Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 731
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:23:32
Lượt xem: 57
Từ trước đến nay cô ta luôn là người bạo dạn, dám làm thì kiên quyết sẽ không thừa nhận, rất nhiều thời điểm đều là mọi người bịa đặt, trên thực tế căn bản không có chứng cứ xác thực nào cả. Cho nên chỉ cần cô ta cư xử bình tĩnh thì lời đồn sẽ tự tan biến.
“A, đúng là da mặt dày, người có thực tài sẽ không chơi đùa uy phong trong hang ổ của mình. Chẳng trách lúc trước sau khi cô đăng bài, ai mời cũng không đi, sợ lộ bí mật!
Chậc chậc, người không thể có tư tưởng lệch lạc, nếu làm sẽ thành thói quen. Thấy cái gì đều ước gì có thể ghi tên mình vào. Không biết phó chủ nhiệm Dư phải dùng bao nhiêu bài mới bò lên được đến vị trí này?”
“Các người nghe được những lời này ở đâu? Các người làm tin tức, cũng không phải là một tờ báo nhỏ, vì để thu hút sự chú ý mà nói cái gì cũng đều dám biên soạn.” Dư Mộng Ni ổn định tâm tính, không đồng tình nói.
"Tôi biết các người không phục tôi, cảm thấy tôi còn trẻ, mà năng lực các phương diện của các người cũng không thua kém tôi, nhưng tôi lại trở thành người lãnh đạo của mọi người. Đó là bởi vì mọi người chưa nhìn thấy nỗ lực cùng sự trả giá của tôi.
Thay vì nói chuyện phiếm, các người ra ngoài thu thập thêm một số tin tức, có lẽ cũng có thể tăng thêm thu nhập cho gia đình..."
"Ai ôi, đã đến lúc này rồi mà cô ta còn giả vờ ở đây à?" Một chị gái khác dùng giọng kỳ quái nói: "Tiểu Lý, chúng ta đoán xem vị phó chủ nhiệm này còn có thể ngốc trong phòng bao lâu? Tôi cá là trước khi tan làm hôm nay, cô ta chắc chắn sẽ bị lãnh đạo gọi đến nói chuyện."
“Haha, tôi đoán nửa tiếng…”
“Khả năng đang trên đường tới…”
“Có lẽ chưa đầy năm phút nữa, điện thoại đã reo!”
Lúc này Dư Mộng Ni cảm thấy có gì đó không ổn, những người này rõ ràng là không hề sợ hãi, nếu bọn họ thật sự không biết điều gì đó, sao có thể coi thường cô ta như vậy?
Ngay lúc cô ta đang suy nghĩ, một tiếng chuông chói tai đột nhiên vang lên trong văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-731.html.]
Dư Mộng Ni rét run cả người bước tới, hít một hơi thật sâu và mỉm cười: "Xin chào, đây là ban biên tập số hai của nhật báo Thủ đô, tôi là Dư Mộng Ni..."
"Dư Mộng Ni, lập tức tới đây." Cô ta còn chưa nói xong, giọng nói thiếu kiên nhẫn của chủ nhiệm phía bên kia đã truyền đến.
Đây là lần đầu tiên cô ta nghe chủ nhiệm nói với giọng điệu như vậy với mình. Cô ta nhẹ nhàng đáp lại, bên kia đã cúp điện thoại.
Dư Mộng Ni đi qua đi lại hai bước trong văn phòng, muốn đi ra ngoài dò hỏi cấp dưới xem họ đã nghe thấy gì, lại nghe thấy ở đâu.
Nhưng bọn họ dường như không có tai, phớt lờ cô ta.
Dư Mộng Ni hận đến cắn răng, chỉ có thể căng da đầu đi đến văn phòng chủ nhiệm, dọc đường đi cũng nhận được rất nhiều người khinh thường và hả hê khi người khác gặp họa.
Gõ cửa, chủ nhiệm hô mời vào, sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc, không để ý đến cô ta.
Trong văn phòng chủ nhiệm có rất nhiều người ra vào nhưng hình như không ai nhìn thấy cô ta.
Sau khi kết thúc công việc, chủ nhiệm đã hoàn thành xong phần công việc cuối cùng trong tay, mới thở dài một hơi rồi nói: "Dư Mộng Ni, sao cô lại làm vậy?"
Dư Mộng Ni nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Chủ nhiệm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Chủ nhiệm tựa lưng vào ghế, xoa xoa cái cổ nhức mỏi, cười lạnh: “Xảy ra chuyện gì? Cô là người trong cuộc, trong lòng cô không phải biết rõ hơn tôi sao?
Đúng là nhân phẩm kém, nhân duyên cũng chẳng ra sao. Nhật báo Thủ đô là nơi thu thập tin tức cả nước, đây là thánh địa, không phải là nơi để cô theo đuổi danh lợi.
Mấy bản thảo và băng ghi âm ngoại ngữ lúc trước là thế nào?”
Dư Mộng Ni mím chặt môi, “Lúc đó tổ chức tuyên dương phải thúc đẩy tăng cường tuyên truyền việc học ngoại ngữ. Tôi thấy ông lo lắng điều này, tình cờ trong tay tôi có thứ phù hợp nên đã đưa cho ông.”