Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-04-18 17:36:04
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đạo hữu có cao kiến gì?”
“Ngươi trước cứ đem chuyện này nói với chúng Quỷ Vương, để chúng Quỷ Vương biết có một con đường kiếm tiền như vậy, xem như là ném mồi nhử cho bọn chúng, Quỷ Vương Ứng Tân Thành có đến hơn mười vị, việc chia của chia chác này phải chia ra sao? Tính toán thế nào? Nhất định sẽ chọn ra một người công chính để quản lý và phân phối khoản tiền này.”
“Người ‘công chính’ này, là ta?” Chúc Trầm hỏi, hắn ta đã hiểu ý của Biệt Vũ.
Đám Quỷ Vương cần một người công chính giúp bọn chúng vận hành chuyện này, cho nên nhất định sẽ không ra tay với Chúc Trầm, Chúc Trầm cũng có thể nhân cơ hội này, vớt vát được một khoản, dù không nhiều, nhưng vô cùng an toàn, cũng có được sự tín nhiệm của Quỷ Vương.
Biệt Vũ cười khẽ một tiếng: “Mới chỉ là bắt đầu thôi.”
Ngay sau đó, Biệt Vũ lại cùng Chúc Trầm nói thêm rất nhiều con đường kiếm tiền ở Ứng Tân Thành này, chẳng qua cũng chỉ là về phương diện xây dựng thành phố, những thủ đoạn phát triển nông thôn thường thấy nhất ở hiện đại.
Những lời này của Biệt Vũ rơi vào tai Chúc Trầm, một thổ dân giới tu tiên, liền trở nên vô cùng thâm sâu và có văn hóa, hắn ta không khỏi suy tư, vì sao trước kia bản thân lại không nghĩ đến những phương pháp này chứ?
Nhưng Biệt Vũ cũng không phải là toàn tâm toàn ý cung cấp trợ giúp cho Chúc Trầm.
Biệt Vũ chỉ vẽ cho Chúc Trầm một chiếc bánh vẽ thật lớn, nhưng lại không có ý định nói cho Chúc Trầm biết làm thế nào để thực hiện chiếc bánh vẽ này.
Giống như quả táo treo trước mặt con lừa vậy, chỉ để Chúc Trầm nhìn thấy, nhưng lại không ăn được. Những lời này nghe khiến Chúc Trầm ngứa ngáy khó chịu, hắn ta khát khao muốn biết chiếc bánh vẽ này phải thực hiện như thế nào.
Biệt Vũ dừng lại một chút, lại nhấp thêm một ngụm trà.
Chúc Trầm vội vàng lại rót thêm một chén trà cho Biệt Vũ, hiện giờ Biệt Vũ trong mắt hắn ta đã không còn là ‘Nhân tộc’, mà là đại quý nhân của hắn ta.
Chúc Trầm sốt ruột thúc giục: “Tiếp theo thì sao? Đạo hữu, mở cửa tòa thành tiếp theo nên làm thế nào?”
Biệt Vũ thu hồi tầm mắt, dời ánh mắt xuống chiến đấu phía dưới, trong đấu thú tràng đã không còn mấy chiến sĩ Quỷ tộc vẫn còn đứng vững, nàng biết, Bách Quỷ Dạ Hành này đã sắp đến hồi kết.
Trong sự thúc giục và ánh mắt mong chờ của Chúc Trầm, Biệt Vũ khẽ nói: “Sắp kết thúc rồi.”
Sau đó nàng hướng về Chúc Trầm mỉm cười: “Thành chủ, lần sau có cơ hội, chúng ta có thể lại nói chuyện tiếp.”
Nói xong lời này, Biệt Vũ liền quay đầu chuyên tâm nhìn chằm chằm quyết đấu cuối cùng phía dưới, đồng thời cùng với đám Quỷ tộc xung quanh cùng nhau vì những chiến sĩ này mà vỗ tay cổ vũ.
Sở dĩ nàng hiểu rõ về Chúc Trầm như vậy, phần lớn là nhờ nội dung liên quan đến quỷ thành Ứng Tân trong nguyên tác không hề ít.
Vị Thành chủ Chúc Trầm này là một kẻ cuồng tiền siêu cấp, nói là cuồng tiền cũng không đúng lắm, hắn ta là một nhà chính trị gia đầy tham vọng.
Với tư cách là một Quỷ tộc tay trắng làm nên, thông qua việc đ.â.m sau lưng bạn tốt mà có được địa vị như ngày hôm nay, Chúc Trầm đủ tàn nhẫn và cẩn trọng, để củng cố địa vị của mình, linh thạch đối với hắn ta mà nói là vô cùng quan trọng.
Nguyên thư từng đề cập, Chúc Trầm vì để có được đủ linh thạch mà thực hiện một loạt thay đổi đối với quỷ thành Ứng Tân. Biệt Vũ không ngại bản thân lợi dụng cốt truyện nguyên tác để khiến Chúc Trầm chú ý đến mình.
Chúc Trầm muốn nói lại thôi, nhưng Biệt Vũ đã không còn để ý đến ý tứ của hắn ta nữa, hắn ta cũng chỉ có thể bỏ xuống ý niệm muốn bắt chuyện với Biệt Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-112.html.]
Hắn ta nhìn chằm chằm chiến đấu phía dưới, hồn vía lên mây mà vỗ tay.
