Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 877
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:32:43
Lượt xem: 68
“Một khi tôi phát hiện ra, lần thứ nhất cảnh cáo, lần thứ hai ghi vào hồ sơ, lần thứ ba trực tiếp đuổi việc.
Viện dưỡng lão của chúng ta không phải tổ chức từ thiện, tổ chức đã giao phó mấy người cho tôi, cũng không phải để tôi chịu đựng và bao dung với mấy người vô điều kiện mà là ưu tiên mở đường cho mấy người. Có thể đi tiếp hay không, đi có thuận lợi hay không đều phụ thuộc vào cá nhân mấy người.
Tôi hy vọng mọi người chuẩn bị sẵn tâm lý đi.” Kha Mỹ Linh lạnh lùng nói từng câu từng chữ một.
Mọi người không nhịn được rùng mình, trước đây bọn họ chỉ nghĩ tổ chức cho phép họ ra khỏi nhà máy dệt, vậy thì chắc chắn họ sẽ được đơn vị khác nhận, nhưng không ngờ tới sau này phải làm công việc có tính chất thế này.
Viện dưỡng lão mà, bọn họ chỉ cần nhắc tới ba chữ này thôi là đầu đã lớn thêm một vòng rồi.
Có bao nhiêu người từ bỏ công việc đã hơi hơi hối hận vì sự bồng bột của mình.
Viện dưỡng lão đều là những công việc hầu hạ các ông bà cụ, có thể có bao nhiêu chức vụ quản lý thông thường?
Kha Mỹ Linh thấy mặt họ tỏ vẻ muốn rút lui thì thản nhiên nói tiếp: “Bây giờ mọi người đăng ký điền thông tin đi, sau đó nhìn thử điều kiện tuyển dụng để sau này đến tham gia thi văn hóa.”
Mọi người sửng sốt: “Ơ, cô Tiểu Kha, lại còn phải thi cử nữa sao?”
Kha Mỹ Linh làm việc trong đài truyền hình mấy năm, mọi người đã quen gọi cô là cô Tiểu Kha.
“Trước đây chúng tôi là công nhân nhà máy dệt, không phải học sinh cầm bút, sao có thể thi được? Chỉ vào viện dưỡng lão là để hầu hạ người già thôi mà, ai chẳng làm được?”
“Cô Tiểu Kha, không phải cô đang làm khó chúng tôi sao? Đừng bảo cô muốn từ chối chúng tôi nên mới cố ý làm khó đấy nhé?”
Mọi người nhao nhao bất mãn nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-877.html.]
Phần lớn họ đều là người bình thường, học lực cấp hai, cấp ba đã là cao rồi!
Kha Mỹ Linh đợi mọi người thắc mắc phàn nàn xong mới cười nói: “Chúng tôi tuyển dụng theo từng đợt, điều kiện tuyển dụng và phương thức lựa chọn khác nhau, lần này không phù hợp với mọi người nhưng nói không chừng lần sau sẽ hợp đấy.
Mọi người kiên nhẫn chút, viện dưỡng lão của chúng tôi còn chưa được xây dựng xong kìa.
Lần này thi là vì có một vài công việc yêu cầu trình độ học vấn nhất định, không phải chỉ hạn chế trong người trong xưởng dệt. Mọi người có quen ai có bằng cấp ca cũng có thể kéo họ tới tham gia...”
Câu này hoàn toàn khiến mọi người bùng nổ, cũng phải, người trong tầng lớp lãnh đạo phải biết mặt chữ, biết đọc báo, không phải việc bọn họ với tới được, hơn nữa hàng xóm xung quanh họ hoặc người trong nhà cũng có sinh viên học cao mà.
“Vậy cô Tiểu Kha, lúc nào mọi người mới tuyển dụng tiếp?”
“Đúng thế, đúng thế, tuyển chức vụ nào? Chúng tôi cứ ngồi mãi trong nhà cũng không được...”
“Cô Tiểu Kha, nhà chúng tôi có con trẻ, áp lực lớn, chỉ dựa vào cha đám trẻ kiếm tiền thì sắp bữa đói bữa no mất...”
Kha Mỹ Linh mím môi: “Thực ra viện dưỡng lão của chúng ta cải tạo, xây dựng trong hai, ba tháng, xây xong không thể lập tức ở ngay mà phải để cho thông thoáng một khoảng thời gian, sau khoảng thời gian đó mới tuyển dụng và tiến hành bồi dưỡng.
Có điều trước lúc đó, trong khi viện dưỡng lão được xây dựng, chúng tôi cũng cần không ít người giúp đỡ, có điều đều là việc nặng, không biết mọi người có để ý không?”
Khi Kha Mỹ Linh muốn mở viện dưỡng lão, bất kể là làm công ích hay thu phí, xanh hóa đều rất quan trọng, nó ảnh hưởng tới tâm trạng con người. Với cô mà nói, từ trước đến nay hoàn cảnh không bao giờ được phơi bày qua sự khác biệt cơ bản giữa hai tính chất mà thể hiện qua từng chi tiết, phục vụ đẳng cấp và đa dạng.
Dù cho làm công ích, cô cũng phải biến nơi này thành viện dưỡng lão đứng đầu cả nước.
Vì thế cải tạo viện dưỡng lão phải toàn diện, hoàn toàn không phải chuyện mà một trăm kiến trúc sư với công nhân có thể làm được, có nhiều việc vặt đợi mọi người làm, xanh hóa, làm sạch ao, may rèm cửa, vỏ chăn,...