Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-04-21 00:50:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe được tiếng bước chân Biệt Vũ, người đàn ông mang mặt nạ gỗ bạch hoa rợn người này ngẩng đầu nhìn về phương hướng Biệt Vũ.

Hắn mở miệng, thanh âm vẫn như cũ ôn nhuận lại thấm vào đó một cổ lãnh ý.

“Cơ Nguyệt, ngươi thật khiến ta cảm thấy kinh ngạc.”

Biệt Vũ nhướng mày: “Ta sẽ xem như ngươi đang khen ta vậy.”

“Tính nhẫn nại của ta không tốt, ngươi lại từ chối ta hết lần này đến lần khác.” Kính Trung Quân nói: “Không chỉ như vậy, ngươi cũng lợi dụng ta hết lần này đến lần khác.”

Biệt Vũ trong lòng bĩu môi, đánh rắm, nàng rất ít khi minh xác từ chối Kính Trung Quân, nàng chỉ là dùng thái độ hàm hồ không rõ ràng mà tê liệt Kính Trung Quân, mượn đó câu dẫn Kính Trung Quân, hảo tiếp tục mượn thân phận Kính Trung Quân làm càn.

Biệt Vũ kéo một cái ghế đẩu ngồi xuống, nàng vươn ngón tay tại trong giỏ trái cây chọn tới chọn lui, hoàn toàn không xem mình là người ngoài.

Đồng thời, nàng lơ đãng nói: “Kính Trung Quân, chúng ta nói cho rõ ràng đi.”

“Trên đời này không thể có bữa trưa miễn phí, ngươi chỉ nói cho ta, có thể hướng ngươi đưa ra yêu cầu, lại chưa từng nói cho ta phải vì ngươi trả giá cái gì? Nhìn mới biết, ngươi một chút đều không thành thật, ta phải làm sao cùng một người lén lén lút lút làm giao dịch?”

Nghe được lời này của Biệt Vũ, Kính Trung Quân cơ hồ sắp bị làm tức giận đến bật cười.

“Biệt Vũ, Biệt Cơ Nguyệt à, ngươi quả nhiên là một kẻ tâm cơ sâu tựa biển.” Kính Trung Quân cười nói, thanh âm của hắn xen lẫn nộ khí khiến vật phẩm trong phòng đều rung động theo, thủy tinh phát ra thanh âm răng rắc răng rắc.

Kính Trung Quân thừa nhận bản thân không nói cho Biệt Vũ về chuyện cái giá phải trả là vì dụ dỗ Biệt Vũ cùng hắn giao dịch.

Nhưng Biệt Vũ rõ ràng biết điểm này, không muốn cùng hắn giao dịch, lại cố ý làm ra tư thái do dự không quyết để Kính Trung Quân luôn cảm thấy có hy vọng.

Thợ săn ưu tú nhất thường thường lấy tư thái con mồi xuất hiện.

Biệt Vũ hướng miệng nhét một quả anh đào, nàng ngẩng mắt nhìn về phía Kính Trung Quân, thần sắc nghiêm túc lại chân thành mà nói: “Ta tại Ứng Tân Thành nhận được rất nhiều sự chiếu cố của ngươi. Thôi thì như này đi, ngươi trước đừng vội. Ngươi nói xem cái giá phải trả là gì, nói không chừng có lẽ ta sẽ cùng ngươi giao dịch?”

Kính Trung Quân trầm tư một lát, nhìn về phía khuôn mặt chân thành của Biệt Vũ, hắn cảm thấy cơn giận vừa rồi như có thể thiêu đốt tâm can, giờ phút này cũng đã vơi đi không ít.

Nhỡ đâu Biệt Vũ là thật sự muốn cùng hắn giao dịch thì sao?

Vì thế Kính Trung Quân nói: “Cái giá phải trả rất đơn giản, ta chỉ cần ngươi đem tam hồn của ngươi thế chấp cho ta là được, ngươi cứ yên tâm, chỉ khi nào ta cần, ta mới lấy đi chúng. Trong lúc ngươi vẫn còn sống, tam hồn ấy vẫn sẽ an ổn nằm trong thân thể ngươi mà không tổn hao gì.”

Nghe được lời này của Kính Trung Quân, Biệt Vũ bừng tỉnh đại ngộ, nàng hơi rũ mắt xuống duy trì biểu tình bình tĩnh.

Thực tế, nàng đang ở trong lòng điên cuồng mắng chửi: “Vãi, ta biết ngay cái thứ này là bản tu tiên giới của Mirror Master hoặc Raphael mà, trừ ác ma ra còn có ai sẽ muốn linh hồn của người khác chứ?”