Nhân tộc có thể đi theo bên cạnh Kính Trung Quân quả nhiên bản lĩnh phi phàm, nếu không sao có thể được Kính Trung Quân coi trọng? Hiện giờ Chúc Trầm xem như đã lý giải được nguyên nhân Kính Trung Quân mang theo Nhân tộc bên người.
Lời Nhân tộc này nói ra không chỉ giàu ý nghĩa sâu xa, mà còn có thể chỉ ra một cách chuẩn xác vấn đề của Ứng Tân Thành hiện giờ và khốn cảnh mà Chúc Trầm đang đối mặt.
Chúc Trầm không hề nghi ngờ, Biệt Vũ có thể đưa ra vấn đề này, nhất định cũng có phương án giải quyết.
Chỉ là Biệt Vũ không muốn cung cấp trợ giúp cho mình, Chúc Trầm hiểu rõ, nàng đương nhiên sẽ không miễn phí cung cấp trợ giúp cho hắn ta.
Hắn ta nhất định phải có một vài điều kiện có thể khiến Biệt Vũ động lòng, mới có thể khiến Biệt Vũ vì hắn ta mà phục vụ.
Biệt Vũ từ chối nói chuyện tiếp với hắn ta, là cho hắn ta đủ thời gian để suy nghĩ xem điều kiện gì có thể khiến Biệt Vũ vì hắn ta mà phục vụ.
Kính Trung Quân vẫn luôn nhìn chăm chú phía dưới, không hề có bất kỳ động tác nào, tựa như tượng đá. Nhưng Biệt Vũ hiểu rõ, hắn tuyệt đối đã nghe xong toàn bộ cuộc đối thoại của mình và Chúc Trầm, nhưng không hề có bất kỳ biểu hiện nào.
Hắn không mở miệng hỏi han, Biệt Vũ cũng sẽ không cùng hắn giải thích gì cả.
Biệt Vũ chỉ cần mượn địa vị của Kính Trung Quân ở Quỷ tộc để tạo thế cho mình mà thôi, Kính Trung Quân không nói gì là tốt nhất, nếu không Biệt Vũ còn phải tốn thêm chút nước bọt để giải thích gì đó với Kính Trung Quân.
Sau khi Bách Quỷ Dạ Hành kết thúc, chúng Quỷ Vương mời Kính Trung Quân ở lại tham gia yến tiệc chúc mừng tối nay, nói là yến tiệc chúc mừng, nhưng mọi người đều biết đây là bữa tiệc tối chuẩn bị riêng cho Kính Trung Quân. Tối nay có lẽ là bữa tiệc xa hoa nhất Ứng Tân Thành này.
Kính Trung Quân nhìn về phía Biệt Vũ, hắn đối với Ứng Tân Thành này chẳng có chút hứng thú nào, bất cứ thứ gì hiện giờ trong mắt Kính Trung Quân đều không thú vị bằng Biệt Vũ.
Lời Biệt Vũ vừa rồi cùng Chúc Trầm nói, Kính Trung Quân hoàn toàn nghe hết vào tai, trái tim vốn phần lớn thời gian đều chẳng có chút d.a.o động nào của hắn bị lông vũ khẽ lướt qua, đến mức hắn khát khao tò mò Biệt Vũ đang tính toán chủ ý gì.
“Cơ Nguyệt, tối nay ngươi còn muốn xem gì nữa không?” Thanh âm ôn nhuận của Kính Trung Quân vang lên.
Nghe Kính Trung Quân nói như vậy, đám Quỷ tộc tại hiện trường lập tức dời ánh mắt lên người Biệt Vũ.
Biệt Vũ xoay chuyển tròng mắt: “Náo nhiệt cũng xem xong rồi, Kính Quân tiếp theo cùng ta đi xem buổi đấu giá có gì hay ho đi.”
Kính Trung Quân khẽ gật đầu, đáp ứng thỉnh cầu của Biệt Vũ.
Hai người động tác nhanh chóng lên xa liễn, cũng không cùng đám Quỷ Vương tại hiện trường chào hỏi hay gì đó, Hồng Long chở theo hai người nhanh chóng hướng về phương hướng buổi đấu giá đi đến, bỏ lại một đám Quỷ Vương mặt mày ngơ ngác nhìn nhau.
Xích Hổ Quỷ Vương mặt mày không vui hừ lạnh một tiếng.
“Nhân tộc này đúng là được đằng chân lân đằng đầu.” Xích Hổ Quỷ Vương nói, mấy vị Quỷ Vương khác tán đồng gật đầu.
Lang Nha Quỷ Vương hướng về phương hướng xa liễn đi xa nhìn thoáng qua, hắn ta sắc mặt âm lệ nói: “Kính Trung Quân nhất định không thể luôn bảo vệ Nhân loại này, đây là địa bàn của Quỷ tộc, đợi đến khi Kính Trung Quân đối chán ghét nàng ta, nàng ta chẳng phải chính là đồ ăn trong mâm của chúng ta sao? Hiện giờ cứ để nàng ta cuồng vọng một trận đi.”
Chúc Trầm nghe đám Quỷ Vương kể lể bất mãn đối với Biệt Vũ, hắn ta không nói một lời, không chuẩn bị gia nhập thảo luận của đám Quỷ Vương.