Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thâm Tình Lặng Lẽ - Chương 244. Tâm trạng mâu thuẫn và phức tạp

Cập nhật lúc: 2025-01-24 15:46:01
Lượt xem: 12

Sau khi bỏ những lời thị phi ở sau lưng, Triệu Uyển Nhu và Thái Lãnh Hàn điềm nhiên sóng bước bên nhau tiến về phía bàn ký tên. Tuy nhiên, Thái Lãnh Hàn chưa bao giờ là người dễ bỏ qua như thế, đặc biệt là với những kẻ đã dám xúc phạm đến tiên nữ trong lòng của hắn. Thế nên, trước khi vào hội trường, Thái Lãnh Hàn vẫn ngoái nhìn và ghi nhớ đặc điểm của những người phụ nữ vừa châm chọc Triệu Uyển Nhu. Sau đó, khi đã vào bên trong Hội trường, Thái Lãnh Hàn tiếp tục chú ý quan sát để nhớ tên họ và chức danh, nơi làm việc hoặc quan hệ của từng người phụ nữ nhiều chuyện kia, Tiếp đến, Thái Lãnh Hàn lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Lê Thiên Chi, luật sư kiêm “tình báo” của Tập đoàn Thắng Lợi:

 

“Điều tra về những người này giúp tôi.”

 

Khi thấy Lê Thiên Chi trả lời bằng hai ký tự OK, Thái Lãnh Hàn mới tạm hài lòng, cất điện thoại vào túi. Sau hôm nay, hắn nhất định sẽ dạy cho đám nhiều chuyện kia một bài học. Trong quá khứ, Thái Lãnh Hàn chỉ là một thằng nhặt ve chai, hắn đã có thể dựa vào m.á.u “chó điên” trong người mà không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn hại đến những người mà hắn yêu quý. Thì nay, khi Thái Lãnh Hàn đã là Tổng Giám Đốc của Tập đoàn Thắng Lợi, hắn càng không cho phép bản thân bỏ qua khi những người mà hắn yêu thương bị kẻ khác làm tổn thương. Nhất là khi, đối tượng bị tấn công bằng bạo lực ngôn ngữ ấy lại là Triệu Uyển Nhu, và nguyên nhân sâu xa lại bởi vì có liên quan đến hắn.

 

Bên trong hội trường có điều hòa không khí, nên chẳng mấy chốc, hơi lạnh đã tan đi. Thái Lãnh Hàn bước lùi xuống một chút, đứng sau lưng của Triệu Uyển Nhu. Rời khỏi bàn tay mềm mại thơm thơm của Triệu Uyển Nhu, trong lòng của Thái Lãnh Hàn cũng trầm xuống. Nhưng hắn vẫn cố gắng cắn răng nhịn sự hụt hẫng, đưa tay cởi chiếc áo khoác to sụ trên người của Triệu Uyển Nhu xuống. Ngay lập tức, đã có một nhân viên phục vụ tiến tới, nhận lấy chiếc áo khoác ấy và mang đến máng vào giá áo trong góc khuất. Thái Lãnh Hàn gật nhẹ đầu, trong lòng thầm khen những người tổ chức bữa tiệc nào rất chu đáo và tỉ mỉ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/chuong-244-tam-trang-mau-thuan-va-phuc-tap.html.]

Sau khi được tháo chiếc áo khoác nặng nề, Triệu Uyển Nhu cảm thấy nhẹ nhàng hơn hẳn. Bộ váy dạ hội của cô cũng phát huy tối đa công dụng của nó, thu hút không ít những ánh nhìn về phía Triệu Uyển Nhu, trong đó vừa có sự ngưỡng mộ, sự chiêm ngưỡng và cả sự ghen tị. Triệu Uyển Nhu không quan tâm ánh mắt của những người xung quanh. Một phần là bởi vì tính cách của cô vốn đã rèn luyện được sự bình thản trước cái nhìn của kẻ khác; nhưng phần lớn hơn là bởi vì Triệu Uyển Nhu vừa nhìn thấy được những bóng dáng quen thuộc, những điều khiến cô quan tâm hơn.

 

Thế là Triệu Uyển Nhu hớn hở tiến về phía của những người thân quen đang đứng. Nhưng đi được vài bước, Triệu Uyển Nhu mới nhận ra, Thái Lãnh Hàn không đi theo. Triệu Uyển Nhu quay lại, nhanh chóng bắt gặp nét hụt hẫng thẫn thờ của Thái Lãnh Hàn. Trong lòng Triệu Uyển Nhu bỗng nhói lên một cái, xót xa. Lúc này cô mới nhớ ra, dường như đây là lần đầu tiên Thái Lãnh Hàn đến tham dự buổi dạ tiệc của Hiệp hội các Mạnh thường quân. Đa số những người đến làm khách ở đây đều không phải là chỗ quen biết với Thái Lãnh Hàn. Trong lúc này, Triệu Uyển Nhu lại còn bước đi trước một mình như thế. Không cần phải suy nghĩ nhiều, Triệu Uyển Nhu cũng có thể đoán được, trong lòng tảng băng ngốc nhà cô chắc chắn là lại đang suy diễn linh tinh nữa rồi.

 

Thái Lãnh Hàn đúng là đã suy diễn linh tinh. Việc Triệu Uyển Nhu tỏ ra nhẹ nhõm như trút được một gánh nặng khi vừa được tháo chiếc áo khoác kia ra đã giáng một đòn khá mạnh vào tâm hồn đầy vết thương của hắn. Vừa rồi, Triệu Uyển Nhu còn bước đi về phía trước như thế, càng khiến Thái Lãnh Hàn có cảm giác cô đang muốn rời bỏ hắn. Lòng dạ của Thái Lãnh Hàn như miếng thịt dưới tay đầy bếp làm xíu mại, bị băm cho nát bét. Hắn vừa sợ hãi, muốn kéo Triệu Uyển Nhu lại. Hắn vừa lo lắng, muốn nối gót theo Triệu Uyển Nhu. Nhưng đồng thời, hắn lại vừa sợ vừa lo, không biết phải hành động như thế nào để Triệu Uyển Nhu đừng vứt bỏ hắn.

 

Tâm trạng của Thái Lãnh Hàn mâu thuẫn và phức tạp như thế, chính hắn cũng không thể hiểu nổi, không thể biết được rốt cuộc bản thân đang nghĩ gì, đang muốn gì và cần phải làm gì. Thế nên, Tổng giám đốc của Tập đoàn Thắng Lợi vẫn giữ gương mặt lạnh ngắt, đứng sừng sững một cỗ như một cột băng to lớn, nhưng thật ra, trong lòng của hắn, và cả trong đầu của hắn vốn đã hỗn loạn và hỗn độn đến mất cả phương hướng luôn rồi.

 

Triệu Uyển Nhu nhè nhẹ thở ra một hơi. Cô đúng là đã hơi sơ ý, không chú tâm đến cảm nhận của một người có nội tâm nhạy cảm như Thái Lãnh Hàn. Nhưng không sao, biết sai mà sửa thì vẫn còn chưa muộn. Triệu Uyển Nhu vội dừng lại, trừng mắt nhìn Thái Lãnh Hàn một cái rồi phụng phịu đưa cánh tay thon thả của mình về phía hắn.

Loading...