Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 284: Cái “nhà ma” này của anh không chuyên nghiệp

Cập nhật lúc: 2025-04-09 07:48:56
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông kia trang điểm thì không ra người, chẳng ra ma, hoàn toàn không có tí chuyên nghiệp nào, nhìn cứ như một “con ma làm thêm” tạm thời bị kéo lên sân khấu.

Mặc Thiên liếc nhìn vào trong sân, lại nhìn kỹ gương mặt người đàn ông.

Một lúc sau thì hơi thất vọng lắc đầu:

“Cái nhà ma này của anh không chuyên nghiệp.”

Người đàn ông vừa nghe thế, sắc mặt liền tỏ vẻ không vui.

Thực ra hắn ta không phải nhân viên nhà ma, mà là một streamer chuyên thể loại phiêu lưu mạo hiểm rất nổi tiếng, tên là 【Sơ Thất thích thám hiểm】, có lượng fan cực đông, rất hot.

Hôm nay hắn đến đây là do có người trả tiền cao mời tới livestream, nhân tiện PR cho cái “nhà ma” này, tăng chút độ hot.

Cầm tiền của người ta, thì phải làm cho ra trò.

Tuyên truyền thì tất nhiên phải nói tốt, không thể để mất danh tiếng bản thân.

Sơ Thất vừa nghe Mặc Thiên chê “không chuyên nghiệp”, lập tức quay camera hướng vào căn biệt thự, rồi giới thiệu cho Mặc Thiên và khán giả trong livestream:

“Cảnh trí trong nhà ma này đều do đội ngũ chuyên nghiệp thiết kế, hiệu ứng âm thanh cũng là thiết bị cao cấp, tính đến giờ, trong số các nhà ma tôi từng thám hiểm qua, thì nơi này tuyệt đối là top đầu trong giới nhà ma!”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Mặc Thiên:

“Cô gái xinh đẹp, cô nói không chuyên nghiệp — vậy cô chỉ ra xem, không chuyên nghiệp chỗ nào?”

Mặc Thiên: “Không có ma.”

Sơ Thất: “……”

Bị điên à…

Nhà ma thì ai lại thật sự có ma chứ…

Khoảnh khắc đó, Sơ Thất nhìn Mặc Thiên, lập tức nhớ lại lời dặn dò của người thuê anh ta:

“Đừng để ý đến con nhỏ như bảng màu kia, đầu óc nó có vấn đề.”

Sơ Thất cảm thấy nói chuyện với người ngốc thật sự quá khó khăn, liếc Mặc Thiên đầy chán ghét, chẳng biết nên tiếp lời kiểu gì.

Anh thì im lặng, nhưng livestream thì lại cực kỳ náo nhiệt.

Khán giả trong phòng livestream cười như nắc nẻ:

【Trong nhà ma mà có ma thật, haha, ma cũng phải bật cười!】

【Nhà ma không có ma, có phải đang lừa dối người tiêu dùng không /chó gặm đầu/】

【Đứa nhỏ nhà ai đấy? Sơ Thất, không phải anh nói không cho trẻ con vào sao? Mau cho tôi nhìn xem, cô bé này mấy tuổi rồi!】

Dòng bình luận này vừa xuất hiện, bình luận trong phòng livestream như bùng nổ, mọi người đều muốn xem rốt cuộc là đứa ngốc nào lại phát biểu câu ngu ngốc như vậy.

Là một streamer giỏi, Sơ Thất tất nhiên phải chiều fan.

Anh lập tức quay camera lại, nhắm thẳng vào gương mặt của Mặc Thiên vẫn đang đứng ngoài cổng sân.

Khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ của Mặc Thiên lập tức xuất hiện trước mắt khán giả.

Chỉ trong tích tắc, bình luận trên livestream như bị kẹt lại ba giây.

Ngay sau đó — như một bầy ong tràn ra, suýt chút nữa thì làm nổ tung cả màn hình.

【Vãi chưởng, đúng là cảm giác rung động rồi đấy!】

【Tiểu tiên nữ nhà ai thế này, streamer, anh bật filter làm đẹp đúng không đấy!】

【Anh em ơi, trong vòng 3 giây phải tra ra hết info của cổ cho tôi!】

Phòng livestream điên cuồng spam bình luận, hoàn toàn quên mất lúc trước còn đang cười nhạo con nhóc ngốc này không biết gì về “nhà ma”.

