Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-04-18 18:12:08
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ta e rằng Kính Trung Quân cũng không vui vẻ gì khi thấy cảnh tượng này.”

Kính Trung Quân cầm chén trà, im lặng nhìn Biệt Vũ mượn thân phận của mình để lừa gạt nhân viên này. Biệt Vũ rất biết cách tạo thanh thế cho bản thân, da mặt cũng thật dày.

Nhân viên hiểu ý của Biệt Vũ, hắn lộ ra vẻ mặt áy náy.

“Thật xin lỗi, tiểu thư. Danh sách đấu giá của chúng ta đã công bố từ hai ngày trước, không ít quý khách đều vì nhân tộc này mà đến. Nếu hôm nay nhân tộc kia không có mặt ở buổi đấu giá, dạ mại tràng khó tránh khỏi bị người ta dị nghị.”

Biệt Vũ gật đầu, nàng vốn cũng không định đòi Trác Oanh về từ tay dạ mại tràng.

Đây chỉ là một thủ đoạn Biệt Vũ sử dụng, mục đích thật sự của nàng ẩn giấu trong câu nói tiếp theo.

“Nếu đã vậy, ta cũng không muốn làm khó các ngươi.” Biệt Vũ nói.

Nhân viên thở phào nhẹ nhõm.

“Hôm qua, Hoài Thanh đã đòi người từ chỗ các ngươi mang đi một nữ nhân tộc.” Biệt Vũ nói.

Nhân viên chú ý tới việc Biệt Vũ gọi thẳng tên Hoài Thanh quỷ vương, điều này có nghĩa địa vị của Biệt Vũ nhất định ở trên Hoài Thanh quỷ vương.

Thế là nhân viên nghĩ ngợi rồi đáp: “Đúng vậy. Nhưng nghe nói ở trước phủ Hoài Thanh quỷ vương, nhân tộc kia đã chạy mất rồi, hiện tại Hoài Thanh quỷ vương vẫn chưa tìm được nhân tộc kia. Có lẽ đã bị quỷ tộc khác xâu xé rồi cũng nên.”

Biệt Vũ lắc đầu: “Không sao. Ta có chút tư thù với nhân tộc kia, nàng ta đã trộm đi một số đồ vật của ta, những đồ vật đó rất quan trọng với ta.”

Nhân viên cảm thấy mình sắp nghênh đón một cơ hội thăng chức tốt đẹp, bởi vì trước khi đưa Biệt Vũ đến chỗ Hoài Thanh quỷ vương, dạ mại tràng đã thay cho Biệt Vũ một bộ tân nương phục, còn đồ vật vốn có trên người Biệt Vũ thì bị dạ mại tràng tịch thu.

Chỉ là thời gian quá gấp gáp, dạ mại tràng vẫn chưa kịp tiến hành phân loại, định giá vật phẩm trong túi càn khôn của Biệt Vũ.

“Tiểu thư, ta có thể đem túi càn khôn của nhân tộc kia đưa cho ngài, để ngài tiện tìm kiếm đồ vật bị nhân tộc kia trộm đi, thế nào?” Nhân viên ân cần nói.

Biệt Vũ kinh ngạc nhìn nhân viên kia, rồi ngữ khí có phần vui mừng nói: “Thật sao? Có phải quá phiền phức cho ngươi không?”

Nhân viên kia đáp: “Không vấn đề gì, đây chẳng phải chuyện gì to tát cả. Ta đi lấy cho ngài ngay đây.”

Có thể bán cho vị đại nhân vật này và Kính Trung Quân một nhân tình mới là đại sự, chỉ là một cái cẩm nang thôi mà, có đáng là bao.

Sau khi nhân viên rời đi, Biệt Vũ cười vỗ vỗ vai Kính Trung Quân.

“Kính Trung Quân, đa tạ.”

Kính Trung Quân giả vờ không hiểu hỏi: “Vì sao phải nói lời cảm tạ?”

Biệt Vũ lanh lẹ chớp mắt: “Đều nhờ thân phận của ngươi, ta mới có thể lấy lại túi càn khôn của mình.”

Kính Trung Quân mỉm cười nhìn Biệt Vũ: “Nếu ngươi muốn, ngươi còn có thể đạt được nhiều hơn thế nữa.”

Biệt Vũ bật cười, răng khểnh nhọn khẽ cắn môi dưới đỏ thắm, căng mọng, trông có vẻ hoạt bát lại đáng yêu, chỉ là người hiểu Biệt Vũ đều biết, khi nàng lộ ra vẻ mặt này, tức là nàng đã chuẩn bị sẵn sàng đào hố chôn người.

“Nhiều hơn? Thật hay giả vậy?” Biệt Vũ hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-114.html.]

