Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-04-18 14:22:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu đối phương đủ nguy hiểm, nếu đối phương mạnh mẽ đến mức có thể bóp c.h.ế.t nàng dễ như bóp c.h.ế.t một con kiến, nàng làm gì cũng vô ích.
Chi bằng cứ thẳng thắn một chút. Ít nhất lúc c.h.ế.t cũng sẽ tỏ ra kiểu nàng chẳng hề sợ hãi.
Biệt Vũ nghiêm túc đáp lời: “Thường thường ở trong phim hoạt hình, độ đẹp trai của đám người thích che mặt tỉ lệ thuận với vũ lực của họ, ta đoán tu tiên giới chắc cũng không khác biệt lắm đâu nhỉ?”
Hệ thống dễ dàng nhận thấy tim Biệt Vũ đập nhanh hơn, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên, còn cả từ ‘đẹp trai’ nàng vừa thốt ra nữa.
Hệ thống ý thức được điều gì đó, cứng đờ lên tiếng: “Gu của ký chủ đúng là kỳ quái.”
Biệt Vũ không còn tâm trí đâu mà trả lời với hệ thống nữa.
Nàng ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt, trong đáy mắt hiện thêm vài phần chân thành, nàng khẽ nói lời cảm tạ: “Đa tạ ngài đã nhiệt tình tương trợ.”
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn về phía Biệt Vũ, hắn buông quyển sách trong tay xuống.
“Không cần khách khí như vậy, đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt mà thôi.”
Ánh mắt ẩn sau lớp mặt nạ dường như đang dõi theo Biệt Vũ — Biệt Vũ nhận thấy trên chiếc mặt nạ này không hề có bất kỳ một lỗ hổng nào, nên nàng chỉ có thể đoán mò, chứ chẳng thể nào khẳng định được.
Biệt Vũ đôi khi cũng nhặt nhạnh chút lễ nghi vốn chẳng mấy khi đi theo nàng.
Nàng dùng giọng điệu vô cùng chân thành nịnh bợ người đàn ông trước mặt — không hẳn là vì chiếc mặt nạ trên mặt người đàn ông kia hợp gu nàng, có lẽ cũng có một chút, nhưng phần nhiều hơn cả là vì tiếng chuông báo động từ hệ thống về việc người đàn ông này vô cùng nguy hiểm.
“Ngài quá khiêm tốn rồi, ta tin rằng trong quỷ thành này sẽ chẳng có bất kỳ một quỷ tộc nào lại ‘tiện tay’ giúp đỡ một nhân tộc xa lạ đâu.” Khi Biệt Vũ nói lời này, ánh mắt nàng nóng rực nhìn chằm chằm về phía người đàn ông.
Đây là sự dò xét thân phận của người đàn ông trước mắt đến từ Biệt Vũ.
…Cũng không thể coi là dò xét được.
Giọng điệu của Biệt Vũ thẳng thắn đến độ chẳng khác gì việc trực tiếp hỏi hắn có phải là quỷ tộc hay không, sao lại xuất hiện ở Ứng Tân Thành này.
Người đàn ông đương nhiên nghe ra sự dò xét trong lời nói của Biệt Vũ.
Hắn phát ra tiếng cười khẽ khàn, mang theo vài phần khẩu khí cổ quái hỏi ngược lại: “Ngươi cảm thấy chúng ta nên không quen biết nhau mới phải sao? Biệt Vũ, Biệt Cơ Nguyệt.”
Nghe thấy lời này, Biệt Vũ nheo mắt lại, đôi mắt hổ phách sắc mài mòn đi tất cả những tia giảo hoạt dò xét, trở nên thâm sâu khó lường.
Đầu óc nàng nhanh chóng phân tích, hồi tưởng lại những ký ức liên quan đến người đàn ông này.
Đây là người mà nguyên chủ vai chính quen biết ư? Gần như bất khả thi, nguyên chủ trước khi đến Lăng Vân Tông vẫn luôn ở tại địa bàn Biệt gia ở Bắc Cảnh, không thể nào tiếp xúc được với tồn tại khiến ngay cả hệ thống cũng cảm thấy nguy hiểm được.
Huống hồ Biệt Vũ có một loại trực giác, ‘Biệt Vũ’ mà người đàn ông này nhắc đến là nàng, là nàng hiện tại.
Nhưng nàng không nhớ mình đã từng gặp người đàn ông như vậy.
Ý nàng là, nếu xung quanh nàng có một người thuộc hệ che mặt, sẽ không có chuyện nàng không hề hay biết gì mới phải.
Thấy Biệt Vũ vẫn chưa ý thức được thân phận của mình, người đàn ông lại tốt bụng đưa ra thêm vài gợi ý. “Lúc trước ngươi đưa ra yêu cầu với ta, khẩu khí đâu có khách sáo như bây giờ.”
Đồng tử Biệt Vũ co rút lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-103.html.]
Vài đoạn ký ức được xâu chuỗi lại với nhau, dưới sự nhắc nhở của người đàn ông, nàng đã nhớ ra được vài điều.
Gương, yêu cầu. Lời truyền đạt của Tịch Mộng Thanh.
