Cửu kiềm chế bản thân, một người sống trong chuồng bò như anh ấy, còn muốn ở căn nhà gạch đầu tiên của thôn chúng ta?"
"Muốn vào sống trong cục công an à!"
Nói xong cô ta quay đầu bước đi.
Sau đó hùng hùng hổ hổ rời sân, mẹ Kha đang nấu cơm ở bếp ngẩng đầu lên kêu: "Ngư Nhi, con bé Vân Nguyệt tìm con có chuyện gì thế?"
Kha Mỹ Linh đặt đồ xuống đi tới, chắp tay sau lưng xem mẹ Kha đang nấu món gì ngon, thản nhiên đáp: "Không có gì ạ, nhưng nó bảo ngày mai sẽ cùng đồng chí Tần đi lấy giấy chứng nhận kết hôn."
"Đồng chí Hoàng nào?" Mẹ Kha sửng sốt: "Chị em họ hai đứa làm sao thế, bình thường chẳng có động tĩnh gì để mọi người lo lắng không thôi, kết quả đứa nào đứa nấy lại muốn kết hôn bất ngờ như vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-69.html.]
"Còn ai khác nữa, chính là cái tên công tử bột thanh niên trí thức trong sở kia kìa." Kha Mỹ Linh bĩu môi: "Còn nói chú sẽ cho đồng chí Hoàng danh ngạch công nông binh, đến lúc đó nó sẽ cùng đi đến tỉnh lỵ thuê nhà làm nhân viên tạm thời."
Mẹ Kha thò đầu ra ngoài nhìn một cái, thấy trong sân không có ai, cũng bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Con bé đó lòng dạ cao thật, từ nhỏ đã luôn so đo với con, chuyện gì cũng muốn áp đảo."
"Lúc trước nó vẫn luôn theo đuổi Tiểu Tần, cả thôn đều biết, nhưng Tiểu Tần còn không thèm nhìn nó một cái."
"Nó đây là tức giận, lấy hôn sự ra mâu thuẫn với con đấy. Đồng chí Hoàng vừa nhìn đã thấy không đáng tin cậy. Đằng trước thì cua đồng chí Đường, ra sông bắt cá cho người ta, đằng sau lại đi lấy giấy chứng nhận với con bé Vân Nguyệt! Tỉnh lỵ là nhà cậu ta, con bé này mà đến đó có khi sẽ bị người ta gặm sạch xương!"
Kha Mỹ Linh gặm bánh bột ngô, ăn cùng thịt hoẵng thơm nức.
Có rất nhiều người trên công trường, tất cả đều là con trai của mọi người, lượng cơm ăn rất nhiều.
Lúc này Kha Mỹ Linh đang ăn ké, thấy mẹ Kha không để ý đến mình, cô vui vẻ nhét hết vào miệng.
Mẹ Kha lập tức cười nói: "Đây là của bà nội con, nói là cháu trai nhà mẹ bà ấy săn hoẵng lấy thịt, vừa vặn cho người trên công trường ăn. Con thích ăn lắm à? Mai mốt để các anh trai của con đi săn, cho con ăn chán thì thôi."
Kha Mỹ Linh híp mắt gật đầu lia lịa, thầm nghĩ hàng tồn của bà cụ đều góp ra hết rồi, xem ra buổi tối cô lại phải đi ra sau núi lấy thêm một ít.
"Thím, chị bảy Kha, nhà thím có khách, còn lái xe tải đấy!" Một đám trẻ con chạy tới báo tin, còn chưa kịp hỏi đã lại chạy đi mất.
"Ai thế nhỉ, chiến trận lớn như vậy?" Mẹ Kha vội vàng bỏ đi một ít củi lửa, dùng lửa nhỏ hầm thức ăn trong nồi.
Con ngươi của Kha Mỹ Linh khẽ động: "Hay là cha của bánh bao nhỏ?"
"Chắc là thế rồi." Mẹ Kha đi ra sân, tùy tiện gọi một đứa nhỏ: "Đi ra sau núi gọi ông ba Kha và chú bốn Kha của cháu về đây, gọi cả bạn nhỏ Lư Việt Hải nữa!"