Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-04-18 16:30:55
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là kết luận nàng rút ra được từ việc xem anime và phim truyền hình bao năm nay.

Biệt Vũ trong lòng nói với hệ thống: “Kính Trung Quân này hệt như ác ma vậy, khi hắn thực hiện được nguyện vọng của ngươi, ngươi liền phải bán linh hồn cho hắn . Ngươi xem hắn ngậm miệng không hề nhắc tới chuyện giá cả kìa, ở đây chơi trò chơi chữ với người ta đấy à.”

“...Vậy thì sao?” Hệ thống cứng đờ hỏi.

Hệ thống không cho rằng Kính Trung Quân có thể kiếm đâu ra card màn hình 4090ti, nên nó chẳng lo Biệt Vũ sẽ ước nguyện với hắn.

“Nên ta phải từ chối hắn, nhưng không thể tỏ ra quá kiên quyết, phải dùng thái độ nửa vời dụ dỗ hắn khiến hắn không chịu buông tay với ta, như vậy ta mới có thể ra sức vặt lông dê hắn được.”

Hệ thống: “...Tra nữ.”

Thế là Biệt Vũ dùng giọng điệu lạnh nhạt nói: “Báo thù Thiệu Tử Thạch chuyện nhỏ nhặt này bản thân ta cũng có thể làm được, huống hồ ta không cho rằng các sư huynh của ta sẽ bỏ qua cho hắn.”

Biệt Vũ ngừng lại một chút rồi lại nói: “Đa tạ ngài đã giúp đỡ. Ta nghĩ ta nên rời đi rồi.”

Kính Trung Quân ngưng mắt nhìn đôi mắt thản nhiên của Biệt Vũ, hắn đang phân tích cảm xúc và ý nghĩa trong đoạn lời này của Biệt Vũ.

Vài giây sau, giọng nói của hắn trở nên ôn hòa lễ phép, không còn mang theo vẻ dẫn dụ nữa.

“Cơ Nguyệt, ngươi là quý khách ta mời đến phủ, nếu như đến cả bữa trưa cũng không giữ nàng lại, e là ta sẽ thành quá keo kiệt không biết cách tiếp đãi khách mất.”

Biệt Vũ gật đầu: “Đã vậy, ta liền ở lại phủ dùng bữa trưa vậy.”

Nàng không rõ quỷ tộc ngày thường ăn uống những gì, nhưng xem cái tư thế bọn chúng chuẩn bị xẻ nàng ra ăn kia thì có thể thấy, thực đơn của chúng hẳn là khác biệt rất lớn so với nhân tộc.

Kính Trung Quân không phải nhân loại, không có nhân loại nào lại chọn định cư ở Ứng Tân Thành. Lại càng không có nhân loại nào được quỷ tộc kính nể gọi là ‘Tam hưởng khấu kính quân’.

Nhưng trên người Kính Trung Quân lại không có chút khí tức nào thuộc về quỷ tộc, hắn chỉ là không có mùi vị gì thôi. Điều này trong tu tiên giới vô cùng bất thường – không loại trừ khả năng Kính Quân đã che giấu khí tức của mình.

Bước đến trước bàn ăn, Biệt Vũ hơi ngạc nhiên ngẩng đầu, trên bàn bày biện toàn là món ăn nhân tộc.

Nàng thấy mấy món quen thuộc, đều là những món nàng và sư huynh thường ăn ở Hải Hiên Lâu.

Hiển nhiên, Kính Trung Quân đã bỏ công tìm hiểu sở thích của Biệt Vũ.

Biệt Vũ cũng chẳng khách sáo với Kính Trung Quân, nàng cúi đầu vùi đầu vào ăn ngấu nghiến, nàng cần thức ăn để bổ sung năng lực đã tiêu hao, cả bàn ăn tuy có Biệt Vũ và Kính Trung Quân hai người, nhưng người ăn cơm chỉ có một mình Biệt Vũ.

Kính Trung Quân xem ra không có ý định để Biệt Vũ nhìn thấy chân dung của mình, cho nên hắn chỉ lặng lẽ nhìn Biệt Vũ quét sạch bàn ăn không còn một mống.

Đợi đến khi Biệt Vũ cuối cùng cũng đặt đũa xuống, thức ăn trên bàn đã bị nàng ăn gần hết.

Kính Trung Quân tốt bụng rót cho Biệt Vũ một chén trà, Biệt Vũ lau miệng, nhận lấy chén ngửa cổ ừng ực uống cạn nước trà.

Ăn no uống đủ, Biệt Vũ phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Các nha hoàn lập tức thu dọn chiến trường hỗn độn trên bàn, bọn họ lại bưng lên cho Biệt Vũ một đĩa trái cây.

Biệt Vũ lười biếng tựa người vào ghế, ăn những miếng trái cây ngọt ngào, sau lưng có nha hoàn dùng lực đạo vừa phải xoa bóp vai và cánh tay cho nàng, động tác của bọn họ nhẹ nhàng tránh đi vết thương trên người Biệt Vũ.