Kính Trung Quân tựa hồ như có thuật đọc tâm, hắn nhận thấy được hình ảnh lóe qua trong đầu Biệt Vũ lúc này, hắn ân cần bổ sung thêm: “Không chỉ có vậy đâu. Ở trấn Thanh Đài , ta cũng đã từng quan sát ngươi ở cự ly gần rồi, chỉ là ngươi không hề hay biết thôi.”
Kính Trung Quân đã quan sát thế giới này quá lâu rồi, đến độ hắn có thể ngụy trang thành bất kỳ vai trò nào, dù là người bán hàng rong, kẻ ăn mày hay là bậc quyền quý.
Biệt Vũ nheo mắt: “Vậy ngươi chính là Kính Trung Quân?”
Kính Trung Quân khẽ gật đầu: “Đây quả thực là xưng hô mà nhân loại dành cho ta.”
“Ta vẫn luôn thông qua môi giới để quan sát động thái của thế giới này.” Kính Trung Quân cúi đầu thu dọn văn thư.
Hắn thản nhiên nói: “Phàm nhân gieo trồng được mùa, yêu quái lấy vật mà hóa hình, người tu đạo phi thăng thiên giới hoặc là đọa nhập ma đạo, thiên cầu tương hội, địa tinh va chạm, thiên đạo chẳng còn đáp lại lời kêu gọi nữa, những điều này ta đều biết rõ. Có thể nói ta đã tận mắt chứng kiến tất cả biến thiên của thế giới này.”
“Lúc ta nguyện ý tạo liên hệ với nhân loại, thì nhân loại mới có thể biết được sự tồn tại của ta.”
“Nhân loại không thể nào nắm giữ và lý giải được những thứ quá xa xôi và cổ xưa đối với bọn họ, nên bọn họ đã dùng vật ‘Kính’ có thể soi rõ chân nhan để gọi ta.” Kính Trung Quân chậm rãi giải thích nguồn gốc của cái tên này.
Biệt Vũ trong lòng thất thần: “Ta suýt nữa thì cho rằng hắn định nói mình là Yog-Sothoth* ấy chứ, nhưng đây là truyện tu tiên mà, đáy biển cũng chẳng có Cthulhu*, chỉ có giao nhân thôi.”
(*Yog-Sothoth: là một thực thể vũ trụ hư cấu và là Thần Bên ngoài do HP Lovecraft tạo ra. Ông là một phần cốt lõi của Cthulhu Mythos, mà Lovecraft sẽ gọi một cách hài hước là "Yog-Sothothery". Sinh ra từ Nameless Mist , ông là tổ tiên của Cthulhu*, Hastur the Unspeakable và là tổ tiên của Voormi.)
Hệ thống đang điên cuồng ghi chép ghi chép lại lời phát biểu của Kính Trung Quân để tìm kiếm từ ngữ liên quan, tiến hành chỉnh lý hồ sơ, chẳng buồn để ý tới vị ký chủ thần kinh này.
“Ngươi là người duy nhất cảm giác được ta.” Kính Trung Quân lại ngẩng đầu lên, trong giọng điệu có thêm vài phần hứng thú.
“Bí mật của ngươi là gì?” Kính Trung Quân dùng giọng nói trầm khàn cất lời, mang theo vài phần dụ dỗ khó mà nhận ra.
Biệt Vũ không nhìn thấy mắt của Kính Trung Quân, nhưng nàng có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo tựa rắn độc kia đang từng tấc từng tấc quấn lấy nàng, không ngừng siết chặt.
Cảm giác kỳ lạ tràn ngập nội tâm Biệt Vũ.
Người đàn ông trước mắt là đáng tin cậy, hắn là tồn tại thần bí nhất, mạnh mẽ nhất trong tu tiên giới này, hắn có thể thực hiện được tất cả mọi ý nghĩ của nàng.
Chỉ cần đưa ra yêu cầu với hắn, liền có thể đạt được tất cả những gì mình muốn.
Ánh mắt Biệt Vũ trở nên thất thần, những thứ nàng muốn… đều có thể thực hiện được sao?
Đúng vậy, chỉ cần là thứ nàng muốn, Kính Trung Quân đều sẽ giúp nàng thực hiện, chỉ cần nàng mở miệng với hắn, mở miệng cầu xin hắn thứ nàng muốn đi, chỉ cần phải trả một cái giá nho nhỏ, không đáng kể mà thôi.
...Ta muốn máy chủ có card màn hình 4090ti, màn hình ngoài 240hz, còn phải có một đường truyền 5G và DLC Cyberpunk 2077: Phantom Liberty nữa.
...?
...Đây là cái quái gì vậy?
Biệt Vũ bỗng bừng tỉnh lại, sắc mặt nàng trở nên khó coi đăm đăm nhìn về phía Kính Trung Quân.
Từ khi nàng xuyên thư đến nay, đã hơn một tháng rồi. Nàng đã rất lâu không còn nghĩ đến những thứ xa vời vợi kia nữa.
Những thứ nàng muốn ở tu tiên giới này vốn không thể nào tạo ra được, trừ phi tu tiên giới này bước vào cách mạng công nghiệp.