Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 892
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:37:31
Lượt xem: 47
Kha Mỹ Linh nâng cằm nhìn người ngồi bên cạnh: "Có vấn đề gì thì cứ hỏi, nhân lúc hiện tại chưa có nhiều việc phải làm. Sau này viện dưỡng lão khai trương, tôi không thể lúc nào cũng để mắt tới mọi người.
Thời gian để mọi người học tập không còn nhiều, do đó mọi người nên tranh thủ thời gian nâng cao năng lực của mình. Mọi người không được xấu hổ khi đặt câu hỏi, chỉ khi vượt qua được rào cản tâm lý, mọi người mới có thể tiến bộ vượt bậc!"
Nhân viên được gọi ngồi thẳng lưng, trầm ngâm một lúc rồi thay mặt mọi người đặt câu hỏi: "Cô giáo Tiểu Kha, viện dưỡng lão chúng ta kết hợp giữa công ích và thu phí, chúng tôi phải kêu gọi tài trợ thế nào đây.
Theo tôi được biết, các nhà tài trợ thường nhìn vào tần suất xuất hiện của quảng cáo, chỗ chúng ta khép kín như vậy, làm sao đáp ứng được yêu cầu của họ?"
Khi nói điều này, giọng của anh ta cực kỳ nhỏ, bởi vì câu hỏi này lẽ ra nên được bọn họ thảo luận và cân nhắc, nhưng anh ta lại lấy ra để hỏi cô. Chỉ là căn phòng này khá yên tĩnh, nên Kha Mỹ Linh và những người xung quanh vẫn nghe rõ mồn một.
Trên mặt Kha Mỹ Linh không hề có một chút khó chịu nào.
Tài trợ vẫn là một thuật ngữ mới, bắt đầu xuất hiện từ những năm 1980. Khi gió xuân đang nổi lên, đầu óc con người vẫn chưa hoạt động mạnh, đó là thời kỳ bùng nổ thông tin ở đời sau, đủ loại ý tưởng sáo rỗng ngẫu nhiên đều hiện ra trong đầu.
Cô cười khẽ nói: "Có nhiều cách lắm. Viện dưỡng lão chúng ta không mang tính khép kín, những bức tường xung quanh có thể cho thuê làm tường quảng cáo. Nhờ những ông bà cụ giỏi vẽ tranh mỗi người vẽ một bức, sau đó viết khẩu hiệu quảng cáo lên.
Xung quanh chúng ta là khu dân cư, nếu chúng ta đưa tên sản phẩm của các nhà tài trợ lên đó, chắc hẳn sẽ có người sẵn sàng trả tiền mua chúng đúng chứ?
Một ví dụ khác, tòa nhà mười tầng kia của chúng ta chỉ cần bên ngoài được thiết kế hợp lý, thì cũng có thể dùng làm vị trí quảng cáo rất dễ thấy…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-892.html.]
Để làm phong phú thêm cuộc sống của các ông bà cụ, chúng ta sẽ tổ chức nhiều hoạt động ngoài trời, chẳng hạn như thỉnh thoảng đến công viên dã ngoại, tham quan viện bảo tàng, sở thú, đi đâu đó xem biểu diễn hoặc tham gia biểu diễn,... Quảng cáo có thể dán trên xe buýt, in trên mũ và quần áo của các ông bà cụ.
Chỉ cần mọi người chịu suy nghĩ, thì không có gì là không làm được.
Ví dụ như viện dưỡng lão thu phí, người có thể vào ở đều phải có điều kiện tốt, khách ra vào thăm nuôi cũng không ít, vậy nên quảng cáo trong nhà cũng có độ chú ý nhất định."
Lời nói của cô giống như mở ra một cánh cửa, giúp dòng nước ứ đọng sau khi phá vỡ cánh cửa, có phương hướng để chảy xuống!
Mọi người đua nhau ghi chép vào vở, một cô gái ngập ngừng giơ tay nói với đôi mắt sáng ngời: "Cô Tiểu Kha, nhiều đơn vị sẽ tổ chức nhân viên đến thăm viếng người cao tuổi, chắc chắn phóng viên các tòa soạn, đài phát thanh và đài truyền hình sẽ đến. Đến lúc đó, chúng ta có thể chèn thêm quảng cáo được không?"
"Đúng đó, nếu nói như vậy, nhiều sinh viên cũng sẽ đến..."
"Chúng ta cũng có thể đăng bài, bất cứ ai tài trợ cho chúng ta cũng được coi là một nhà từ thiện, chúng ta sẽ viết thư khen ngợi cho họ..."
"Rầm rộ gửi biểu ngữ đến đơn vị của họ..."
Mọi người lần lượt phát biểu ý tưởng của mình. Một ý tưởng thường có thể truyền cảm hứng cho người khác, hết ý tưởng này đến ý tưởng khác nảy ra giống như một quả cầu tuyết đang lăn, càng ngày càng nhiều.
Kha Mỹ Linh lặng lẽ lắng nghe cuộc thảo luận của họ. Từ việc suy nghĩ làm thế nào để cung cấp không gian quảng cáo cho các nhà tài trợ, đến việc xác định quảng cáo nào sẽ hiệu quả hơn, rồi lại đến việc kêu gọi tài trợ ở đâu: "Tôi nghĩ những đơn vị lớn, có lợi nhuận tốt chắc chắn sẽ tài trợ cho viện dưỡng lão vì danh tiếng. Chúng ta có thể đặt một tấm bảng ở cửa lớn để xếp hạng họ theo số tiền tài trợ."