Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 129
Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:58:14
Lượt xem: 364
Trương Hùng nghiêm túc nhìn về phía Hứa Mỹ Lam, ánh mắt rất nghiêm túc, không phải anh ích kỷ mà không nghĩ lấy mấy thứ này ra, tiền thật sự rất dễ làm cho người ta có tham vọng, anh không muốn dùng những thứ này để kiểm tra lòng người! Kể cả những người thân thiết nhất cũng như vậy.
Hứa Mỹ Lam nghe vậy ngạc nhiên ngẩng đầu lên, anh nói những lời này là có ý gì, chẳng lẽ anh không tin tưởng chú Đổng và những người khác sao, nhưng tại sao lại đồng ý cho bọn họ ở trong nhà?
Suy nghĩ của Hứa Mỹ Lam đều viết hết lên trên mặt cô, Trương Hùng bật cười, búng nhẹ lên trán cô một cái, “Đừng suy nghĩ lung tung, anh chỉ đề phòng thôi, làm chuyện gì cũng phải chừa một đường để còn lui không phải sao!”
“Ồ, em hiểu rồi!” Hứa Mỹ Lam trong lòng buồn bực, bởi vì những lời anh nói khiến người khác nghĩ đến hướng khác được không?
“Được rồi, em cũng mệt mỏi rồi, em mau đi nghỉ ngơi đi!” Trương Hùng không nói còn không có cảm thấy, nhưng vừa nói ra, liền cảm thấy cơ thể toàn thân mệt mỏi. Hứa Mỹ Lam gật đầu một cái, trực tiếp leo lên giường đi ngủ, một lát sau, trên giường liền phát ra tiếng thở đều đều.
Trương Hùng cười bất đắc dĩ, cô chìm vào giấc ngủ rất nhanh, sau khi hôn nhẹ lên môi Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng cầm lấy chiếc sọt phía sau, tìm một khoảng cách ở mép giường không xa, để dược liệu ủ trước ngọn đèn.
Ngày hôm sau mới tờ mờ sáng, Hứa Mỹ Lam đã tỉnh dậy, thấy Trương Hùng đang ôm cô ngủ ngon lành, Hứa Mỹ Lam cẩn thận gỡ hai tay đang ôm eo cô ra, chắc là Trương Hùng quá mệt mỏi, nên đã không bị đáng thức.
Hứa Mỹ Lam tay chân nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo sửa sang bản thân rồi liền mở cửa đi ra ngoài, trong sân im ắng, cửa phòng ngủ nơi chú Đổng và Hứa Bưu ngủ vẫn đóng chặt và không có một chút động tĩnh nào cả.
Con gấu lớn bị Trương Hùng săn bắt đã không còn ở trong sân, nói như vậy nhất định đã được xử lý tốt, cũng không biết hôm qua bọn họ bận rộn tới khi nào.
Trong lòng nghĩ chuyện đó, Hứa Mỹ Lam không hề chậm tay, chỉ mất chưa đầy một tiếng đồng hồ để làm một bàn ăn sáng đầy đủ chất dinh dưỡng, đủ màu, đủ hương, đủ vị.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Hứa Bưu đi về nhà xưởng để chuẩn bị cho công việc lái xe vào ngày mai, chú Đổng và Trương Hùng cũng đi theo lên huyện chuẩn bị bán tất cả thịt và da mà bọn họ đã xử lý đêm qua.
Ba người một xe, vừa lúc mỗi người cũng không nhàn rỗi, Hứa Mỹ Lam không có gì muốn mua nên không đi cùng. Hôm nay cô cũng thật sự rất bận, quần áo hôm qua cô đều đã thay và giặt sạch sẽ rồi. Còn chuẩn bị ba ngày lương khô cho bốn người bọn họ.
Ba giờ chiều, Trương Hùng và chú Đổng mới từ huyện trở về, bọn họ bán mọi thứ với giá ba trăm hai mươi đồng tiền.
Mấy người rất vui vẻ, một bữa cơm ăn rất là hài hòa, nửa đêm ba người đang ngủ say thì trong sân truyền ra một tiếng động nhỏ.
Trương Hùng đang ngủ say đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt sắc bén trong bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-129.html.]
Trương Hùng lẳng lặng bước xuống giường, ra khỏi phòng, mà không gây ra một tiếng động nào, nếu Hứa Mỹ Lam nhìn thấy điều này, nói không chừng cô đã sớm kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm!
Rõ ràng hôm qua người này còn trong dáng vẻ giả vờ mò mẫm từ từ trong bóng tối, một chút cũng không hề tỏ ra cơ thể nhanh nhẹn chỗ nào.
Trương Hùng đứng ở một nơi không có ánh trăng chiếu đến, chăm chú nhìn người ở trong sân. Không nhìn thì không biết, vừa thấy liền doạ nhảy dựng lên.
Trương Hùng nghiến răng nghiến lợi, cho dù người này có thành tro bụi, anh cũng sẽ không bao giờ quên người chị dâu cả trên danh nghĩa kia, Tiểu Dương!
Khiêm tốn, lễ phép trước mặt người khác, cô ta là người con dâu ngoan ngoãn, cũng là một người chị dâu cả được mọi người hết lòng khen ngợi. Nhưng chẳng ai biết rằng người này sau lưng lại biến thái đến mức nào.
Có lần anh tận mắt chứng kiến con mèo nhà bên cạnh Trương Phú Quý dễ dàng bị cô ta khống chế, sau đó thừa dịp xung quanh không có ai cô ta liền lột da sống con mèo.
Khi đó anh chỉ mới mười tuổi, đột nhiên nhìn thấy một cảnh tượng m.á.u me như vậy, anh hoàn toàn thay đổi tam quan*, sốt cao không hạ, suốt ba ngày ba đêm mới có thể dần hạ sốt.
**[Tam quan: Tam quan là một từ gốc Hán (Hán tự: 三观) thường dùng để nói về cách mà một người nhìn, đánh giá về các sự vật, sự việc trong thế giới. Tam quan được cấu thành từ 3 yếu tố gồm:
+Thế giới quan hay vũ trụ quan: Chỉ quan điểm căn bản của mọi người đối với cuộc sống bao gồm toàn bộ thế giới cùng với quan hệ giữa con người và thế giới bên ngoài.
+Nhân sinh quan: Là chỉ thái độ cùng cách nhìn đối với mục đích ý nghĩa cơ bản của nhân sinh.
+Giá trị quan: Là chỉ cái nhìn cùng đánh giá tổng thể của một người đối với tầm quan trọng, ý nghĩa của sự vật khách quan chung quanh (bao gồm con người, sự vật sự việc).]
Sau đó không bao lâu, anh lại bị cô ta dụ dỗ ném vào trong núi sâu, nếu không phải gặp được thầy thì anh đã bị sớm thú rừng ăn thịt từ lâu rồi!
Cũng từ đó, Trương Hùng bắt đầu trở nên thờ ơ, anh không ngờ hôm nay người này lại lặp lại trò cũ, nửa đêm mò đến nhà mình mà anh không hề biết mục đích là gì!
Nhưng mà, cô ta tới cũng thật đúng lúc, anh đang lo lắng tìm không thấy cơ hội để trả thù người phụ nữ này và hỏi cô ta một chút chuyện, hiện tại vừa lúc đưa tới cửa!
Suy nghĩ trong lòng, bên cạnh Tiểu Dương cũng đã lần mò vào nhà chính cách anh cũng không xa. Trương Hùng nín thở chờ đợi con mồi chui đầu vào lưới!