Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-04-18 16:31:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

... Bọn chúng đều muốn trở thành kẻ may mắn được Kính Trung Quân chọn lựa lần này, thực hiện điều ước trong lòng.

Dù là quỷ vương, bọn chúng cũng đã gần ngàn năm chưa từng gặp mặt Kính Trung Quân.

Kính Trung Quân có một tòa trạch* để ở Ứng Tân Thành, tòa trạch để kia lớn hơn phủ thành chủ gấp đôi, đây là biểu hiện tôn trọng của quỷ tộc với Kính Trung Quân. Nhưng không một con quỷ nào biết được Kính Trung Quân có luôn luôn ở trong tòa trạch để kia hay không.

(tòa trạch: chỗ ở)

Đáp án đương nhiên là phủ định, mấy trăm năm trước trong trận đại chiến tiên ma, hắn còn từng xuất hiện ở Nhận Kiếm Phong, mời Lăng Vân Kiếm Tôn Biệt Lang cùng hắn giao dịch.

Kính Trung Quân có vô vàn thân phận, hắn ít khi lấy thân phận ‘Kính Trung Quân’ xuất hiện bên ngoài, nhưng hắn quen dùng đủ loại thân phận giám sát thế giới này, tìm kiếm mục tiêu khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Bước chân của hồng long dừng lại trước mặt đám quỷ vương, mang theo tiếng ‘phì phì’ đặc trưng của hồng long phun ra từ mũi và mùi vị a xít sulfuric nồng nặc.

Các vị quỷ vương càng cúi đầu thấp hơn, gần như muốn vùi đầu vào trong đất, dường như làm như vậy mới có thể biểu hiện ra sự tôn kính của bản thân với Kính Trung Quân hơn vậy.

Tấm rèm xa liễn được vén lên, một trận tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, một đôi giày đen thêu kim tuyến rơi vào mắt các vị quỷ vương.

Hoài Thanh Quỷ Vương vùi đầu xuống đất.

Hôm nay hắn phải khẩn cầu lão gia tử một hồi lâu, mới cuối cùng khiến lão gia tử đồng ý cho phép hắn đến đấu thú tràng Bách Quỷ nghênh đón Kính Trung Quân.

Trong lòng Hoài Thanh luôn canh cánh lời của lão gia tử.

Nhất định phải dốc hết khả năng tranh thủ được sự chú ý của Kính Trung Quân, phủ Hoài Quỷ Vương bọn chúng có thể một bước trở thành quỷ vương mạnh nhất Ứng Tân Thành hay không, tất cả đều dựa vào một ánh mắt, một câu nói của Kính Trung Quân.

Hắn nhất định không thể khiến phủ Hoài Quỷ Vương bọn chúng mất mặt, cũng không thể khiến lão gia tử thất vọng.

Cho nên khi Hoài Thanh nhìn thấy đôi giày đen thêu kim tuyến này, đại não của hắn còn chưa kịp xử lý tin tức đôi giày đen này nhìn kiểu gì cũng thấy giống chân của nữ nhân hơn là của nam nhân.

Miệng của hắn đã nhanh hơn não một bước, với tốc độ nhanh nhất hô to đầy khí thế: “Hoài Quỷ Vương cung nghênh Kính Trung Quân đến tham quan đấu thú tràng Bách Quỷ.”

Nói xong lời này, Hoài Thanh mới hậu tri hậu giác ý thức được xung quanh sao lại yên tĩnh đến vậy.

Đồng thời, khí tức linh lực thuộc về nhân tộc xung quanh càng lúc càng trở nên nồng đậm.

Đây là chuyện gì? Sao lại có mùi vị của nhân tộc?

Trước khi nhận được sự xá miễn của Kính Trung Quân, Hoài Thanh không dám tự tiện ngẩng đầu lên xem sắc mặt của vị kia, thế là Hoài Thanh chỉ có thể đánh giá thần sắc của các vị quỷ vương xung quanh.

Hoài Thanh phát hiện biểu tình của bọn chúng tràn ngập một loại cảm xúc khó mà diễn tả thành lời.

Sau đó, chiếc giày đen kia nâng lên chạm vào cằm của Hoài Thanh, nó móc lấy cằm của hắn, ép buộc hắn chậm rãi ngẩng đầu lên. Hoài Thanh phối hợp với động tác của chiếc ngoa kia chậm rãi ngẩng đầu.

Trong lòng hắn có chút đắc ý, cũng không hề để ý tới động tác mang tính vũ nhục này, hấp dẫn sự chú ý của Kính Trung Quân vốn đơn giản như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-108.html.]

Đi kèm với tiếng cười khẽ quen thuộc, dung mạo của Biệt Vũ hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt của Hoài Thanh.

Người dùng giày nâng cằm hắn lên trước mắt không phải là Kính Trung Quân, mà lại là ‘tân nương’ đào hôn của hắn, vừa nhìn thấy gương mặt tươi cười cong môi của Biệt Vũ, Hoài Thanh liền cảm thấy xương sườn mình âm ỉ đau nhức.

“Ngươi quỳ ta quỳ rất thành kính, nhưng ta không phải là Kính Trung Quân.” Biệt Vũ mỉm cười chỉ chỉ người đàn ông đeo mặt nạ bên cạnh mình. “Người kia mới đúng.”

