Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thâm Tình Lặng Lẽ - Chương 252. Phân rõ giới tuyến

Cập nhật lúc: 2025-02-02 21:28:24
Lượt xem: 6

Nhìn thấy ông Triệu Chí Hải, nụ cười lễ độ của Dương Thiên Vũ lại nở ra theo phản xạ. Anh cất giọng lễ phép chào hỏi:

 

- Cháu chào bác!

 

Ông Triệu Chí Hải vui vẻ vừa cười vừa đáp lời:

 

- Chào cháu! Nghe nói cháu về Việt Nam đã hơn một tuần rồi? Đã quen với nhịp sinh học chưa?

 

Dương Thiên Vũ vẫn tươi cười:

 

- Đã quen rồi ạ! Lẽ ra cháu nên đến thăm hỏi hai bác mới đúng.

 

Ông Triệu Chí Hải phất tay:

 

- Đừng khách sáo như thế! Một mình cháu phụ trách thị trường nước ngoài của công ty, bây giờ lại phải lo mở chi nhanh trong nước nữa, công việc bận rộn, vất vả như thế, sao có thời gian đi thăm hỏi?

 

Nói xong, ông Triệu Chí Hải chợt nhìn thấy bà Lâm Thanh Liên đang nháy mắt với ông. Liếc sang bên cạnh, ông Triệu Chí Hải lại trông thấy Triệu Uyển Nhu cũng đang chớp mắt, ra hiệu gì đó. Ông thoáng lúng túng một chút rồi nghĩ ra, có vẻ như ông vừa tỏ ra thân tình với Dương Thiên Vũ. Việc đó vốn chẳng có vấn đề gì, thậm chí có khi còn là việc tốt. Nhưng lúc này, sau lưng của ông còn có Thái Lãnh Hàn. Nhớ lại những lời kể và dặn dò của con gái về cái thói xấu hay nghĩ ngợi linh tinh của con rể, bỗng nhiên ông Triệu Chí Hải chột dạ. Ông cười hề hề, nói lời khách sáo:

 

- Cháu đúng là cánh tay đắc lực, là trụ cột của cả gia tộc đấy! Mọi… mọi người đều bảo thế mà!

 

Câu chữa cháy mang đầy tính khen ngợi và khẳng định kia khiến cho hai mẹ con bà Lâm Thanh Liên và Triệu Uyển Nhu có cảm giác bất lực muốn đỡ trán. Đồng thời, lời ngợi khen của ông Triệu Chí Hải dành cho Dương Thiên Vũ lọt vào tai của Thái Lãnh Hàn chẳng khác gì sấm sét đánh ngang mày. Quả nhiên là bố vợ vẫn hài lòng với Dương Thiên Vũ hơn. Quả nhiên là hắn vẫn kém hơn người ta. Chỉ cần một câu “mọi người đều bảo thế” cũng đã đủ đánh tan tác lòn tự tin vốn vô cùng ít ỏi của Thái Lãnh Hàn rồi. Mọi người nhắc đến Dương Thiên Vũ đều là những lời khen ngợi. Còn khi nói tới Thái Lãnh Hàn hắn thì… thôi bỏ đi.

 

Chân của Thái Lãnh Hàn vốn đang gấp gáp muốn chạy về phía Triệu Uyển Nhu để “khẳng định chủ quyền và danh phận” gần như khựng lại ngay lập tức. Đôi mắt của Thái Lãnh Hàn đang tràn đầy cảm xúc nhìn về phía Triệu Uyển Nhu cũng nhanh chóng cụp xuống, trốn tránh. Nếu như Triệu Uyển Nhu và người nhà họ Triệu biết rằng Dương Thiên Vũ quay về không chỉ với mục địch mở chi nhánh cho công ty mà còn muốn giúp Triệu Uyển Nhu thoát khỏi cuộc hôn nhân bị ép buộc thì sao? Nếu như Triệu Uyển Nhu và người nhà họ Triệu biết rằng Dương Thiên Vũ còn mang theo một số tiền lớn về, dự định giúp Triệu Uyển Nhu giành lấy “tự do” thì sẽ thế nào? Nguy cơ này quá lớn, Thái Lãnh Hàn nhất thời chưa tìm ra được cách giải quyết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/chuong-252-phan-ro-gioi-tuyen.html.]

Trong lúc Thái Lãnh Hàn còn đang nghĩ ngợi linh tinh thì Triệu Uyển Nhu đã nhanh chóng tiến về phía của hắn. Bàn tay mềm mại, thơm mát của cô níu lấy cánh tay đang cứng đờ của hắn. Đôi mắt đẹp của Triệu Uyển Nhu nhìn về phía ông Triệu Chí Hải, thoáng nheo lại. Giọng của Triệu Uyển Nhu vẫn nhẹ nhàng nhưng nghiêm nghị:

 

- Bố, chồng của con cũng rất giỏi đấy! Anh ấy cũng đang chuẩn bị mở chi nhánh của công ty sang nước ngoài đấy!

 

Ông Triệu Chí Hải ngẩn ra. Rồi ông gãi gãi đầu, cười hề hề:

 

- Đúng, đúng, đúng! Con rể của tôi cũng rất giỏi mà!

 

Bộ dáng của ông Triệu Chí Hải lúc này mang đầy tính khôi hài theo thói quen mỗi khi muốn chọc cười vợ con. Bà Lâm Thanh Liên bật cười, Triệu Uyển Nhu cũng phì cười. Nhưng Thái Lãnh Hàn thì xúc động đến không cười nổi. Hắn vừa được vợ và bố vợ khen là tài giỏi đây này? Tâm hồn của Thái Lãnh Hàn lâng lâng như đang bước trên mây. Chưa dừng lại ở đó, Triệu Uyển Nhu còn kéo hắn tiến tới vài bước, đứng trước mặt Dương Thiên Vũ. Dáng vẻ của Triệu Uyển Nhu vô cùng trang trọng:

 

- Anh Thiên Vũ, đây là chồng của em, Thái Lãnh Hàn. Chồng à, anh ấy là Dương Thiên Vũ, bạn hàng xóm cũ của gia đình em.

 

Hai câu giới thiệu đã phân rõ giới tuyến. Một bên là “chồng của em”, một bên là “bạn hàng xóm cũ của gia đình em”. Sắc mặt Dương Thiên Vũ tái hẳn đi. Còn Thái Lãnh Hành thì như được tiêm thêm m.á.u gà chọi, bừng bừng sức sống.

 

Một khi Thái Lãnh Hàn đã thoát khỏi vùng tối của tâm lý thì hắn trở nên vô cùng phong độ. Thái Lãnh Hàn chìa tay về phía Dương Thiên Vũ, vô cùng lịch sự và khách sáo:

 

- Chào anh. Hân hạnh được gặp mặt.

 

Dương Thiên Vũ đành phải bắt tay Thái Lãnh Hàn một cái, giọng không rõ cảm xúc:

 

- Hân hạnh!

 

Hai bàn tay của hai người đàn ông siết chặt, ngầm cạnh tranh sức mạnh. Hai cặp mắt của họ cũng nhìn nhau chằm chằm đến mức tóe lửa. Mặc dù cả hai đều đang mỉm cười, nhưng mọi người xung quanh đó đều có thể cảm nhận được “sát khí” tỏa ra lạnh ngắt bốn phương tám hướng.

 

May mà lúc đó tiếng nhạc trỗi lên du dương. Đã đến lúc khiêu vũ rồi.

Loading...