Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 347: Vạn Kiều: Chị em ơi, vui quá trời!
Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:09:53
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Hưng Đức tức đến mức không thể chịu nổi.
Trong mắt ông – một ông bố vợ cũ – thì cặp đôi “chó má” kia, vừa tặng quà vừa đưa mắt đưa tình, chẳng khác nào cố ý khoe khoang tình cảm để chọc giận con gái ông!
Vạn Hưng Đức sao có thể nhịn được.
Ông hất tay, giật mạnh cánh tay bị Cố Thiếu Đình giữ lại, rồi bước nhanh đến cạnh Vạn Kiều, nói với con gái:
“Đi, Kiều Kiều, chỗ này chúng ta không nên đến. Sau này cách xa cái nhà này càng xa càng tốt!”
Nói xong, ông định kéo Vạn Kiều rời đi.
Nhưng lần này, lại đến lượt Vạn Kiều không chịu đi.
Cô nắm lấy tay cha, nở nụ cười tự tin:
“Bố, đừng đi mà. Mình đã hứa với Thiên Thiên là sẽ ở lại rồi. Mình không đi đâu cả, ăn Tết ở đây luôn.”
Lời này khiến tim Cố Hoằng Thâm đập thình thịch, giống như có cả nghìn con thỏ đang nhảy loạn trong lòng.
Anh biết, Vạn Kiều chắc chắn không đơn giản chỉ đến đây ăn Tết.
Cô nhất định đã có sắp xếp gì đó…
Mà quả nhiên, là vợ chồng cũ, anh đoán không sai một chút nào…
Nửa tiếng sau, nhà họ Cố suýt nữa thì bị người chen vỡ…
Thì ra, Vạn Kiều đã gọi nguyên một đội người mẫu nam đến nhà họ Cố.
Không phải để làm gì đặc biệt – chỉ đơn giản là để… chơi!
Các người mẫu nam, ai nấy eo thon chân dài, ăn mặc lộng lẫy, bước vào nhà họ Cố như đi catwalk.
Có người mang hộp đồ ăn, có người xách bàn mạt chược, có người còn đem theo mấy món đồ chơi nhìn thôi cũng không hiểu để làm gì…
Những người này, thân hình ai nấy đều cực phẩm, mặt mũi cũng đẹp trai miễn chê.
Tuy so về nhan sắc thì vẫn thua mấy anh em nhà họ Cố chút xíu.
Nhưng có một ưu điểm nổi trội: biết điều!
Người mẫu nào cũng ngoan ngoãn, lễ phép, phục vụ chu đáo đến từng chi tiết.
Vạn Kiều mời tới tận hai mươi người.
So với đi đến hội sở còn có nhiều lựa chọn hơn.
Lúc này, phòng khách nhà họ Cố thật sự không chứa nổi nữa.
Nhưng Vạn Kiều quá rành nhà họ Cố.
Cô trực tiếp dắt cả nhóm người mẫu tới sảnh phụ, nơi tuy nhỏ hơn nhưng có đủ bàn trà, ghế sofa, rất tiện nghi.
Cô còn đặc biệt gọi người mang đến bữa tối giao thừa.
Ngay tại sảnh phụ, cô bày bàn, vừa ăn, vừa uống, vừa chơi, tuy nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi.
Sắp xếp xong, Vạn Kiều bắt đầu gọi hội chị em đi… vui vẻ.
Đầu tiên, cô kéo Đồng Anh Tư đi.
Cố Thiếu Đình lập tức chắn đường.
Nhưng ngay sau đó liền bị chị dâu tặng cho một cái lườm:
“Anh là ai? Có liên quan gì đến Đồng Anh Tư à?”
Vịt Bay Lạc Bầy
Cố Thiếu Đình: “…” Có liên quan thật mà…
Anh ta không cản được.
Vì rõ ràng, Đồng Anh Tư thích đi theo chị dâu hơn.
Vạn Kiều kéo Đồng Anh Tư vào sảnh phụ, sắp xếp cho cô ấy năm anh chàng đẹp trai, cùng chơi “Ma sói”.
Sau đó.
Vạn Kiều lại xuất hiện.
Cả nhà họ Cố run rẩy.
Lần này, “ma trảo” của Vạn Kiều vươn tới Diêu Phán Nhi.
Cố Nam Cảnh đang ở cạnh Diêu Phán Nhi, hai đứa nhóc quấn chặt lấy cô ấy, không động đậy nổi.
Cố Nam Cảnh thở phào nhẹ nhõm, may là còn hai cái “đuôi nhỏ” này…
Nhưng chị dâu rất nhanh đã dội một gáo nước lạnh.
Chỉ thấy Vạn Kiều dẫn theo hai anh đẹp trai bước tới:
“Nè, hai người hóa trang thành ma, chơi bắt ma với hai nhóc nhỏ.”
Hai nhóc nghe thấy “bắt ma”, lập tức phản bội cha mình trong chớp mắt:
“Woa woa woa! Chạy mau! Có maaaa!”
Cố Nam Cảnh: “…”
Vạn Kiều thành công kéo Diêu Phán Nhi đi.
Năm phút sau.
Vạn Kiều lại ra ngoài lôi người.
Lúc này, Cố Bạch Dã đang khoác tay qua vai Vũ Tuyết, trong lòng mừng rỡ: may quá, có giấy kết hôn, pháp luật bảo vệ!