Nếu Trác Oanh rơi vào tay đám quỷ tộc này, e là khó thoát khỏi cái chết.

Kính Trung Quân nhìn về phía Biệt Vũ, đôi mắt đen láy ẩn sau lớp mặt nạ bạch hoa chăm chú nhìn nàng, tựa như vực sâu thăm thẳm.

“Ngươi biết đấy, chỉ cần ngươi đưa ra ‘yêu cầu’ với ta, ta đều có thể thỏa mãn ngươi.” Kính Trung Quân cất giọng trầm khàn, mang theo vẻ dụ dỗ rõ ràng.

Biệt Vũ nhìn Kính Trung Quân qua lớp sa lung, thần sắc nàng có chút hoảng hốt, trong lòng lần nữa nảy sinh một loại cảm giác sai lệch kỳ lạ.

Nhưng ngay giây sau đã bị tiếng cảnh báo chói tai từ hệ thống đánh thức.

“Cảnh báo! Cảnh báo! Có người đang cố vượt tường lửa! Khởi động trạng thái cảnh giới cấp một.”

Biệt Vũ bừng tỉnh lại, nàng nheo mắt, tỉnh táo hỏi: “Trác Oanh là hàng hóa tối nay sao?”

Kính Trung Quân dời tầm mắt, hắn biết lần dụ dỗ Biệt Vũ này của mình lại thất bại rồi, ý chí của Biệt Vũ quả thật kiên định.

Phần lớn mọi người dưới sự dẫn dụ của Kính Trung Quân đều sẽ thẳng thắn bộc lộ dục vọng của mình, ngoại trừ Biệt Vũ và Biệt Lang, Biệt gia sao…

Kính Trung Quân khẽ gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ngươi có cần ta giúp ngươi vớt Trác Oanh ra khỏi dạ mại tràng này không?” Kính Trung Quân mỉm cười nói: “Ta có thể giúp ngươi, chuyện này đối với ta chỉ là chuyện giơ tay nhấc chân mà thôi.”

Biệt Vũ cảnh giác ngẩng đầu: “Chuyện này tính là ta đưa ra yêu cầu với ngươi sao?”

Kính Trung Quân nói: “Đương nhiên.”

Biệt Vũ thở dài: “Chuyện ngươi chỉ cần giơ tay nhấc chân là xong lại tính là một phần giao dịch của chúng ta, điều này khiến ta cảm thấy thật sự không đáng. Thôi bỏ đi.”

“Ồ?” Kính Trung Quân nhíu mày dưới lớp mặt nạ, Trác Oanh này cũng xem như là một cái bẫy Kính Trung Quân giăng ra cho Biệt Vũ.

Giống như việc Kính Trung Quân đưa ra đề nghị hắn có thể giúp Biệt Vũ thu thập Thiệu Tử Thạch vậy.

Những điều này đều là cạm bẫy Kính Trung Quân giăng ra để Biệt Vũ đưa ra yêu cầu với hắn, dù rằng Kính Trung Quân trong đó chỉ đóng vai trò thúc đẩy.

Nay lại lần nữa bị Biệt Vũ từ chối.

Kính Trung Quân cũng cảm thấy khó hiểu, theo những gì hắn biết về Biệt Vũ, nàng vốn không phải người vô tình, ích kỷ như vậy mới đúng.

Biệt Vũ vốn dĩ là vì tìm kiếm Trác Oanh mới rời khỏi Nhận Kiếm Phong, nay đã có phương pháp cứu Trác Oanh, nàng lại trực tiếp từ bỏ, thật sự không có chút khí chất của người tu tiên và lòng thương xót cứu độ chúng sinh nào.

Chẳng lẽ chỉ là vì không muốn để hắn được như ý?

“Ta chỉ có thể nói với đệ tử Mậu Âm Các, sư muội đáng thương của bọn họ đã lưu lạc đến Ứng Tân Thành và bị tàn nhẫn sát hại rồi.” Biệt Vũ dửng dưng nói, nàng xòe tay: “Ta biết ngươi muốn biểu đạt điều gì.”

“Nhưng ta ở Ứng Tân Thành này, ngay cả bản thân mình còn khó bảo toàn. Ta có thể giúp một người, nhưng đó phải là trong tình huống bản thân ta cũng an toàn, nếu bản thân ta khó bảo toàn, ta lấy gì để giúp nàng ta?”

Nói trắng ra, Trác Oanh đối với Biệt Vũ chỉ là người xa lạ, dù Biệt Vũ rất muốn làm chút gì đó để giúp đỡ đồng bào của mình. Nhưng đó cũng cần phải xem xét tình huống. Tình huống hiện tại, Biệt Vũ không thích hợp phát tán lòng đồng tình của mình.

Ít nhất hiện tại là không thích hợp.

Loading...