Sơ Thất đắc ý nhìn màn hình ngập tràn quà tặng, nhìn Mặc Thiên cũng thấy thuận mắt hơn hẳn.

Thái độ của hắn ta xoay 180 độ, bắt đầu trò chuyện với Mặc Thiên bằng giọng điệu dịu dàng tử tế…

Streamer với Mặc Thiên đứng bên trong và ngoài cổng trò chuyện, trong khi ba người đứng phía sau thì trong lòng đều đang tính toán.

Tất cả đều nhận ra đây là một cái bẫy.

Đương nhiên không ai muốn rơi vào mưu kế của kẻ xấu, rồi liều mình mạo hiểm xông vào trong.

Đồng thời, Đồng Anh Tư nắm lấy tay Vũ Tuyết, nói ra suy nghĩ trong lòng:

“Tuyết nhi, bây giờ chưa cần thiết phải liều xông vào.

Tên đó rõ ràng muốn dụ chúng ta mắc câu.

Bây giờ biết được vị trí rồi, ta quay về điều tra trước thông tin về ngôi nhà này, rồi mới quyết định có nên vào hay không.”

Đồng Anh Tư là cảnh sát, trong mắt cô, mạng người quan trọng hơn hết thảy.

Cô có thể tự mình đi kiểm tra bên trong, nhưng không muốn để Vũ Tuyết và những người khác mạo hiểm.

Thế nhưng sắc mặt Vũ Tuyết rõ ràng có chút do dự.

Dù sao thì cây d.a.o ngày hôm qua có ý nghĩa quá đặc biệt.

Trong lúc ba người còn đang chần chừ, Sơ Thất cầm máy quay, chuyển ống kính về phía họ.

Hắn lớn tiếng hô lên:

“Không phải mấy người tự mình muốn đến sao? Sao giờ lại sợ rồi?

Không sao đâu, bên trong rất an toàn, đảm bảo sẽ để các người bình an trở về!

Yên tâm mà vào đi, hôm qua tôi đã giúp mấy người thăm dò rồi!”

Sơ Thất đúng kiểu “mẹ hát con khen hay”, tự biên tự diễn.

Hắn sợ nhất là nhóm này không chịu vào, dù sao thì cũng là ba mươi vạn tiền phí trung gian — mấy con cá lớn thế này sao có thể để vuột mất.

Sơ Thất lại nhắc lại lời của người thuê:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-284-cai-nha-ma-nay-cua-anh-khong-chuyen-nghiep.html.]

“Nơi này có điểm đặc biệt — mỗi ngày bố trí một kiểu khác nhau!

Mai quay lại là khác liền!

Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức mở cửa, bên trong còn mời đến thứ ‘đặc biệt’ đấy, chỉ có duy nhất hôm nay thôi, qua ngày là mất cơ hội!”

Sơ Thất không hiểu dụng ý thật sự của người thuê, nhưng Vũ Tuyết và hai người kia thì hiểu.

Người đứng sau đang muốn nói với họ:

Chỉ hôm nay, bên trong nhà ma này, mới có thứ mà họ muốn biết.

Ba người do dự một lúc, cùng quay đầu nhìn về phía cổng sân, định hỏi ý Mặc Thiên.

Ai ngờ vừa nhìn tới…

Ha ha, người lúc nãy còn đứng ngoài cổng, giờ đã nhảy luôn vào trong sân, đang đứng ngay phía sau lưng streamer rồi…

Sắc mặt cả ba người cùng lúc tái mét.

Sơ Thất thấy ba người kia đồng loạt biến sắc, trong lòng đầy nghi hoặc.

Cái đám này rốt cuộc là có một đứa ngốc… hay cả ổ đều ngốc?

Hắn đầy dấu chấm hỏi, theo ánh mắt của bọn họ quay đầu lại, từ từ xoay người.

Vừa nhìn thấy…

Hồn suýt bay!

Chỉ thấy trước mặt hắn đột ngột xuất hiện một cái mặt quỷ xanh lét, lưỡi đỏ lè dài thòng, dí sát vào mặt hắn:

“Vị thiện nhân này, xin chào nha~”

“Ối giồi ôi má ơi!!”

