Thâm Tình Lặng Lẽ - Chương 240. “Tổng tài bá đạo”?
Cập nhật lúc: 2025-01-19 15:42:59
Lượt xem: 15
Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Uyển Nhu vẫn cảm thấy tiếc bộ váy dạ hội mà cô đang mặc. Thế nên, Triệu Uyển Nhu cố gắng thuyết phục Thái Lãnh Hàn:
- Thật ra, chiếc váy này cũng không đến nỗi tệ mà!
Thái Lãnh Hàn gật đầu:
- Đúng vậy, chiếc váy rất đẹp!
Triệu Uyển Nhu thừa thế xông lên:
- Nếu đã như vậy, em có thể không mặc áo khoác dày được không? Che mất chiếc váy đẹp như thế này… thật sự rất đáng tiếc!
Bộ dáng phụng phịu của Triệu Uyển Nhu khiến cô vừa mang nét kiều mị của một nàng công chúa, lại vừa đáng yêu và đáng thương như một chú thỏ nhỏ. Vẻ đẹp đầy cảm xúc đó của Triệu Uyển Nhu làm cho lòng dạ của Thái Lãnh Hàn mềm ra như bánh đa nhúng nước, đồng thời cũng làm cho đầu óc của hắn trở nên mê muội đến mất kiểm soát. Thế nên, Thái Lãnh Hàn bất giác buột miệng nói ra lời thật lòng của mình:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/chuong-240-tong-tai-ba-dao.html.]
- Chính vì em đẹp như thế cho nên anh mới muốn giấu đi! Em đẹp như thế, chỉ để cho anh ngắm là được rồi!
Triệu Uyển Nhu sửng sốt. Phương Hiệp Hòa đang đứng bực dọc ở cạnh đó cũng đờ ra. Họ vừa nghe được gì thế nhỉ? Tảng băng lạnh ngắt và ngốc nghếch nào đó hình đang… thả thính? Đúng không? Hắn đang gián tiếp khen Triệu Uyển Nhu xinh đẹp, đồng thời, vừa gián tiếp vừa mạnh mẽ bộc lộ rằng hắn yêu cô sâu đậm đến mức không muốn chia sẻ niềm vui được ngắm nhìn vẻ đẹp của cô cho bất cứ kẻ nào khác. Đây là điều mà một tảng băng ngàn năm trong mặc định của mọi người, Thái Lãnh Hàn, có thể nói ra được hay sao?
Nhưng thật sự là Thái Lãnh Hàn đã nói ra, và mặc dù giọng của hắn không qua to, nhưng cũng đủ rành rọt để mọi người trong nhà nghe rõ ràng. Triệu Uyển Nhu nhanh chóng cảm nhận được gương mặt của cô nóng bừng hết cả lên. Còn Phương Hiệp Hòa thì có cảm giác toàn bộ sự lo lắng, bực tức và nôn nóng từ nãy tới giờ của anh chẳng khác gì một trò cười. Bởi vì, so với câu nói bị anh xúi giục ban nãy, thì câu thốt ra từ tận đáy lòng của Thái Lãnh Hàn lúc này càng tăng thêm sự chân thật và chân thành hơn hẳn.
Thái Lãnh Hàn dường như cũng nhận ra mấy câu do hắn nhất thời buột miệng đã mang đến sự chấn động không hề nhỏ cho cả Phương Hòa và Triệu Uyển Nhu. Hắn nhìn chằm chằm đôi gò má đang ửng hồng như quả đào vừa chín tới của cô, trong lòng thoáng chút căng thẳng. Những lời ban nãy hắn vừa nói liệu có quá… đường đột hay không? Triệu Uyển Nhu sẽ không cảm thấy hắn quá chiếm hữu, quá “bá đạo”, quá… đáng ghét chứ?
Mặc dù những lời kia đều là lời thật lòng, nhưng Thái Lãnh Hàn không có ý xem Triệu Uyển Nhu như một món hàng mà hắn muốn chiếm hữu, muốn sở hữu đâu. Chỉ là… hình dung đến việc dáng vẻ xinh đẹp này của Triệu Uyển Nhu sẽ thu hút ánh nhìn và sự chú ý của nhiều người khác, những người đó cũng có rất nhiều ưu điểm và rất thích hợp với Triệu Uyển Nhu,… trong lòng của hắn có chút không vui. Nhưng mà, sự không vui đó chỉ có một chút thôi, một chút xíu thôi. Dù sao thì, trong lòng của Thái Lãnh Hàn từ trước đến nay, Triệu Uyển Nhu lúc nào cũng xứng đáng được mọi người tán thưởng, khen ngợi.
Thái Lãnh Hàn càng nghĩ càng cảm thấy hối hận không thôi. Tại sao hắn lại không biết giữ mồm giữ miệng một chút kia chứ. Ngộ nhỡ bây giờ Triệu Uyển Nhu cảm thấy hắn vừa đáng ghét vừa có thần kinh không bình thường giống như những gã tổng tài trong những truyện mà cô viết thì phải làm sao bây giờ? Trong các tác phẩm của Triệu Uyển Nhu, những gã tổng tài kia chẳng có gã nào là nam chính chính cả, cũng chẳng có gã nào có kết cục tốt đẹp hết. Bỗng nhiên Thái Lãnh Hàn ủ ê trong lòng. Hắn có cảm giác Triệu Uyển Nhu đã, đang và sẽ đánh đồng hắn với những nhân vật là tổng tài vừa đáng ghét vừa đáng sợ vừa đáng căm giận lại còn đáng bị khinh bỉ kia.
Thật ra, Thái Lãnh Hàn cảm nhận và suy đoán không hề sai. Trước kia, trong nỗi ấm ức vì cuộc hôn nhân bị ép buộc, cộng với cơn hờn dỗi vì cảm thấy bị tảng băng lạnh lùng ngốc nghếch nào đó ngó lơ, Triệu Uyển Nhu đã mang hết toàn bộ bất mãn và ác cảm của mình thể hiện vào những nhân vật “tổng tài bá đạo” trong truyện. Tức là, xét theo một khía cạnh nào đó, Thái Lãnh Hàn chính là nguyên mẫu của những nhân vật “tổng tài bá đạo” vừa đáng ghét vừa đáng sợ vừa đáng căm giận lại còn đáng bị khinh bỉ kia.
Tuy nhiên, đó là chuyện của trước đây. Mấy tháng nay, Thái Lãnh Hàn bận rộn với công việc của Tập đoàn Thắng Lợi đến tối mắt tối mũi nên chưa có thời gian đọc bộ truyện mới mà Triệu Uyển Nhu vừa bắt tay vào viết. Thế nên Thái Lãnh Hàn không hề biết, trong số những nhân vật là “tổng tài bá đạo” vừa đáng ghét vừa đáng sợ vừa đáng căm giận lại còn đáng bị khinh bỉ kia, đã có một gã tổng tài ngốc đến mức đáng yêu xuất hiện. Và hiện tại, rất nhiều độc giả đang kêu gào thảm thiết ở khung bình luận, mong muốn Triệu Uyển Nhu, chính là tác giả của truyện, nâng “vị thế” của tổng tài kia lên thành nam chính luôn rồi.