Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-04-16 08:46:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy tiểu nha hoàn đang chờ sẵn trong căn phòng đó, sau khi Biệt Vũ vào phòng, các nàng liền để cho Biệt Vũ ngồi xuống, giúp nàng lau tóc.
Biệt Vũ nằm sấp trên sạp mềm, thoải mái nheo mắt lại, tựa như mèo con tắm nắng.
Mãi đến khi một nha hoàn cầm theo một loại cao dược không rõ tên vén y phục của nàng lên, Biệt Vũ mới vén mí mắt cảnh giác lại mang theo vài phần cảnh cáo liếc nhìn nha hoàn kia.
Nha hoàn giải thích: “Cực phẩm kim sang dược này có thể tăng tốc độ làm lành vết thương, không để lại sẹo, là chủ nhân cố ý sai người mang đến cho quý khách ngài dùng đấy ạ.”
Cùng lúc đó, hệ thống phân tích ra thành phần cao dược trong tay nha hoàn, chứng thực nha hoàn không hề nói dối.
Biệt Vũ lúc này mới chậm rì rì khép mí mắt lại lần nữa, mặc cho nha hoàn bôi thuốc mỡ cho nàng.
Con ngươi nàng đảo vòng dưới mí mắt, phân tích của hệ thống cũng không khiến tâm tình Biệt Vũ khá hơn chút nào, ngược lại càng thêm nặng nề.
Từ trong miệng nha hoàn biết được, vị ‘chủ nhân’ kia quả thực biết rõ sự tồn tại của Biệt Vũ, cho nên mới sai nha hoàn đưa thuốc mỡ đến.
Chủ nhân của phủ đệ này trước mắt đang tản ra ‘ý tốt’ với Biệt Vũ, nhưng cũng không loại trừ đây là một loại tâm thái đùa giỡn mèo vờn chuột.
Biệt Vũ thoải mái nhúc nhích vai trong lúc nha hoàn xoa bóp cho nàng.
Dược hiệu của cực phẩm kim sang dược quả nhiên phi phàm, không qua bao lâu, Biệt Vũ liền cảm thấy đau đớn trên người có chút thuyên giảm.
Các nha hoàn bôi tinh dầu tỏa hương hoa nồng đậm lên tóc Biệt Vũ, còn giúp Biệt Vũ mát xa đầu.
Cuối cùng nha hoàn lấy ra một bộ y phục màu đen hoàn toàn mới cho Biệt Vũ, y phục tản ra những hạt sáng li ti, màu đen ngũ sắc*, trông vô cùng quý giá.
(*đen mà còn ngũ sắc là cái đéo gì má)
Sau khi Biệt Vũ mặc y phục vào liếc mắt nhìn bản thân trong gương đồng, nếu không phải sắc mặt vẫn còn tái nhợt, e rằng rất khó biết được nàng hai tiếng trước còn chật vật chạy trốn trong bộ dạng hấp hối.
Biệt Vũ ngồi trước gương đồng để nha hoàn búi tóc cho nàng, đồng thời suy nghĩ kế hoạch tập kích kinh khủng ở trong lòng.
Nếu tìm được cơ hội thích hợp tập kích chủ nhân phủ đệ, nàng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t chủ nhân phủ đệ này rồi chiếm phủ đệ làm của riêng.
Biệt Vũ không nhịn được lắc đầu, phát ra một tiếng cảm thán trong lòng: “Haizz, huynh đệ trạch chủ này người cũng tốt thật đấy, hỏng thì hỏng ở chỗ nhà hắn có quá nhiều đồ tốt thôi, thế này thì không g.i.ế.c không được rồi.”
Hệ thống nghe Biệt Vũ bình tĩnh nói ra những lời ma quỷ, không nhịn được mà kinh hồn bạt vía.
Nó đây là kéo một thiếu nữ nghiện game đến làm nhiệm vụ sao? Nó đây là kéo một Diêm Vương sống đến thì có! Quỷ Satan chắc cũng phải xăm tên Biệt Vũ lên lưng, để tỏ lòng tôn kính với nàng.
Hệ thống lặng lẽ trợn mắt: “...Câu nói ‘của cải không nên lộ ra ngoài’ thật sự rất đúng.”
Tiểu nha hoàn có một đôi tay khéo léo, đôi tay các nàng múa lượn trên mái tóc Biệt Vũ.
Rất nhanh đã giúp Biệt Vũ búi lên một kiểu tóc phức tạp lại đẹp mắt, cài lên hai chiếc lưu tô trâm xinh xắn, thậm chí để khiến sắc mặt nàng trông hồng hào hơn, nha hoàn còn tô son cho Biệt Vũ.
Lúc này Biệt Vũ trông cũng có vài phần tư sắc.
