Thâm Tình Lặng Lẽ - Chương 247. Con rể của ông hình như cũng có chút… đáng yêu
Cập nhật lúc: 2025-01-31 10:27:58
Lượt xem: 10
Thái Lãnh Hàn vừa áy náy vừa lo lắng vừa chột dạ, mặt càng thêm lạnh, trong lòng cũng lạnh ngắt luôn rồi. Triệu Uyển Nhu nhìn tảng băng ngốc nhà mình đang vô cùng căng thẳng mà vừa thương vừa bực. Cô không thèm dùng lời nói nữa mà trực tiếp hành động, nắm lấy tay của Thái Lãnh Hàn, kéo hắn cùng đi với mình.
Những hành động của Triệu Uyển Nhu và Thái Lãnh Hàn lọt vào trong mắt của hai vợ chồng ông Triệu Chí Hải và bà Lâm Thanh Liên đứng cách đó không xa thì lại trở thành một cảnh tượng đầy cảm xúc. Họ nhìn thấy Thái Lãnh Hàn vô cùng phong độ giúp Triệu Uyển Nhu cởi áo khoác ngay khi vừa bước vào hội trường. Họ lại thấy Thái Lãnh Hàn đứng ngơ ngác, dáng vẻ bơ vơ lạc lỏng khi Triệu Uyển Nhu nhấc chân đi trước. Rồi họ lại chứng kiến vị Tổng giám đốc mặt lạnh của tập đoàn Thắng Lợi ỉu xìu như bánh đa nhúng nước khi Triệu Uyển Nhu, con gái cưng của họ, nói gì đó. Tiếp đến, họ còn trông thấy con rể đáng ghét của mình lùi chân lại, muốn bỏ đi.
Khi Thái Lãnh Hàn vừa lùi lại một bước thì ông Triệu Chí Hải đã muốn xắn tay áo lên, xông tới dạy cho Thái Lãnh Hàn một bài học rồi. Nhưng ngay sau đó, ông Triệu Chí Hải và bà Lâm Thanh Liên lại thấy Triệu Uyển Nhu nhỏ giọng nói gì đó, rồi Thái Lãnh Hàn dừng lại và cũng thấp giọng nói gì đó như dỗ dành cô vợ nhỏ. Bất giác, lòng dạ của hai vợ chồng ông Triệu Chí Hải và bà Lâm Thanh Liên cũng mềm đi và cảm thấy ngọt ngào.
Kế đến, hai vợ chồng nhà họ Triệu lại chuyển sang căng thẳng khi ánh mắt lạnh lùng có mang theo “sát khí” của Thái Lãnh Hàn lia một vòng quanh hội trường và chạm phải ánh nhìn của họ. Sau giây phút giật mình, ông Triệu Chí Hải vừa mới ưỡn lưng lên, trừng đôi mắt, định “chiến đấu” với con rể thì Thái Lãnh Hàn đã cụp mắt xuống, trốn tránh ánh nhìn của ông. Ngay sau đó, ông Triệu Chí Hải còn ngỡ ngàng cảm thấy rằng, Thái Lãnh Hàn có chút gì đó giống như… tủi thân? Hắn… hắn có gì mà tủi thân chứ?
Ông Triệu Chí Hải quay sang nhìn vợ. Dường như bà Lâm Thanh Liên cũng có cảm nhận giống như vậy. Nên bà khẽ khàng phỏng đoán:
- Ông nó này, hình như hôm nay bố mẹ của Thái Lãnh Hàn không đến. Có phải vì vậy mà thằng bé không vui không? Tôi cảm thấy hình như nó đang… tủi thân thì phải?
Ông Triệu Chí Hải chớp mắt. Nếu chỉ là một mình ông cảm thấy như thế thì còn có thể nhầm lẫn. Nhưng nếu ngay cả vợ của ông cũng nhận thấy như vậy thì… chắc chắn là chính xác rồi. Nhưng ông Triệu Chí Hải vẫn không muốn chấp nhận, ông càng không thể chấp nhận khi vợ ông dùng ánh mắt thương cảm nhìn một gã đàn ông khác, cho dù có là con rể thì ông cũng không vui. Thế nên, ông Triệu Chí Hải lầm bầm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/chuong-247-con-re-cua-ong-hinh-nhu-cung-co-chut-dang-yeu.html.]
- Hừ, đàn ông mà yếu đuối như thế thì đúng là vô dụng! Bà xem, Uyển Nhu nhà mình hôm trước cũng chuẩn bị tinh thần đi dự tiệc này một mình mà con bé có tủi thân gì đâu?
Bà Lâm Thanh Liên liếc chồng một cái:
- Ông so sánh thế mà cũng so. Uyển Nhu dù có đến đây một mình thì con bé cũng có bạn bè, có người quen. Còn Thái Lãnh Hàn dường như không quen biết và thân thiết với ai ở đây cả. Hơn nữa,…
Bà Lâm Thanh Liên bỏ dở câu nói, nhưng ông Triệu Chí Hải đã hiểu. Thái Lãnh Hàn không chỉ bơ vơ, lạc lõng ở nơi này, mà hắn còn phải chịu không ít điều tiếng, thị phi từ những người ở đây. Ban nãy, hai ông bà cũng đã nghe khá nhiều những lời bàn luận không hay về Thái Lãnh Hàn ở khắp mọi nơi: trên hành làng, trong góc Hội trường, thậm chí, ngay cả trong nhà vệ sinh.
Bỗng nhiên, ông Triệu Chí Hải nhận ra, trong hội trường này, chỉ có gia đình của ông mới có thể xem như là người thân của Thái Lãnh Hàn. Nếu như ngay cả gia đình của ông cũng bỏ mặc hắn thì Thái Lãnh Hàn đúng là có đủ lý do để tủi thân rồi. Hơn nữa, ông Triệu Chí Hải chợt có sự đồng cảm và thấu hiểu với hành động muốn rời đi của Thái Lãnh Hàn ban nãy. Đổi lại là ông, có lẽ ông cũng sẽ không muốn nán lại để nhận lấy những thị phi ác ý và còn khiến vợ mình cũng phải bị liên lụy theo. Thế nhưng, Thái Lãnh Hàn vốn đang muốn bỏ đi, lại vì vài câu nói của Triệu Uyển Nhu mà ở lại. Không chỉ vậy, lúc này đây, hai vợ chồng nhà họ Triệu còn tận mắt nhìn thấy Tổng giám đốc của Tập đoàn Thắng Lợi lại đang ngoan ngoãn như một chú cún con được Triệu Uyển Nhu dắt đi về phía họ. Bất giác, ông Triệu Chí Hải cảm thấy, con rể của ông hình như cũng có chút… đáng yêu.
Trong lúc ông Triệu Chí Hải còn đang hoảng hốt vì sự thay đổi thiện cảm của bản thân dành cho Thái Lãnh Hàn thì Triệu Uyển Nhu đã dắt tay tảng băng ngốc nghếch nhà cô đến trước mặt bố mẹ. Bàn tay mềm mại của Triệu Uyển Nhu vẫn nắm chặt bàn tay thô ráp của Thái Lãnh Hàn. Đôi môi tươi thắm của Triệu Uyển Nhu nhoẻn lên thành một nụ cười ngọt ngào:
- Bố, mẹ.