Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 328
Cập nhật lúc: 2024-10-13 14:01:42
Lượt xem: 33
Giải nhì, Tại Tại ngoại trừ nhận được một chiếc cup bạc, còn thêm 50 đồng tiền thưởng.
Giải nhất là 80 đồng, giải ba thì 30 đồng.
Thời buổi này, 50 đồng tiền đã bằng một tháng tiền lương của một công nhân cấp cao, thậm chí còn có rất nhiều công nhân một tháng còn chưa kiếm được số tiền này.
Cho nên dùng số tiền này mua quà cho cả nhà cũng coi như khả quan.
Cũng may Tại Tại nguyện ý hào sảng lấy toàn bộ mua quà cho cả nhà.
Nhưng con gái hiểu chuyện, người lại không thể có lòng tham.
Cho nên cũng giống như Tô Hân Nghiên , mọi người đều chọn một món quà không quá đắt, nhưng bản thân mình cũng dùng nó.
Ngoại trừ Tô Hân Nghiên muốn kem bảo vệ da, bóng rổ của Ninh Hiên được đặt từ trước, bà Ninh thì muốn một cái khăn lụa, Ninh Viễn Hàng muốn một chiếc cà vạt.
Anh ấy thường mặc quần áo bình thường để đi làm, nhưng thỉnh thoảng anh ấy cần mặc quần áo trang trọng khi tham dự một số dịp quan trọng hoặc gặp gỡ đối tác. Nếu đề nghị con gái mua cho mình một chiếc cà vạt cũng rất tốt.
Mua xong những món quà này, mới tốn của Tại Tại chưa đến mười đồng.
Cô bé cầm số tiền còn lại, đứng ở trước quầy triển lãm nhăn mày, vẻ mặt rối rắm.
“Làm sao vậy?” Tô Hân Nghiên chú ý tới vẻ mặt khó xử của con gái, không nhịn được thò đầu qua hỏi thăm.
“Con không biết nên mua cho anh cả, anh hai, bác cả những món đồ gì.”
Nàng rất ít có cấp thân nhân mua lễ vật kinh nghiệm, nhất thời không lớn sẽ lựa chọn cũng bình thường.
"Vậy Tại Tại ngẫm lại, anh cả, anh hai và bác cả của con thiếu gì? Hoặc là nói, thứ mà con mua cho bọn họ, bọn họ có thể dùng được không?”
Tô Hân Nghiên nhắc nhở con gái.
Được mẹ đánh thức Tại Tại như có ngọn đèn thắp sáng trên đầu, cô bé lập tức đi thẳng đến quầy, nói với nhân viên tiêu thụ: “Chị ơi, có thể lấy cho em cái này và cái này còn có cài này được không ạ.”
Cô bé chỉ ba món đồ.
Đặc biệt là có hộp cơm giữ ấm hiệu quả, bình giữ ấm, và một chiếc bút máy.
Tô Hân Nghiên nhìn những món quà mà con gái chọn: “……”
Bình giữ ấm và bút máy cô có thể lý giải.
Thân thể trước kia của thằng hai không tốt, có lẽ đã để lại ấn tượng là một cái bình thuốc trong đầu em gái, cho nên Tại Tại mua cái bình giữ ấm này để anh đựng nước ấm, cũng rất bình thường.
Bút máy thì, hằng ngày anh cả phải đi công tác, thường xuyên cần dùng đến bút, mua cho thằng cả một cái cũng không sai.
Nhưng là cái hộp cơm này là chuyện như thế nào?
Không đợi Tô Hân Nghiên đưa ra nghi hoặc, Tại Tại đã nhanh chóng nói ra câu trả lời: “Hằng ngày anh cả phải đi công tác nên rất vất vả, còn không ăn cơm đúng giờ, con mua hộp cơm này cho anh ấy, để anh có thể ăn ngon hơn.”
Không nghĩ tới lại là nguyên nhân này.
Tô Hân Nghiên sửng sốt, ngay sau đó vui mừng mà sờ đầu nhỏ của con gái: “Anh cả con nhất định sẽ rất thích phần quà này.”
Lại nói tiếp một mình con cả gây dựng sự nghiệp thật ra rất gian khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-328.html.]
Tuy nói không đến mức đỉnh gấp gáp ăn không nổi cơm, nhưng cũng bởi vì bận quá, ba bữa không có quy luật, có đôi khi thậm chí có thể vội đến mức cả ngày cũng chưa không ăn cơm, Tô Hân Nghiên nhìn cũng đau lòng.