Biệt Vũ thường sẽ không tốn quá nhiều thời gian vào những chuyện này, đơn giản búi một cây trâm cài tóc, đã là sự nhượng bộ lớn nhất mà nàng dành cho tu tiên giới này rồi.
Sau khi thu thập thỏa đáng xong, các nha hoàn vây quanh Biệt Vũ hài lòng gật đầu.
“Bộ dạng bây giờ mới thỏa đáng này. Quý khách, mời theo chúng ta đi diện kiến chủ nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-102.html.]
Biệt Vũ mím môi, nàng đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng dùng năng lực giao tiếp kinh thiên động địa của mình thuyết phục chủ nhân phủ đệ.
Đi theo nha hoàn xuyên qua một hành lang dài, nha hoàn đẩy cánh cửa trước mắt ra.
Các nàng cúi đầu, cung kính hô: “Chủ nhân, quý khách đã đến.”
Biệt Vũ đứng ở một bên, đè nén dục vọng muốn nhìn vào bên trong, lẳng lặng đứng yên chờ đợi chủ nhân phủ đệ triệu kiến.
Nửa giây sau, trong cửa truyền ra giọng nói lạnh lẽo mang theo vài phần khàn khàn, tựa như bị ngăn cách bởi vật gì đó, nghe còn có vài phần buồn bực.
“Vào đi.”
Biệt Vũ lúc này mới ngẩng đầu nhìn vào bên trong.
Người đàn ông mặc huyền y lười biếng tựa vào ghế dựa đọc văn thư, mái tóc xanh như thác đổ rơi rớt trên lụa đỏ, ngón tay cầm văn thư trắng bệch không khác gì quỷ tộc, nhưng trên người lại không hề có sát khí của quỷ tộc, tư thái rõ ràng tùy ý lại sinh ra vài phần quý khí.
Trên mặt người đàn ông che một chiếc mặt nạ tựa như khắc từ vỏ cây bạch dương, những đường vân đen vặn vẹo trên mặt nạ hiện lên một nụ cười quỷ dị, khiến người ta dễ dàng liên tưởng đến những thứ quái đản, kinh dị, có lẽ hắn căn bản không phải là nhân loại.
Chiếc mặt nạ này khiến độ kinh dị của người đàn ông tăng lên thẳng tắp, cũng vặn vẹo quý khí kia thành khí chất kinh dị khiến người ta rét run trong lòng.
Bất kỳ người bình thường nào gặp người đàn ông này e rằng đều sẽ bị dọa đến thất thanh, giống như người bình thường gặp phải dã thú vậy.
Nhưng Biệt Vũ không phải người bình thường, vậy mà nàng cũng thất thanh vì người đàn ông trước mắt.
Chỉ là vì một nguyên nhân khác thôi.
Ý của nàng là, nàng thích kiểu này.
Những người xung quanh Biệt Vũ tướng mạo mỗi người một vẻ, nhưng không thể nghi ngờ đều rất đẹp trai.
Đặc biệt là Khám Tinh Quân Phủ Bội, dung mạo của hắn đặt ở tu tiên giới này, e rằng cũng là trình độ đứng đầu.
Khi đệ tử nữ Nhận Kiếm Phong vây quanh thành một đoàn thảo luận về dung mạo của Khám Tinh Quân, Biệt Vũ luôn thần sắc nhàn nhạt không tham gia thảo luận.
Khi đó, đệ tử nữ Nhận Kiếm Phong chỉ cho rằng đây là tạo nghệ chí cao vô tình đạo của Biệt Vũ, trên thực tế Biệt Vũ căn bản không thích kiểu người như Phủ Bội.
Gu của của Biệt Vũ rất quái lạ, nàng thích hệ che mặt.
Nàng thích một người che kín hoàn toàn khuôn mặt, giống như trước mắt vậy.
Hệ che mặt chính là tuyệt nhất.
Biệt Vũ theo bản năng ôm lấy tim, nàng nói với hệ thống: “Xong phim, ta muốn động lòng phàm rồi. Không thể đồ sát hắn để cướp đoạt tài sản được nữa.”
Hệ thống mượn đôi mắt Biệt Vũ nhìn về phía nam nhân quỷ bí trước mắt.
Rada dò xét nguy hiểm thuộc về hệ thống đang phát ra tiếng còi cảnh báo chói tai với hệ thống, độ nguy hiểm của nam nhân trước mắt đã vượt quá tưởng tượng của nó.
Đây là người đàn ông duy nhất khiến hệ thống cảm thấy nguy hiểm.
“Ký chủ, người này rất nguy hiểm.” Giọng máy móc của hệ thống mang theo chút căng thẳng.
Nhưng Biệt Vũ rõ ràng không ý thức được điều này, cũng có thể nàng ý thức được, nhưng nàng không để ý.