Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-07-02 18:03:07
Lượt xem: 233
Trong lòng không khỏi chửi thầm, “Vì sao lớn lên tốt như vậy lại vội vã kết hôn!”
Tội nghiệp cho cô ta, một cô gái hai mươi ba tuổi, đến bây giờ vẫn chưa có đối tượng yêu đương!
May mắn thay, cô gái nhỏ có tố chất tâm lý tốt, cô ta cũng chỉ thoáng hâm mộ một chút rồi cũng liền tan biến đi!
Sau khi đăng ký thông tin cá nhân, cô gái nhỏ lấy một chiếc chìa khóa từ trên cổ xuống, cúi xuống mở ngăn kéo ra, lấy ra một số lượng lớn chìa khóa treo cùng nhau, lúc này mới dẫn ba người đi lên lầu một phía bên phải, vừa đi vừa giới thiệu cho bọn họ.
“Nhà khách của chúng tôi có tổng cộng ba tầng, tầng hai và tầng ba là nơi khách dừng chân ở.”
Vừa nói, cô gái nhỏ vừa dẫn ba người bọn họ đi tới trước một cánh cửa gỗ, đẩy cửa gỗ ra, bên trong lại có hai cánh cửa một bên trái và một bên phải. Chẳng qua hai cái cửa gỗ này so với bên ngoài nhỏ hơn nhiều, trên cửa lần lượt viết hai chữ “nam” và “nữ”.
Cô gái nhỏ chỉ tay vào hai cánh cửa, rồi nói với ba người: “Đây là nhà tắm, đây là nhà tắm nam, còn đây là nhà tắm nữ, nhưng nếu quý khách muốn tắm, cần phải đến quầy đóng tiền trước, chỉ có hai xu thôi!”
Sau đó, cô gái nhỏ đưa ba người bọn họ đến chỗ đun nước sôi và nhà vệ sinh, lúc này mới đem chìa khoá phòng hai trăm lẻ một và hai trăm lẻ hai cho bọn họ.
Căn phòng trong nhà khách không lớn cũng chỉ khoảng chục mét vuông, ngoài chiếc giường đôi ra thì chỉ có một món đồ duy nhất chính là chiếc bàn kê đầu giường.
Cũng may bọn họ cũng không chê, để hành lý sang một bên, đến quầy thuê hai cái bình thuỷ, đổ đầy nước rồi mang trở về phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-144.html.]
Đây là dùng để rửa mặt vào buổi tối, bọn họ có một bình giữ nhiệt riêng để đựng nước uống, một bình nước đủ uống trong một ngày, chú Đổng cũng có một cái, là cái mà chú ấy thường hay dùng.
Làm xong tất cả, ba người trở về phòng nghỉ ngơi, mười hai giờ trưa, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng đang ngủ say, ngoài cửa đột nhiên truyền đến “phanh phanh phanh” của tiếng đập cửa. Hai người trên giường tỉnh dậy ngay lập tức.
“Mỹ Lam, Tiểu Hùng, mau dậy đi, nắng phơi khô m.ô.n.g rồi!” Nghe thấy giọng nói của chú Đổng, Hứa Mỹ Lam ngồi dậy, hai tay dùng sức xoa xoa gương mặt.
“Cha đây là kích động quá mức đi!” Cô dùng ánh mắt oán hận liếc nhìn Trương Hùng, Trương Hùng nghe vậy liền cười phá lên, tiếng cười trầm đục vang vọng bên tai, làm cho lỗ tai của Hứa Mỹ Lam nóng lên, tay chân nhanh chóng bò ra khỏi giường, cách Trương Hùng rất xa.
Dường như chỉ có như vậy mới có thể làm nhịp tim của chính mình trở lại bình thường.
Đường phố ở Kinh Thành vô cùng náo nhiệt, đủ loại người chen chúc nhau đi trên đường, một cậu trai thanh niên đi xe đạp huýt sáo với một cô gái đang đi bên đường.
Chú Đổng vừa lắc đầu vừa cảm thán ở đây thật phát triển, một bên lại xem hăng say, thỉnh thoảng ở trên đường cái có một chiếc ô tô bốn bánh lướt qua như một cơn gió, để lại tro bụi ở sau m.ô.n.g xe.
Hứa Mỹ Lam nhìn đủ loại người, trong lòng dâng lên rất nhiều cảm xúc, ở Kinh Thành phồn hoa so với nông thôn nhỏ nơi bọn họ sinh sống, chẳng khác gì là trời và đất. Cô nhớ lại kiếp trước khi cô ngoài ý muốn qua đời, ở nông thôn nhà nào cũng xây nhà kiểu Tây, đường xi măng được làm đến tận cửa nhà.
Chỉ trong vòng mấy chục năm mà thay đổi quá nhanh! Nó giống như biến đổi từ một đứa trẻ chập chững biết đi hay đang bi bô bập bẹ tập nói, phút chốc liền biến thành một thanh niên cường tráng mạnh mẽ!
Chỉ là không biết tương lai nơi này có thể phát triển giống như kiếp trước nơi cô ở hay không, nếu như vậy, nếu vậy, có nghĩa là cô có thể chứng kiến từ khi mới sơ khai đến tiến bộ mạnh mẽ!
“Mấy đứa con nhỏ tuổi còn tinh mắt, nhìn xem nơi đó có phải là nơi giới thiệu phòng ở hay không?” Đang mê mẩn ngắm nhìn khung cảnh xung quanh thì bất ngờ bị chú Đổng cắt ngang, Hứa Mỹ Lam lập tức hoàn hồn, lúc này mới nhớ ra rằng chính mình vẫn còn một nhiệm vụ phải làm, đó là tìm chỗ giới thiệu phòng ở. Nhìn theo hướng chỉ tay của chú Đổng, tấm bảng gỗ phía trên đúng thật là có ghi chỗ giới thiệu phòng ở.