Không nghĩ rằng hết thảy đều bị Tại Tại xem ở trong mắt, cũng ghi tạc trong lòng.
Sau khi mua xong quà, cả nhà vô cùng vui vẻ mà về nhà đi.
Khi về đến nhà, Tại Tại liền ôm ba phần quà chưa được tặng ra ngoài và 20 đồng còn dư lại, cộp cộp cộp chạy lên lầu, sau đó cất các món quà thật tốt.
Chờ sau khi anh cả và anh hai cùng bác cả về nhà thì sẽ đưa nốt phần quà này.
*
Thứ hai đi học.
Tranh thủ thời gian đọc sách vào sáng sớm, thầy chủ nhiệm đã cầm bảng điểm đến và nghiêm nghị bảo tất cả học sinh thu dọn cặp sách và xếp hàng ngoài cửa.
Mọi người đáy lòng căng thẳng, thầm nghĩ: Tới rồi.
Như thể đã được huấn luyện nhiều lần, động tác của họ rất nhanh, một lúc sau, toàn bộ lớp học trở nên trống rỗng, không có một bóng người nào cả.
Tại Tại cõng cặp sách đứng ở ngoài cửa, đưa mắt nhìn bốn phía, cũng không ngoài ý muốn phát hiện các lớp khác cũng có tình trạng chung như lớp mình.
Mọi người đều đang chờ đợi một lần nữa phân chia chỗ ngồi.
“Người được gọi tên có thể vào và chọn chỗ ngồi tùy ý.” Thứ hai phải kép quốc kì, bọn họ bắt buộc phải nhanh chóng trước khi đến giờ kéo cờ phải phân xong chỗ ngồi, cho nên chủ nhiệm lớp cũng không loằng ngoằng, lập tức bắt đầu đọc tên.
“Người thứ nhất, Ninh Tại Tại.”
Một đáp án không khiến người khác ngạc nhiên, cả lớp không một chút xôn xao, vẻ mặt còn kiểu đương nhiên.
Dường như cái danh thứ nhất này, nên là thuộc về Tại Tại.
Tại Tại tiến vào lớp trước, thấy thấy cô bạn cùng bàn đang nháy mắt với mình.
【 chúng ta vẫn ngồi chỗ trước kia nhé. 】
Cô bé gật gật đầu, lựa chọn chỗ ngồi chính giữa ban đầu.
Nơi này cũng xem như là nơi có phong thủy khá tốt của học sinh, không ở gần bảng quá, không cần phải hít bụi phấn của giáo viên, cũng sẽ không ở xa bảng quá, mà không thể nhìn thấy bảng.
Sau khi ngồi xuống, vị trí thứ hai đã nhanh chóng đi vào.
Cô bé này là ủy ban học tập của lớp tên là Lưu Nhân Nhân, là một thiếu nữ có diện mạo thanh nhã.
Tại Tại vốn tưởng rằng cô bạn này sẽ đi đến chỗ ngồi cũ, không nghĩ ràng cậu ấy lại đi tới bên người mình, cuối cùng đứng yên ở trước mặt cô bé, nhỏ giọng rồi lại kiên định hỏi.
“Bạn học Ninh Tại Tại, tớ có thể làm bạn cùng bàn với cậu được không?”
“Cái kia……” Tại Tại do dự một chút, nhịn không được nhìn thoáng qua vẻ mặt khẩn trương của cô bạn cùng bàn ở ngoài cửa sổ, vẫn là xin lỗi mà cự tuyệt: “Xin lỗi, tớ đã hẹn với Thu Thu, ngồi cùng với cậu ấy.”
Cô bạn ngồi cùng bàn với cô bé tên là Diệp Mậu Thu, một cái tên lục ý dạt dào, nhũ danh là Thu Thu.
Từ khi ngồi cùng ngồi với nhau, Tại Tại cũng theo thói quen kêu bạn là Thu Thu.
Bị cự tuyệt, Lưu Nhân Nhân có chút thất vọng, nhưng cũng không cứng đầu ngồi xuống, tuy rằng nếu cô bé thật sự muốn ngồi, cũng có thể, rốt cuộc theo quy định, cô bé có thể chọn một chỗ bất kì ngoại trừ chỗ của người đứng thứ nhất.
Nhưng da mặt của cô bé còn không daỳ đến trình độ đó, chỉ có thể ngược lại lựa chọn Tại Tại ngồi xuống ghế sau bàn của lớp trưởng.