Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 339

Cập nhật lúc: 2024-10-14 14:34:03
Lượt xem: 21

Đương nhiên, trải qua quá sự mài giũa của xã hội nên cô trở nên khéo đưa đẩy không ít, vì thế cô không xé rách mắt với chủ nhiệm biên tập, hai bên xem như ở trong một bầu không khí hòa bình mà chia tay.

Mà sau khi Tô Hân Nghiên rời nhà xuất bản cũng không đoạt mất sinh ý với phòng biên tập trước này.

Vì cô khởi nghiệp không phải nhà xuất bản mà là tạp chí thời trang.

Mà phần tạp chí thời trang này, trong nước vẫn còn là một chỗ trống, vừa lúc cô có thể là người đầu tiên mở đầu.

Bởi vì Tô Hân Nghiên biết, theo tình hình phát triển của kinh tế hiện nay, thì nhu cầu sinh hoạt đời sống hay cách ăn mặc của con người cũng theo hướng phát triển của nền kinh tế mà tăng lên.

Mà theo nhu cầu thị trường tăng trưởng, trang phục thời thượng, trang sức mỹ phẩm linh tinh gì đó, tất nhiên cũng sẽ rơi vào tầm mắt của nhà nhà.

Cho nên vào thời điểm này, sáng lập một nhãn hiệu tạp chí thời trang, có lẽ lúc đầu sẽ có chút gian nan, nhưng về sau, lại nhất định có thể theo sát nền phát triển vượt bậc của kinh tế nước nhà mà bay lên.

Đương nhiên, Tô Hân Nghiên cũng sẽ không thỏa mãn như vậy.

Vì nếu cô đã làm ở lĩnh vực này, cô đương nhiên sẽ phải đứng đầu, tốt nhất là đạt đến đẳng cấp thương hiệu của các tạp chí hàng đầu ở nước ngoài, thậm chí là vượt mặt họ, để những ngôi sao lớn tranh nhau đăng trên tạp chí của cô.

Tô Hân Nghiên cũng đang bắt đầu tập trung vào sự nghiệp riêng của bản thân, rõ ràng đang bận rộn lên.

Mà hiện giờ cô và con trai cả giống nhau, thành nhân vật bận rộn hay không thấy mặt nhất Ninh gia, ngay cả số lần xuất hiện của Cố Hành còn nhiều hơn hai người này, cũng có quy luật hơn họ.

Nhưng cũng là.

Cố Hành tung hoành trong thương trường nhiều năm, cũng đã bồi dưỡng được ra rất nhiều cấp dưới là tinh anh trong xã hội, có những người này tương trợ, ngẫu nhiên có một số việc bắt buộc cần anh có mắt, mới làm.

Mà Ninh Hàn và Tô Hân Nghiên lại đang trong lúc khởi nghiệp, đúng là lúc thiếu nhân thủ, hết thảy đều phải bồi dưỡng cấp dưới từ con số 0.

Cũng may khởi điểm của bọn họ còn cao hơn người khác rất nhiều, không chỉ có không thiếu quỹ tài chính gây dựng sự nghiệp, ngẫu nhiên nếu thật sự là thiếu người, còn có thể về trường cũ lôi kéo người, xem như là cho sư đệ sư muội một cơ hội.

Như vậy là có thể kiếm được nhân tài hỗ trợ một cách dễ dàng.

Có lẽ hai bên cứ hợp tác như vậy, nếu hai bên xem vừa mắt, vậy thì hợp đồng ngắn hạn có thể chuyển thành hợp đồng dài hạn rồi.

Đương nhiên, khả năng lại rất thấp.

Rốt cuộc là ai có thể tốt nghiệp hai trường đại học hàng đầu cả nước, ai cũng không phải là một trụ cột quốc gia, tương lai lớn mạnh, hiện tại bọn họ cũng sẽ không vừa mắt với mấy kiểu văn phòng vừa mới thành lập không có tài nguyên như thế này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-339.html.]

*

“Tại Tại, giúp mẹ một chuyện được không?”

“A? Chuyện gì vậy ạ?”

Tại Tại đang ngồi ở trên sô pha trong phòng khách, một bên xem TV, một bên gặm bắp ngô bà nội luộc cho, nghe tiếng ngẩng đầu, nghi hoặc mà nhìn về phía mẹ cô bé.

Hiếm khi Tô Hân Nghiên không ngâm mình trong công ty vào sáng sớm năm nay, mà lại ngồi đối diện với con gái và nói với cô bé bằng giọng điệu thương lượng: "Mẹ gần đây đang đàm phán về một buổi chụp cho một nhãn hiệu quần áo trẻ em, nhưng mà mẹ vẫn chưa tìm được người mẫu thích hợp, vậy nên mẹ có thể nhờ con một việc được không?? "

Bận tâm đến khả năng con gái sẽ không thích, cô còn nói nhiều hơn một câu: “Nếu con không thích, cũng có thể cự tuyệt mẹ, không sao cả.”

“Nhưng mà……” Tại Tại nghiêng đầu: “Chuyện này thường tìm những bạn nhỏ vừa gầy vừa xinh đẹp sao?”

Cô bé cũng biết người mẫu phải cao, gầy mới đẹp, nhưng vấn đề là cô bé không chỉ lùn mà gương mặt còn không đẹp hơn anh ba.

“Sao mẹ lại không nhờ anh ba đi chụp?” Tại Tại thiệt tình kiến nghị với mẹ.

“Chụp cái gì?”

Ninh Hiên lúc này vừa lúc xuống lầu, nghe thấy cuộc đối thoại giữa mẹ và em gái, thuận miệng hỏi một câu.

Trong tay anh còn đang đùa nghịch một cái camera, đây là món mà mà bác cả tặng anh khi anh thi được thứ nhất toàn khối.

“Nhưng mà……” Tại Tại nhanh chóng nói chuyện mà mẹ đang định tìm người mẫu nhí ra cho anh ba biết.

Vừa nghe thấy bản thân có thể làm người mẫu cho mẹ, Ninh Hiên tức khắc vui vẻ: “Con muốn đi!”

Anh muốn tận mắt chứng kiến nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp ảnh như thế nào.

Hơn nữa anh cũng có chút tâm tư nhỏ.

“Mẹ, sau khi chụp xong, con có thể đi tìm nhiếp ảnh gia kia thỉnh giáo một chút được không?”

Tuy rằng có được camera, nhưng Ninh Hiên chưa bao giờ được học qua kĩ thuật chụp ảnh chân chính, tích lũy rất nhiều vấn đề muốn hỏi, rất muốn tìm người giải đáp.

“Con có thể hỏi xem người ta có nguyện ý dạy con hay không.”

Tô Hân Nghiên nghĩ nghĩ, không không đưa cho con trai một lời hứa quá chắc chắn.

Loading...