Sơ Thất hoảng đến mức như có cái lò xo dưới chân, vèo một phát nhảy xa gần ba mét.

Nhưng chân vừa chạm đất, lưỡi liền đau nhói một cái, sau đó hắn lại bị kéo giật ngược trở lại trước mặt cái mặt quỷ đó!

Trái tim Sơ Thất như ngồi lên trò “tàu lượn siêu tốc”…

Lên xuống một phát — muốn xỉu luôn tại chỗ…

Hắn loạng choạng bị kéo về, lúc này mới nhìn rõ cái thứ trước mắt là gì.

Thì ra, cái “quỷ mặt xanh, lưỡi đỏ” đó chính là con nhỏ ngốc lúc nãy đứng ngoài cổng…

Mặt nó bôi đầy cỏ dại, nào xanh đậm, xanh nhạt, xanh rêu — tóm lại là nguyên cái mặt xanh lè.

Lại còn dán thêm một cái lưỡi đỏ chót, dài thòng dính vào cằm.

Sơ Thất ngẩn ra vài giây.

Sau đó mới phản ứng kịp — cái lưỡi đó chẳng phải là của hắn sao!?

Hắn nổi điên cúi đầu nhìn xuống —

Quả nhiên cái lưỡi dài hắn để thòng lúc nãy bị con nhóc này kéo dán lên mặt nó rồi!

Sơ Thất tức đến mức trán muốn bốc khói.

Hắn túm lấy cái lưỡi giả đang dính trên cằm Mặc Thiên, giật mạnh một cái kéo về.

“Cô, cô, cô vào đây kiểu gì đấy? Mau ra ngoài cho tôi!!”

Cùng lúc đó, phòng livestream cũng nổ tung.

Lúc nãy Sơ Thất còn rất chuyên nghiệp, dù bản thân sắp sợ c.h.ế.t khiếp vẫn không quên giữ chặt điện thoại để quay.

Gương mặt “yêu quái mặt xanh, lưỡi đỏ” vừa ló lên trên màn hình livestream, máy của streamer thì còn giữ chắc, nhưng máy của đám khán giả thì bay thì rớt, vỡ hết nửa số.

Giờ khán giả mới hoàn hồn, ồ ạt quay lại phòng stream.

Lúc này nhìn lại “tiểu tiên nữ” — chả còn tiên chút nào.

【Con điên nào đấy! Mặt xinh mà não như heo!】

【Có cái bệnh hiếm gọi là gì nhỉ… mặt đẹp nhưng não hỏng ấy!】

【Con này vào nhà ma khỏi hóa trang, diễn luôn bản chất!】

Phòng stream đầy rẫy lời chửi mắng, nhưng Mặc Thiên không đọc được.

Cô vẫn đứng trước ống kính, vô tư đóng giả ma quỷ.

Sơ Thất chỉ biết lườm trắng mắt nhìn cô.

Hắn túm lấy tay áo cô, kéo thẳng ra ngoài sân:

Vịt Bay Lạc Bầy

“Ra ngoài! Vào nhà ma phải mua vé, không vé miễn vào!”

“Ờ?” Mặc Thiên hất tay hắn ra, ngơ ngác nhìn hắn:

“Tôi đi bắt ma, sao anh lại đòi tiền tôi? Không phải anh phải trả tiền cho tôi à?”

Cô vừa nói vừa nhìn Sơ Thất, thở dài một hơi đầy tội nghiệp.

Sau đó lục trong túi đeo chéo, lấy ra một mảnh giấy vàng, nguệch ngoạc viết một dãy số:

“Đầu óc có vấn đề thì tìm tam ca tôi khám, đây là số của ảnh, ờ…”

Mặc Thiên do dự vài giây, rồi cũng thật thà bổ sung thêm một câu:

“Nhưng mà trình độ ảnh cũng chẳng cao gì mấy đâu.”

Sơ Thất: “……”

Hắn đúng là nên nhớ kỹ lời dặn của người thuê…

Đừng có chấp con nhỏ ngu ngốc này…

Bởi vì, bất kể anh nói gì, nó cũng sẽ kéo anh tụt xuống cùng trình độ thiểu năng với nó, rồi dùng cái logic vặn vẹo của nó để hạ gục anh.

Loading...