Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-07-02 18:04:27
Lượt xem: 278
Hơn nữa bây giờ kỳ thi tuyển sinh đại học đã được khôi phục lại, nhiều thí sinh sẽ được nhận vào các trường đại học hàng năm, một số sinh viên sẽ ở lại làm việc sau khi tốt nghiệp.
Trong trường hợp công ty không bố trí nhà ở, việc mua và thuê nhà rất cần thiết đối với họ!
Càng nhiều người mua nhà thì giá nhà đất đương nhiên sẽ tăng, như thế theo như Hứa Mỹ Lam nói, bọn họ sẽ không bị lỗ nếu cho thuê nhà!
Sau khi quyết định xong, ba người cũng không chậm trễ, chuẩn bị trực tiếp đến gặp giám đốc Tiền để thương lượng về thủ tục mua nhà, nếu đã có nhà ưng ý rồi, chú Đổng cũng không muốn đi nữa, hôm nay ông ấy định ra ngoài đi dạo một mình.
Trước khi đi, chú Đổng đưa cho Trương Hùng một thứ gì đó được gói trong một chiếc khăn tay, bên trong phồng lên Trương Hùng biết rằng bên trong chắc chắn là tiền.
Một lần nữa đem tiền trả lại cho chú Đổng, “Cha, chúng con có đủ tiền mua nhà rồi, cha dành dụm vất vả như vậy, sao có thể tùy tiện tiêu xài được!”
Chú Đổng nghe vậy thổi râu trừng mắt, “Như thế nào, các người định lúc tôi già rồi sẽ không nuôi tôi đúng không. Con trai tôi mua nhà, tôi hỗ trợ thêm một ít có làm sao!”
Nhìn thấy chú Đổng thật sự rất tức giận, Hứa Mỹ Lam vội vàng xoa dịu mọi chuyện: “Cha đừng nóng giận, cha tức giận như vậy chúng con sẽ rất là đau lòng đấy. Cha xem, chúng con thật sự có tiền mua nhà, nếu không có đủ tiền, chúng con sẽ không khách sáo như vậy, chúng con sẽ trực tiếp mở miệng hỏi cha!”
Sợ chú Đổng sẽ không tin, Hứa Mỹ Lam đã cho chú Đổng xem tiền. Số tiền họ đưa thực sự đủ để mua hai ngôi nhà, lúc này ông ấy mới không mạnh mẽ nhét tiền cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-147.html.]
Mặc dù tiền đã lấy về nhưng chú Đổng vẫn không thèm để ý đến Trương Hùng, Trương Hùng biết chú Đổng thực chất tính tình như một đứa trẻ nên không so đo với ông ấy.
Giám đốc Tiền nhìn thấy Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng còn nhiệt tình hơn ngày hôm qua, sau một vài lời chào hỏi, bọn họ đã đi vào vấn đề chính.
Sự việc diễn ra rất suôn sẻ, sau khi giao tiền và thay đổi giấy chứng nhận bất động sản, hai căn nhà thực sự thuộc về Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng!
Thật ra bản thân Hứa Mỹ Lam cũng không ngờ rằng Trương Hùng lại viết tên của hai người họ lên giấy chứng nhận bất động sản, khi đi làm thủ tục Trương Hùng bảo cô ra ngoài đợi, nhưng Hứa Mỹ Lam cũng không nghĩ nhiều, dù tiền mua nhà cũng đều là tiền của Trương Hùng, cho nên cô cũng không có gì để nói.
Hiện tại trong lòng cô đang suy nghĩ xem có nên bán một ít vật tư trong không gian không, trong không gian của cô có rất nhiều trứng gà và số lượng gà cũng tăng lên hàng chục con, tích góp lên nếu mua không được căn nhà lớn, thì chắc cũng sẽ mua được một căn nhà nhỏ mấy chục mét vuông, như vậy cô cũng có nhà của chính mình!
Lại không nghĩ rằng, Trương Hùng lại cho cô một bất ngờ lớn như vậy, mắt cô cay xè, Hứa Mỹ Lam cố nén lại, không muốn Trương Hùng nhìn thấy chính mình chật vật như vậy. Nhiều năm như vậy, vô luận kiếp trước hay hiện tại, đây là lần đầu tiên có người đối tốt với cô như vậy!
Nhà đã mua xong, bước tiếp theo là dọn dẹp nhà, cái tứ hợp viện này kết cấu giống như nhà của bọn họ trong thôn, so với nhà trong thôn còn nhiều hơn hai phòng khách, dư lại chính là một cái sân rộng rãi.
Hứa Mỹ Lam thích nhất là cây nho ở trong sân, bởi vì đã trồng lâu lắm rồi, rễ cây nho to bằng cổ tay trẻ con, cành của nó đã bị chủ nhà cũ cố định bằng tre ở phía trên bức tường sân và phía trên đầu, vừa lúc tạo thành một cái lều che nắng, Hứa Mỹ Lam đã tưởng tượng ra cảnh lấy một chiếc ghế xếp và nằm dưới đó để tận hưởng cái mát vào mùa hè!
Bởi vì là nhà riêng nên họ dọn dẹp rất cẩn thận. Đồ đạc, bàn ghế, ghế dài trong nhà tất cả đều đầy đủ hết. Sở dĩ ngôi nhà này sẽ đắt đỏ như vậy, cũng cộng thêm cả những đồ dùng này, nhưng vì một chút kinh ngạc này, bọn họ vui vẻ một thời gian, dù sao đây đều là đồ đạc làm bằng gỗ xưa chế tạo ra, có thể bị chủ nhà tính chung cả phòng ở cùng nhau bán cho bọn họ, chỉ có thể nói bọn họ đã gặp may mắn!