Hệ thống yên lặng trả lời: “Biết đủ đi, ít nhất Kính Trung Quân chỉ cần tam hồn của ngươi. Nếu hắn là ác ma tây huyễn truyền thống, ngay cả thất phách đều sẽ không để lại cho ngươi đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-119.html.]

Kính Trung Quân ngẩng mắt, lời nói trung lãnh ý nhạt đi, lần nữa trở nên ôn nhuận, khiêm hòa.

“Thế nào? Muốn cùng ta giao dịch không? Ngươi có thể đề ra bất luận thứ gì mà ngươi muốn.”

Biệt Vũ dứt khoát hỏi: “Ngươi có thể cho ta card màn hình 4090ti không?”

“Đương nhiên.” Kính Trung Quân lập tức đáp, sau đó hắn dừng lại một chút nói: “Chỉ cần ngươi có thể nói cho ta biết card màn hình 4090ti là cái gì.”

Biệt Vũ lắc đầu, nàng biết Kính Trung Quân là không có khả năng lấy ra card màn hình 4090ti nàng muốn, bởi vì Biệt Vũ cũng không biết bí mật kỹ thuật của chip cao cấp này, thì Kính Trung Quân sao mà biết được?

Biệt Vũ cười rộ lên, sau đó dứt khoát lưu loát trả lời: “Ta cự tuyệt.”

Không khí chung quanh Kính Trung Quân lạnh xuống.

Biệt Vũ lần nữa hỏi: “Vì sao ta phải đem tam hồn bán cho một người không thể thỏa mãn mong muốn của ta? Nếu là ngươi, ngươi sẽ đáp ứng sao?”

Kính Trung Quân cũng cười, tiếng cười khàn khàn của hắn trung xen lẫn vài phần lãnh ý cùng bực tức.

Kính Trung Quân rất ít khi đối với linh hồn sinh vật ngũ giới cảm thấy hứng thú, tại quá khứ, hắn tại quan sát cùng lữ hành dài đằng đẵng trung, ngẫu nhiên hắn sẽ vì một câu chuyện, một hồi diễn xuất hoặc là một bi kịch xúc động.

Vì bọn họ thực hiện nguyện vọng.

Nhưng những thứ này đều chỉ là lạc thú Kính Trung Quân quan sát mà có được, đối với những người hứa nguyện linh hồn hắn cũng không cảm thấy hứng thú.

Từ trước tới nay, chỉ có hai linh hồn khiến Kính Trung Quân nảy sinh ‘ý muốn’ chiếm đoạt.

Một là Lăng Vân Kiếm Tôn Biệt Lang, nhưng đối với linh hồn này, Kính Trung Quân cũng chỉ có chút ‘hứng thú’ mà thôi, nên khi bị Biệt Lang từ chối, hắn cũng không biểu hiện phản ứng quá nhiệt tình.

Người còn lại chính là Biệt Vũ, linh hồn của Biệt Vũ vô cùng rực rỡ động lòng người, điều này hoàn toàn khác với những linh hồn mà Kính Trung Quân từng thấy, trong linh hồn của Biệt Vũ có một mảnh vỡ lấp lánh, thật sự quá chói mắt.

Đến nỗi Kính Trung Quân nóng lòng muốn đào mảnh vỡ kia ra, xem rốt cuộc là thứ gì, đem tam hồn của Biệt Vũ đặt vào bình thủy tinh để trưng bày, đó sẽ là vật sưu tầm tuyệt vời nhất.

Nhưng sự thật lại là, Kính Trung Quân không chỉ bị Biệt Vũ cự tuyệt, còn bị Biệt Vũ hung hăng đùa bỡn một phen, điều này sao có thể không khiến Kính Trung Quân tức giận.

Một sự thật nực cười, Kính Trung Quân hai lần bị con cháu Biệt gia từ chối, xương cốt người Biệt gia luôn cứng rắn như vậy sao?

Ánh mắt Kính Trung Quân hoàn toàn lạnh xuống, ẩn sau chiếc mặt nạ bạch dương, không còn mang theo bất kỳ thần sắc nào, chỉ là một mảnh lạnh lẽo vô tình.

Hắn dùng giọng điệu lạnh lùng, vô tình đến đáng sợ nói: “Quan hệ giữa chúng ta kết thúc rồi.”

Biệt Vũ vẫn duy trì tư thế một tay đặt trong giỏ trái cây chọn lựa, vừa tốt bụng nhắc nhở: “Kính Trung Quân, quan hệ giữa hai người chúng ta vốn dĩ rất bình thường, không cần phải nói mập mờ đến như vậy.”

“Từ thời khắc này trở đi, ngươi không còn là quý khách của Kính phủ, ngươi sẽ không còn nhận được sự che chở của ta.” Kính Trung Quân lạnh lùng tuyên bố.

Loading...