Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái tử gia Bắc Kinh là kẻ mù quáng trong tình yêu. - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-02-05 23:33:42
Lượt xem: 0

“Tất nhiên là làm em!!!”

 

Bàn tay bắt đầu trợt khắp người tôi, trong hung hăng lại kèm theo chút dịu dàng khắc chế.

 

Anh ấy còn cầm tay tôi đỡ lấy anh ấy.

 

Từng chút từng chút lấp đầy trái tim tôi. (Xin hãy tha thứ cho tâm hồn màu vàng của tui =))) )

 

Tôi cũng không biết trận chiến này kéo dài bao lâu mới kết thúc, chỉ có thể nói Hoắc lão cẩu đúng là càng già càng dẻo dai, tám múi cơ bụng kia quả thực danh bất hư truyền!

 

Hôm sau, tôi mệt mỏi đến mức không nhấc nổi một ngón tay, ngủ đến tận mười giờ.

 

Hoắc Cẩn Thần đã ngồi vào bàn làm việc.

 

Tôi lồm cồm bò dậy ôm lấy eo anh ấy, dụi đầu vào lưng anh ấy: “Hoắc tổng, hôm nay là thứ bảy mà.”

 

Hoắc Cẩn Thần hôn lên mu bàn tay tôi, tiếp tục xem tài liệu.

 

“Hoắc lột da ~ Anh dậy từ mấy giờ thế ~”

 

“Ngứa da phải không? Sớm hơn em bốn tiếng.”

 

“Anh không buồn ngủ ư?”

 

Anh ấy quay đầu lại, nhìn tôi với vẻ mặt cười như không cười: “Bị em ầm ĩ cả đêm có ngủ được đâu, hết nghiến răng tới nói mớ, còn lăn qua lăn lại.”

 

“Anh... anh qua cầu rút ván! Chưa gì đã chê em rồi!”

 

Hoắc Cẩn Thần kéo tôi ngồi lên đùi anh ấy, những ngón tay thon dài lại bắt đầu nghịch ngợm: “Em nói thử anh nghe anh qua cầu rút ván kiểu gì? Ây... ây ây, em chạy cái gì?”

 

Sự thật chứng minh, đừng bao giờ đấu khẩu với Hoắc lão cẩu!

 

Tịnh Tịnh nhắn tin hỏi thăm tình hình chiến đấu.

 

【 Nguy cơ đã được giải trừ. 】

 

【 Tuyệt vời ~ Xem ra mình vẫn ngồi vững vị trí mẹ vợ tương lai! Ha ha ha~】

 

【... 】

 

Mấy tháng kế tiếp, Hoắc lão cẩu không biết xấu hổ mà ngang nhiên ra vào nhà tôi.

 

Mỹ danh là: Hướng dẫn công việc cho tôi.

 

Công việc gì mà phải hướng dẫn trên giường!?

 

Tôi cảm thấy hình như mình đã ký khế ước bán mình cho Hoắc Cẩn Thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thai-tu-gia-bac-kinh-la-ke-mu-quang-trong-tinh-yeu/chuong-8.html.]

 

Một ngày làm hai phần công việc, ban ngày đi làm ở Thừa Phong, buổi tối về nhà vẫn không thể nghỉ ngơi bình thường.

 

Mới qua một khoảng thời gian mà cả người tôi đã phù phiếm vô lực.

 

Đúng là nhà tư bản trời đánh!

 

Hôm nay tôi tắm rửa xong, nghe thấy Hoắc Cẩn Thần đang gọi điện thoại:

 

“Quyết định mở hội đồng thẩm định vào thứ sáu tuần sau, nhớ gửi lời mời cho tôi trước.”

 

“Ừm, đúng rồi! Cô bé kia tuy lanh lợi nhưng còn thiếu kinh nghiệm, những điều cần lưu ý trong lần thẩm định này anh nhắc nhở cô ấy nhiều hơn một chút.”

 

“Cả hai người đều không quá ổn trọng, bình thường để ý họ một chút, ừm.”

 

Anh ấy gọi điện thoại xong, thấy tôi cứ nhìn chằm chằm vào mình, anh ấy còn cố tình búng tay một cái trước mặt tôi.

 

“Hoắc Cẩn Thần ~ anh nói ai không chín chắn?”

 

“Em và tai mắt của em chứ ai!”

 

“Người vừa nói chuyện điện thoại với anh là anh Tạ?”

 

“Chứ em nghĩ là ai?”

 

“Anh giám sát em? Không đúng, anh Tạ biết mối quan hệ của chúng ta từ khi nào vậy?”

 

“Cô bé vô lương tâm, anh làm tất cả những điều này là vì ai? Hơn nữa, nếu đến bây giờ mà anh Tạ vẫn không nhìn ra mối quan hệ của chúng ta đúng là uổng phí bao nhiêu năm làm việc.”

 

Tôi nghe xong xấu hổ và tức giận muốn chết, chỉ biết vùi đầu vào trong chăn. Sau này đến công ty tôi biết đối mặt với anh Tạ như thế nào đây!!!

 

“A a a a, chắc chắn anh ấy sẽ cho rằng tôi cặp kè với đại gia! Danh tiếng của em đều bị anh hủy hoại rồi!!”

 

Hoắc Cẩn Thần cảm thấy rất buồn cười, kéo tôi dậy, vuốt lại mái tóc rối bù giúp tôi.

 

“Cặp kè với đại gia cái gì, mối quan hệ bạn trai bạn gái đàng hoàng lại bị em nói thành mờ ám như vậy.”

 

Bởi vì anh không biết nội tâm em đang bất an.

 

Em không biết vì sao anh thích em.

 

Vì sao lại đối xử tốt với em.

 

Em không dám hỏi, vì sợ mình không thể nhận được câu trả lời mình mong muốn.

 

Em không cách nào tự thuyết phục bản thân tiếp tục mối tình này.

 

Anh không biết em tham luyến sự ấm áp lúc này biết bao nhiêu.

Loading...