Sắc mặt Hoài Thanh lúc xanh lúc đen, nếu nói trước đó Biệt Vũ đánh hắn một trận rồi đào hôn chỉ là khiến Hoài Thanh mất mặt ở phụ cận phủ Hoài Quỷ Vương, vậy thì bây giờ Biệt Vũ mạo danh Kính Trung Quân dùng mũi chân nâng mặt hắn lên mới là vũ nhục lớn nhất.

Hắn có thể chấp nhận Kính Trung Quân nâng mặt hắn lên, lại không thể chấp nhận một nhân tộc, một món đồ ăn nâng mặt hắn lên.

Hoài Thanh nhìn về phía Kính Trung Quân, vội vàng mở miệng: “Kính Trung Quân, nữ nhân này là tân nương của ta, nàng ta ti tiện lại giảo hoạt, bày mưu tính kế đào tẩu khỏi chỗ ta, bây giờ lại đến bên cạnh ngài, thật khó mà nói nàng ta có mục đích gì khác hay không, ngài ngàn vạn lần đừng bị gương mặt xinh đẹp kia của nàng ta lừa gạt.”

Hắn nhất định phải đòi lại nữ nhân c.h.ế.t tiệt này từ trong tay Kính Trung Quân, hắn muốn hung hăng giày vò nàng ta, đánh gãy từng khúc xương trên người nàng ta, khoét từng miếng da thịt trên người nàng ta, ngâm nàng ta trong vò rượu khiến nàng ta muốn sống không được, muốn c.h.ế.t không xong.

Kính Trung Quân quay đầu nhìn về phía Hoài Thanh.

Một loại hàn ý khó mà hình dung nổi bao phủ lấy Hoài Thanh từ trên xuống dưới, khiến hắn gần như không thể động đậy. Ý nghĩ của hắn hoàn toàn bại lộ trong đôi mắt vô hình kia.

Nghe Hoài Thanh nói vậy, Biệt Vũ bật cười.

“Nếu không nhờ Kính Quân ra tay tương trợ, ta e rằng đã sớm bị vạn quỷ xé xác.” Biệt Vũ khẽ nói, nàng tình ý miên man nhìn về phía Kính Trung Quân. “Kính Trung Quân thật sự là chân quân tử.”

Kính Trung Quân là chân quân tử??

Đám quỷ vương đang bò rạp trên mặt đất trao đổi cho nhau một biểu tình kinh ngạc hóng hớt, nhân tộc này điên rồi sao? Ai cũng có thể là chân quân tử, duy chỉ có Kính Trung Quân là không thể.

Kính Trung Quân xưa nay vốn tính tình thất thường, phong cách hành sự tùy hứng đa biến, nhưng hắn tuyệt đối không thể nào là một vị quân tử, nếu hắn là một vị quân tử tuân thủ khuôn phép, bọn chúng muốn lấy lòng Kính Quân, cũng sẽ không khó khăn đến vậy.

Mà Kính Trung Quân cũng không phải là loại người sẽ lo chuyện bao đồng... Nhân tộc này đối với Kính Trung Quân mà nói, e rằng có ý nghĩa khác.

Kính Trung Quân thu lại khí thế khiến người ta sởn tóc gáy khi ngưng thị Hoài Thanh, hắn nhìn về phía Biệt Vũ, nhìn về phía gương mặt viết đầy hai chữ ‘tình ý miên man’ giả dối của nàng.

Biểu tình giả dối này, cuộc đối thoại cố tình mập mờ trên xa liễn kia. Đến nước này, Kính Trung Quân còn không hiểu Biệt Vũ đang làm gì sao?

Hắn vẫn luôn biết rõ. Biệt Vũ đang mượn thân phận của hắn để tạo thế cho chính mình.

Chuyện này rất có ý tứ, trước nay chưa từng có ai dám tính kế lên đầu Kính Trung Quân. Biệt Vũ hiển nhiên muốn làm ‘người đầu tiên’ kia.

Nhưng hắn không để ý chuyện này, đối với hắn mà nói, trước khi Biệt Vũ hoàn toàn tiêu hao hết sự kiên nhẫn của hắn, hắn không thèm để ý những tính toán nhỏ nhặt như mèo vươn móng vuốt này.

Thế là Kính Trung Quân bật ra hai tiếng cười khẽ, hắn phối hợp nói: “Cơ Nguyệt, bất kỳ ai thấy ngươi gặp nạn đều sẽ đưa tay giúp đỡ thôi.”

Hai người mỗi người ôm một bụng quỷ thai liếc mắt nhìn nhau, bật cười đầy ẩn ý.

Lời đáp lại của Kính Trung Quân càng khiến đám quỷ vương thêm tin tưởng vào suy đoán của bản thân, Biệt Vũ đối với Kính Trung Quân mà nói là đặc biệt.

Duy chỉ có Hoài Thanh là không dám tin vào mắt mình nhìn hai người tương tác, hắn vừa định lần nữa mở miệng, Biệt Vũ đã dứt khoát cắt ngang lời chuẩn bị sẵn trong lòng Hoài Thanh.

Loading...