Nhưng mà… có giấy cũng vô ích…
Vạn Kiều ngoắc tay về phía Vũ Tuyết:
“Tuyết nhi, gọi cả cô chú theo luôn, mình đánh mạt chược!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-347-van-kieu-chi-em-oi-vui-qua-troi.html.]
“Okay!” Vũ Tuyết đáp ngay tắp lự.
Nghĩ thêm một giây là nể mặt Cố Bạch Dã quá rồi…
Cô vỗ một cái, hất tay Cố Bạch Dã ra, dắt bố mẹ mình theo Vạn Kiều rời đi…
Những người còn lại trong phòng khách, ai nấy đều sởn gai ốc.
Chưa từng thấy người phụ nữ nào bá đạo đến mức này.
Cố Bạch Dã không giữ nổi vợ.
Chỉ còn cách giữ lấy em gái.
Anh ta kéo tay Mặc Thiên, định đưa cô đi ăn:
“Thiên Thiên, đói rồi nhỉ, đi ăn với anh, đầu bếp nhà mình làm—”
“Em muốn đi xem náo nhiệt.”
Mặc Thiên rút tay mình lại, vẫy vẫy tay với Cố Bạch Dã:
“Em đi đây, bye bye.”
Cô nàng này càng thẳng thắn.
Không cần Vạn Kiều tới mời, tự mình sang sảnh phụ.
Mấy anh em nhà họ Cố, sắp phát điên.
Cùng nhau “tổng công kích” anh cả.
“Anh cả, anh mà còn không quản, em trở mặt với chị dâu đấy!”
“Anh cả, anh nói xem, chị dâu làm thế có quá đáng không!”
“Anh cả, đừng trách tụi em, chuyện vợ con không thể nhường được.”
Cả đám lập tức định kéo nhau qua sảnh phụ giành lại vợ.
Cố Hoằng Thâm lạnh mặt, quét mắt nhìn cả bọn một lượt:
“Muốn không sống nổi đến năm sau à?”
Cả đám: “…”
Lúc các anh em còn đang giằng co.
Vạn Kiều lại xuất hiện.
Mọi người lập tức nín thở.
Hồi hộp nhìn Vạn Kiều.
Không biết lần này cô lại định làm gì.
Ồ, lần này cô đi thẳng về phía Tô Như Lan.
Cố Hưng Quốc lập tức chắn trước mặt vợ, chủ động ra tay trước:
“Vạn Kiều à, mẹ con lớn tuổi rồi—”
“Lớn tuổi rồi càng nên có mấy đứa con trai biết nghe lời.” Vạn Kiều né người qua Cố Hưng Quốc, khoác tay mẹ chồng, “Chú Cố, con trai chú đáng ghét như vậy, chú không biết à? Để mẹ con ăn Tết vui vẻ chút đi.”
Cố Hưng Quốc: “…”
Ông đành vỗ n.g.ự.c thở dài.
Không dám trách Vạn Kiều.
Chỉ còn cách nhìn vợ bị kéo đi.
Ông uất ức và tức tối, trừng mắt nhìn đám con trai đang đứng thành hàng:
“Đám nhóc khốn kiếp nhà mấy đứa, ông già này theo mấy đứa là gặp vận đen gì thế này!”
Bên kia, đám chị em vây quanh mấy anh chàng đẹp trai, ríu rít như chim chóc.
Cố Ngọc Uyên mặt mày nhăn nhó.
Bà quay sang Cố Chấn Hồng:
“Anh cả, anh nhìn xem, thế này coi được à? Nhà nào đàn bà con gái tử tế lại đi làm cái trò nhăng cuội này!”
Cố Chấn Hồng nhấp ngụm trà.
Ung dung nói với em gái:
“Chuyện tụi nhỏ, đừng xen vào. Mà cũng có gì nhăng cuội đâu, chỉ là chơi mạt chược, tán gẫu, đến nắm tay cũng chưa làm, còn rất trong sáng.”
“Anh cả, anh cứ để họ làm loạn! Vạn Kiều đúng là quá đáng, năm xưa cô ta cứ nằng nặc đòi cưới thằng cả, giờ lại không giữ nổi con, còn làm liên lụy đến Hương Vi, nhà mình đã nhịn cô ta quá nhiều rồi!”
Cố Ngọc Uyên vốn không ưa nổi Vạn Kiều.
Tính Vạn Kiều thẳng như ruột ngựa, lại nóng nảy. Ở nhà họ Cố, cô chẳng thèm nể mặt ai, bất kể là bề trên hay không, nếu không vừa ý thì một câu tử tế cũng không có.
Lần này lại làm loạn như vậy, càng khiến bà khó chịu.
Đứng một bên, Cố Hương Vi và Hạ Ngữ Nhu lập tức tiến tới dỗ dành bà lớn.
“Thất cô, đừng giận, sức khỏe là quan trọng, không đáng vì chị Vạn Kiều mà tức giận đâu ạ.”
“Đúng đó, bà nội Cố, bà đừng giận nhé! Nếu là cháu, nhất định sẽ không khiến bà tức giận như vậy đâu.”
Hạ Ngữ Nhu đứng sau lưng bà cụ, nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an.
Nhưng ánh mắt cô ta đã lướt tới chỗ Cố Hoằng Thâm.
Hạ Ngữ Nhu hối hận vì năm xưa đã không nắm bắt cơ hội.
Nhưng…
Từ nay về sau, cô sẽ không để lỡ nữa!