Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-10-14 14:09:39
Lượt xem: 29
Tại Tại luôn cho rằng thời gian còn rất dài.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, liền đến năm mới, mà ngày Ninh Hàng xuất phát ngày cũng được định ra, vào mồng chín này sẽ xuất phát.
Nói cách khác, sau khi sang năm mới được một tuần là anh phải đi rồi.
Mà sau khi biết được tin tức này, Tại Tại đang làm thịt viên với bà nội.
Cô bé ngẩn người, ngay sau đó dưới ánh mắt có chút kinh ngạc của ba mẹ, cô bé cúi đầu xuống, giống như không quan tâm lắm rồi nói “A.” Một tiếng, tỏ vẻ bản thân đã biết.
Chỉ có thế?
Tô Hân Nghiên và Ninh Viễn Hàng liếc nhau, đồng thời nhìn ra một tia lo lắng từ ánh mắt của đối phương.
Không phải là con gái mặt ngoài không có lo lắng gì, trên thực tế buổi tối trốn đi trộm khóc?
Thực tế đã chứng minh, bọn họ hoàn toàn là suy nghĩ nhiều.
Tại Tại chỉ là đang tiếp thu hiện thực mà thôi.
Dù sao mặc kệ cô bé có thái độ gì, chuyện này cũng không thể sửa đổi được?
Buổi tối, thời điểm cả nhà đang ngủ say.
Tại Tại bò dậy khỏi giường của bản thân, cầm theo một món đồ trong lồng ngực, đi chân trần, lặng yên không một tiếng động đi đến trước cửa phòng Ninh Hàng.
Cô bé không gõ cửa, mà trực tiếp duỗi tay vặn nắm cửa.
Cửa không khóa, cô bé mở nó ra một cách dễ dàng.
Tại Tại cẩn thận thò đầu đi vào, bên trong thật yên tĩnh, hình như anh hai của cô bé đã ngủ say rồi.
Tại Tại rón ra rón rén đi vào phòng, đi đến trước đầu giường của anh hai, đặt món đồ ở trong lòng ngực xuống một cách thật nhẹ nhàng, sau đó lập tức xoay người rời đi.
—— nhanh nhẹn.
Cho đến khi thân ảnh của Tại Tại biến mất ở ngoài cửa, lại qua một lát, Ninh Hàng thật ra không ngủ mở hai mắt ra.
Anh không bật đèn, nhưng qua ánh trăng mờ ảo chiếu từ cửa sổ, anh có thể nhìn rõ thứ trên chiếc bàn đầu giường.
Đó là một hộp quà được buộc bởi một dải ruy băng tuyệt đẹp.
“Món quà chia tay?”
Duỗi tay cầm lấy hộp quà, mở hộp quà ra, món đồ bên trong bất ngờ lộ ra, một chiếc bình giữ nhiệt, và một hộp trà túi thơm nhỏ được xếp gọn gàng.
Loại trà túi thơm này Ninh Hàng rất quen thuộc, bên ngoài không có bán, hẳn là món quà mà em gái học mẹ tự làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-337.html.]
Đừng hỏi Ninh Hàng vì sao lại biết.
Bởi vì phương pháp làm trà hoa túi lọc này rõ ràng là rất xa lạ, căn bản không phải do mẹ anh làm ra.
Giống như một người mới học làm ra.
Và có một tấm thiệp nhỏ dưới món quà này, mặt trên viết những lời dặn dò của em gái: Anh hai đi xa nhà, cũng phải nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe nha.
Ở mặt sau của dòng chữ, có một khuôn mặt tươi cười dễ thương, có vài nét đặc trưng của anh.
Nhịn không được khóe môi nhếch lên, nhẹ nhàng cười.
Ninh Hàng đứng dậy, đem món quà này cùng hộp quà bỏ vào vali đã đóng gói chuẩn bị xong xuôi.
*
Trước ngày Ninh Hàng sắp xuất phát, cả nhà mặc kệ ngày đó có bận rộn bao nhiêu, cũng phải sắp xếp thời gian tới tiễn anh.
Thậm chí ngay cả Cố Hành cũng tới.
Toàn bộ đoàn nghiên cứu khoa học thủ đô chuẩn bị đi Tây Bắc sẽ trực tiếp đi máy bay đặc chủng, mấy lần chuyển tới đó, nghe nói bọn họ cuối cùng cũng tới đích, nói không chừng phải hơn một tuần.
Nhanh như vậy cũng là nhờ cả hành trình đều ngồi máy bay.
Nếu không ngồi máy bay, chắc chắn sẽ chậm hơn rất nhiều.
Đủ có thể thấy bên kia hẻo lánh hoang vắng đến nhường nào.
Rương hành lý cùng ba lô của Ninh Hàng đều bị nhét đến căng phồng, bên trong đều là đồ mà cả nhà chuẩn bị cho anh, trong đó đồ mà bà Ninh cùng Tô Hân Nghiên chiếm phần lớn.
Lúc trước khi bà Ninh biết được tin cháu trai sẽ phải đi đến nơi khắc nghiệt với thời gian lâu, lại không làm ầm ĩ, cũng không nói câu ngăn cản nào, chỉ ngồi một mình trong phòng khách suy nghĩ.
Sau đó liền yên lặng mà tiếp nhận hiện thực.
Từ hôm sau, trạng thái của bà trở nên y như con dâu, ngày nào cũng tất bật chuẩn bị đồ cho cháu trai, vì sợ nếu không nhanh chóng chuẩn bị, đến lúc đó lại thiếu hoặc rối lên không biết nên chuẩn bị gì.
Tô Hân Nghiên còn cưỡng chế nhét vào tay con trai một vạn đồng.
Nhiều tiền như vậy, trực tiếp khiến cho Ninh Hàng nhanh chóng lên chức thành vạn nguyên hộ!
Lúc ấy anh còn muốn cự tuyệt, nhưng Tô Hân Nghiên cũng thông minh, cô kêu con gái lại đây khuyên anh hai, trước đôi mắt ngập nước ửng hồng của em gái, Ninh Hàng cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, tiếp nhận tiền của mẹ.
“Đi sang bên kia nếu có thể viết thư nhớ phải tận lực cấp trong nhà viết thư, không phải sợ tốn nhiều tiền, bà nội trả cho con, thiếu cái gì cũng phải nói cho trong nhà biết, chúng ta nhận được tin sẽ lập tức chuẩn bị rồi gửi ngay qua cho cháu……”
Bà Ninh nắm tay cháu trai lưu luyến mãi, lải nhải nhắc nhở rất nhiều chuyện.
Trong toàn bộ quá trình Ninh Hàng đều an tĩnh nghe, thường thường có hay gật gật đầu, tỏ vẻ bản thân nhớ kỹ.