Biệt Vũ thoải mái đến mức gà gật muốn ngủ trong chuỗi đãi ngộ này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-105.html.]

...Đãi ngộ trong phủ đệ này thật sự quá tốt, nàng lại sắp không nhịn được mà nảy sinh ý đồ xấu xa với Kính Trung Quân rồi.

Nếu không phải có lẽ nàng thật sự đánh không lại Kính Trung Quân đã sống không biết bao nhiêu năm này, thì giờ phút này nàng đã đồ sát Kính Trung Quân chiếm lấy phủ đệ này làm của riêng.

Không ai có thể ngăn cản người chơi RPG* nảy ra những ý tưởng tà ác kiểu này trong đầu.

(RPG* là viết tắt của Role-Playing Game, tức là trò chơi nhập vai)

“Mấy ngày nay là Tế điển nhật của Ứng Tân Thành, Bách quỷ dạ hành trăm năm mới có một lần sẽ được tổ chức trong thời gian gần đây.” Kính Trung Quân ở bên cạnh thong thả lên tiếng.

Nghe thấy từ ngữ xa lạ này, Biệt Vũ hơi ngẩng đầu lên. Nàng hứng thú lặp lại một lần: “Bách quỷ dạ hành?”

“Ngươi có biết cục diện hiện tại của quỷ giới không?”

Biệt Vũ gật đầu hồi tưởng lại miêu tả trong nguyên tác: “Quỷ tộc chia thành Ứng Tân Thành và bên ngoài thành, điều kiện bên ngoài thành vô cùng gian khổ, không chỉ thiếu thốn thức ăn, mà còn nguy cơ tứ phía.”

Kính Trung Quân khẽ gật đầu, hắn giải thích cho Biệt Vũ: “Cứ mỗi trăm năm, Ứng Tân Thành sẽ mở cửa thành nửa tháng. Trong thời gian này, quỷ tộc bên ngoài Ứng Tân Thành đều có thể tiến vào Ứng Tân Thành tham gia Bách quỷ dạ hành.”

“Bách quỷ dạ hành là một trường đấu quyết sinh tử theo kiểu vòng vây, hàng ngàn quỷ quái c.h.é.m g.i.ế.c lẫn nhau, mười quỷ quái cuối cùng còn có thể đứng vững sẽ là người chiến thắng.”

“Quỷ quái chiến thắng sẽ được các quỷ vương chọn đi trở thành quyến tộc của bọn họ và trở thành cư dân của Ứng Tân Thành, đây là chuyện mà quỷ bên ngoài thành cả đời theo đuổi.”

“… Ta cứ tưởng quỷ tộc là cường giả vi tôn?” Biệt Vũ hỏi.

Kính Trung Quân bình tĩnh đáp: “Quyền lợi chính là đại diện cho cường đại.”

Ánh mắt Biệt Vũ khẽ lóe lên, Bách quỷ dạ hành? Nói trắng ra chính là đấu thú tràng La Mã cổ đại.

Những dân nghèo hèn trong đấu thú tràng tựa như lũ chuột trong lồng, vì để có được một miếng phô mai, không thể không liều mạng cắn xé từng đồng bạn xung quanh.

“Chế độ tàn khốc.” Biệt Vũ đánh giá. “Quỷ tộc bên ngoài thành chẳng qua chỉ là thú vui tiêu khiển cho quỷ tộc trong thành mà thôi.”

Kính Trung Quân ngẩng đầu mỉm cười với Biệt Vũ, chỉ là nụ cười kia bị che khuất dưới lớp mặt nạ.

“Đánh giá thật thú vị.”

“Ngoại trừ Bách quỷ dạ hành ra, Ứng Tân Thành mỗi tối đều sẽ tổ chức buổi đấu giá, dùng hình thức đấu giá để bán ra một vài thứ, sẽ không có chế độ tàn khốc gì, có lẽ cái này càng thích hợp với ngươi hơn.” Kính Trung Quân nói.

Biệt Vũ ăn một quả nho xanh ngọt ngào, sau đó hé mở mí mắt liếc nhìn Kính Trung Quân.

Nàng thuận miệng nói: “Kính Quân là đang mời ta tối nay cùng ngài đồng hành sao?”

Thần sắc Kính Trung Quân không đổi, hắn hỏi ngược lại: “Vậy câu trả lời của ngươi thì sao?”

Biệt Vũ đáp ngay: “Không còn nghi ngờ gì nữa, ta chọn đi xem Bách quỷ dạ hành.” Vạn quỷ c.h.é.m g.i.ế.c lẫn nhau, nghe thôi chẳng phải đã thấy thú vị lắm sao?

Kính Trung Quân ngước mắt nhìn Biệt Vũ.

“Ngươi đối với hoạt động tàn khốc kia cảm thấy hứng thú? Ta còn tưởng rằng đánh giá của ngươi đối với nó là đang trả lời ta ‘không’.”

Biệt Vũ cười khẩy: “Quỷ tộc c.h.é.m g.i.ế.c lẫn nhau có liên quan gì đến nhân tộc ta chứ, ta không để ý đâu.”

Loading...